Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Chủ tịch thành phố chọn trúng rồi
Ngày đăng: 22:28 16/02/21
CHƯƠNG 707: CHỦ TỊCH THÀNH PHỐ CHỌN TRÚNG RỒI.
– Đó là đương nhiên, đã kinh doanh thì phải có lợi nhuận mới làm, đạo lý này chúng tôi hiểu được, chuyện tập đoàn Bàn Thạch sau khi khảo sát, có đầu tư hay không thì chúng tôi cũng rất hoan nghênh cô Dương đến làm khách TP Hồ Châu, thành phố này vẫn luôn luôn rất hiếu khách.
Đường Kiến Chính nói khéo léo vô cùng, cũng đủ thấy lãnh đạo thành phố Hồ Châu rất là mạnh miệng, theo ở phía sau là các lãnh đạo của hồ khu không nói gì về phần này, bọn họ chỉ biết lắng nghe.
Dương Phụng Tê cười cười không nói thêm, tiếp tục hướng đi về phía trước, nhưng con đường này thật sự là quá tệ rồi, vì đã nhiều năm qua không có sửa chữa, cho nên Dương Phụng Tê mang đôi giày màu đen cao gót đi qua, dính đầy bụi đất, mọi người đi theo cũng dính đầy bụi bậm như vậy.
– Không biết vừa rồi cô Dương nhắc đến vị bằng hữu kia là ai thế nhỉ?
Đường Kiến Chính hỏi dò, ông ta muốn biết vị bằng hữu của nàng là ai, như vậy thì cũng có khả năng thông qua người đó, để thuyết phục cho tập đoàn Bàn Thạch đầu tư vào, dù cho hạng mục này nếu không thành công, thì thành phố Hồ Châu vẫn còn có rất nhiều hạng mục khác, nếu như được như ý định, chính bản thân của Đường Kiến Chính cũng tiến thêm một bước bay lên, có rất nhiều chỗ tốt về sau đấy.
Vừa rồi chuyện Vương Sâm Lâm bị song quy làm cho có hai loại người ngủ không yên, một loại là cùng với Vương Sâm Lâm từng có quan hệ lợi ích, bọn họ sợ hãi bị Vương Sâm Lâm vô thế đường cùng, nên cắn người còn lại ở bên ngoài, một loại khác người là cùng với Vương Sâm Lâm không có quan hệ lợi ích gì cả, nhưng lại có kiên quan đến vấn đề chính trị, giống như là Đường Kiến Chính đây, ông ta là phó chủ tịch thành phố, nhưng xếp hạng thì ở đằng sau Vương Sâm Lâm, nếu như Vương Sâm Lâm bị đổ, thì ông ta có khả năng lên chức thay thế vị thế của Vương Sâm Lâm , cho nên Đường Kiến Chính ở trong lòng ước gì Vương Sâm Lâm sẽ không gặp may, tốt nhất là điều tra ra có chuyện gì đó, trực tiếp tiễn đưa đến ngục giam là tốt nhất.
– Ủa vừa rồi mới vừa rồi còn nhìn thấy hắn đây mà, giờ thì ở đâu rồi, Đinh Trường Sinh…
Dương Phụng Tê hô to, đúng ra là những vị lãnh đạo cũng biết là do Đinh Nhị Cẩu báo cáo lên, nói là có một nhà đầu tư muốn đi qua khảo sát khu vực nhà ga, chú ý đến hạng mục cải tạo lại thành quảng trường, nhưng ai cũng không biết Đinh Nhị Cẩu lại là bằng hữu của vị chủ tịch tập đoàn này, giây phút này, tất cả ánh mắt đều hướng về phía Đinh Nhị Cẩu, điều này làm cho hắn không thích ứng lắm .
Đinh Nhị Cẩu vui vẻ lon ton chạy tới :
– Chủ tịch Dương, tìm tôi có việc gì sai bảo?
Thái độ của hắn rất là cung kính, khiến cho mọi người nhìn thấy đều hoài nghi, Đinh Nhị Cẩu đến cùng có phải thật đúng là bằng hữu của vị chủ tịch Dương này hay không vậy?
– Trường Sinh, cô Dương là bằng hữu của cậu à, vì sao cậu không nói sớm?
Đường Kiến Chính cố ý sắc mặt nghiêm nghị, cứng rắn hỏi.
– Thật ra thì……
– Tốt rồi … đồng chí Trường Sinh, nếu cậu đã là bằng hữu của cô Dương, thì mấy ngày nay hãy cùng với cô Dương dạo chơi thành phố Hồ Châu chúng ta, tiếp đãi khách quí cho thật tốt vào, có cần giúp gì, thì cậu cứ trực tiếp tìm gặp Lưu Thành An nhé.
Đường Kiến Chính rất sảng kɧօáϊ chỉ vào bí thư Hồ khu Lưu Thành An nói .
Trọng Hải chưa có kịp tới ủy ban của Hồ khu, thì khu trưởng cùng bí thư khu ủy đã đi tiếp phái đoàn khảo sát của Dương Phụng Tê rồi, ông thấy giờ mình có đi thì cũng không có bao nhiêu ý nghĩa nữa, cho nên muốn đi đi thị sát tình huống từng ban ngành trong vùng, nhưng chưa có khởi hành thì đã bị trưởng thư ký của thành ủy Đào Thành Quân gọi điện thoại mời đến gặp.
Lúc mới bắt đầu, Trọng Hải còn tưởng rằng là chủ tịch thành phố muốn gặp mình, nhưng khi đến thì mới biết được, đây là do Đào Thành Quân muốn gặp ông ta, nhưng Trọng Hải thật sự là nhớ không nổi, mình đã gặp Đào thành quân tạo mối quan hệ từ lúc nào.
– Trọng Hải, hôm nay làm chậm trễ thời gian của ông rồi, nhưng tôi có việc quan trọng cần hỏi thăm, chuyện này cũng rất cấp thiết, nên đành gọi ông tới đây một chuyến.
– Không sao trưởng thư ký, có chuyện gì cứ việc phân phó, Trọng Hải này nhất định làm theo.
Trọng Hải gần đây bản thân biến hóa rất lớn, đặc biệt là việc đối nhân xử thế, bởi vì ông rất hiểu, hiện giờ chú của mình đã không còn giúp được mình nhiều, mọi việc sau này, tất cả đều phải dựa vào chính bản thân mình, vì vậy Trọng Hải ẩn mình phong cách quan nhị đại lại vào bên trong, phải học được cách cụp lại cái đuôi, đối nhân xử thế cho thật tốt, Đào Thành Quân cũng là thường vụ đảng ủy kiêm trưởng thư ký trông coi sắp xếp chung toàn bộ thư ký cho các lãnh đạo thành phố.
– Đúng ra thì cũng không có đại sự gì, chỉ là muốn gặp ông để tìm hiểu về một người.
Đào Thành Quân sớm đã biết , Đinh Nhị Cẩu trước đây là thư ký của Trọng Hải , với lại chuyện Đinh Nhị Cẩu từ huyện Hải Dương điều đến thành phố Hồ Châu, cũng là một tay của Trọng Hải ở bên trong sắp xếp .
– Tìm hiểu về một người? Không biết trưởng thư ký muốn nói đến ai?
Trọng Hải không hiểu , ông ta còn tưởng rằng là Đào Thành Quân muốn thông qua ông để hỏi thăm lãnh đạo nào trong ủy ban của Hồ khu.
– Chính là Đinh Trường Sinh, cái tên này rất quen thuộc chứ ?
Đào Thành Quân cười cười hỏi.
– À… đương nhiên là quen, hắn trước kia là thư ký của tôi, không biết trưởng thư ký muốn hiểu rõ về hắn ở phương diện nào?
– Về phương diện năng lực, chúng ta sau này hãy nói, bây giờ thì tôi muốn biết nhân phẩm của hắn thì như thế nào vậy?
Đào Thành Quân tiến thêm một bước xác minh hỏi.
Nếu như vừa rồi Trọng Hải còn có chút không rõ Đào Thành Quân điều tra Đinh Nhị Cẩu là có ý gì, nhưng sau khi có câu hỏi này, thì Trọng Hải đã hiểu, gần đây co lời đồn là thư ký của chủ tịch thành ủy Thạch Aí Quốc muốn xuống dưới địa phương rèn luyện, nếu như thư ký của ông ta đi rồi, thì vị trí thư ký kiêm trưởng phòng tổng hợp ủy ban thành phố ai sẽ tiếp nhận đây này, điều này mới là chuyện quan tâm nhất cũng của nhiều người, nghe nói đã có rất nhiều người bắt đầu trong bóng tối vận động ngầm cho cái vị trí này, chẳng lẽ Đinh Trường Sinh cũng ở sau lưng đang hoạt động như vậy ? Vừa nghĩ qua điều này khiến cho Trọng Hải có chút khó chịu, nhưng lại lập tức suy nghĩ lại chuyện này không có khả năng cho lắm , khoan nói Đinh Nhị Cẩu ở tại thành phố Hồ Châu không nhận thức được mấy người, mà còn chính là bản thân của Đinh Nhị Cẩu, cũng chưa chắc gì nguyện ý đi làm cái chức vụ thư ký này.
– Nhân phẩm thì không có gì mà bàn cãi, tiểu tử này này đi theo tôi lâu nay, năng lực cũng khá mạnh, đặc biệt là có khả năng suy đoán, khuyết điểm là còn trẻ tuổi, có đôi khi làm việc theo cảm tính.
Trọng Hải cố gắng đánh giá đúng trọng tâm về Đinh Nhị Cẩu, từ trong nội tâm mà nói, ông không có muốn Đinh Nhị Cẩu đi làm thư ký cho chủ tịch Thạch Aí Quốc, hiện nay, Trọng Hải có dự định bồi dưỡng Đinh Nhị Cẩu thành người có khả năng một mình tự đảm đương trông coi một phương, mà không phải ẩn nấp ở trong bóng tối phía sau các lãnh đạo, dù làm không ít việc mà không có tích lũy được nhiều trong công tác thực tế.
Làm thư ký cho chủ tịch thành phố đương nhiên cũng được, làm mấy năm thì xuống dưới địa phương cơ sở, ít nhất cũng là trưởng phó phòng, nhưng làm thư ký là hầu hạ người sống, hầu hạ lãnh đạo biết rõ khả năng của thư ký mình suy tính thì còn cũng may, nếu đuổi theo nhằm một tên lãnh đạo khốn kiếp, cứ sử dụng cho thuận tay, thì cả đời này sẽ rất khó thoát khỏi vai trò của một thư ký mà ngóc đầu lên không nỗi .
– Chủ tịch Thạch muốn để cho hắn làm thư ký, chuyện này là do thị trưởng tôn trọng hắn nên muốn hắn tự quyết định, Trọng Hải ..ông cũng không nên giữ hắn bên mình nữa, coi như là giúp tôi một chút đi, quá khứ và hiện tại ông cũng đều là lãnh đạo của hắn, ông làm công tác động viên tư tưởng của hắn, như thế nào được không?
– Trưởng thư ký, ông thật sự là đưa cho tôi đưa ra một câu đố khó đấy, tiểu tử này không phải là dễ thuyết phục như vậy, để tôi thử xem a.
– Không phải thử xem, mà là nhất định phải được, tôi tin rằng, ông chỉ cần hết sức, nhất định sẽ thành công.
Lời nói này của Đào Thành Quân, nếu không thuyết phục được Đinh Nhị Cẩu, thì chính là do ông không có tận lực? Trọng Hải oán thầm nói.
– Đó là đương nhiên, đã kinh doanh thì phải có lợi nhuận mới làm, đạo lý này chúng tôi hiểu được, chuyện tập đoàn Bàn Thạch sau khi khảo sát, có đầu tư hay không thì chúng tôi cũng rất hoan nghênh cô Dương đến làm khách TP Hồ Châu, thành phố này vẫn luôn luôn rất hiếu khách.
Đường Kiến Chính nói khéo léo vô cùng, cũng đủ thấy lãnh đạo thành phố Hồ Châu rất là mạnh miệng, theo ở phía sau là các lãnh đạo của hồ khu không nói gì về phần này, bọn họ chỉ biết lắng nghe.
Dương Phụng Tê cười cười không nói thêm, tiếp tục hướng đi về phía trước, nhưng con đường này thật sự là quá tệ rồi, vì đã nhiều năm qua không có sửa chữa, cho nên Dương Phụng Tê mang đôi giày màu đen cao gót đi qua, dính đầy bụi đất, mọi người đi theo cũng dính đầy bụi bậm như vậy.
– Không biết vừa rồi cô Dương nhắc đến vị bằng hữu kia là ai thế nhỉ?
Đường Kiến Chính hỏi dò, ông ta muốn biết vị bằng hữu của nàng là ai, như vậy thì cũng có khả năng thông qua người đó, để thuyết phục cho tập đoàn Bàn Thạch đầu tư vào, dù cho hạng mục này nếu không thành công, thì thành phố Hồ Châu vẫn còn có rất nhiều hạng mục khác, nếu như được như ý định, chính bản thân của Đường Kiến Chính cũng tiến thêm một bước bay lên, có rất nhiều chỗ tốt về sau đấy.
Vừa rồi chuyện Vương Sâm Lâm bị song quy làm cho có hai loại người ngủ không yên, một loại là cùng với Vương Sâm Lâm từng có quan hệ lợi ích, bọn họ sợ hãi bị Vương Sâm Lâm vô thế đường cùng, nên cắn người còn lại ở bên ngoài, một loại khác người là cùng với Vương Sâm Lâm không có quan hệ lợi ích gì cả, nhưng lại có kiên quan đến vấn đề chính trị, giống như là Đường Kiến Chính đây, ông ta là phó chủ tịch thành phố, nhưng xếp hạng thì ở đằng sau Vương Sâm Lâm, nếu như Vương Sâm Lâm bị đổ, thì ông ta có khả năng lên chức thay thế vị thế của Vương Sâm Lâm , cho nên Đường Kiến Chính ở trong lòng ước gì Vương Sâm Lâm sẽ không gặp may, tốt nhất là điều tra ra có chuyện gì đó, trực tiếp tiễn đưa đến ngục giam là tốt nhất.
– Ủa vừa rồi mới vừa rồi còn nhìn thấy hắn đây mà, giờ thì ở đâu rồi, Đinh Trường Sinh…
Dương Phụng Tê hô to, đúng ra là những vị lãnh đạo cũng biết là do Đinh Nhị Cẩu báo cáo lên, nói là có một nhà đầu tư muốn đi qua khảo sát khu vực nhà ga, chú ý đến hạng mục cải tạo lại thành quảng trường, nhưng ai cũng không biết Đinh Nhị Cẩu lại là bằng hữu của vị chủ tịch tập đoàn này, giây phút này, tất cả ánh mắt đều hướng về phía Đinh Nhị Cẩu, điều này làm cho hắn không thích ứng lắm .
Đinh Nhị Cẩu vui vẻ lon ton chạy tới :
– Chủ tịch Dương, tìm tôi có việc gì sai bảo?
Thái độ của hắn rất là cung kính, khiến cho mọi người nhìn thấy đều hoài nghi, Đinh Nhị Cẩu đến cùng có phải thật đúng là bằng hữu của vị chủ tịch Dương này hay không vậy?
– Trường Sinh, cô Dương là bằng hữu của cậu à, vì sao cậu không nói sớm?
Đường Kiến Chính cố ý sắc mặt nghiêm nghị, cứng rắn hỏi.
– Thật ra thì……
– Tốt rồi … đồng chí Trường Sinh, nếu cậu đã là bằng hữu của cô Dương, thì mấy ngày nay hãy cùng với cô Dương dạo chơi thành phố Hồ Châu chúng ta, tiếp đãi khách quí cho thật tốt vào, có cần giúp gì, thì cậu cứ trực tiếp tìm gặp Lưu Thành An nhé.
Đường Kiến Chính rất sảng kɧօáϊ chỉ vào bí thư Hồ khu Lưu Thành An nói .
Trọng Hải chưa có kịp tới ủy ban của Hồ khu, thì khu trưởng cùng bí thư khu ủy đã đi tiếp phái đoàn khảo sát của Dương Phụng Tê rồi, ông thấy giờ mình có đi thì cũng không có bao nhiêu ý nghĩa nữa, cho nên muốn đi đi thị sát tình huống từng ban ngành trong vùng, nhưng chưa có khởi hành thì đã bị trưởng thư ký của thành ủy Đào Thành Quân gọi điện thoại mời đến gặp.
Lúc mới bắt đầu, Trọng Hải còn tưởng rằng là chủ tịch thành phố muốn gặp mình, nhưng khi đến thì mới biết được, đây là do Đào Thành Quân muốn gặp ông ta, nhưng Trọng Hải thật sự là nhớ không nổi, mình đã gặp Đào thành quân tạo mối quan hệ từ lúc nào.
– Trọng Hải, hôm nay làm chậm trễ thời gian của ông rồi, nhưng tôi có việc quan trọng cần hỏi thăm, chuyện này cũng rất cấp thiết, nên đành gọi ông tới đây một chuyến.
– Không sao trưởng thư ký, có chuyện gì cứ việc phân phó, Trọng Hải này nhất định làm theo.
Trọng Hải gần đây bản thân biến hóa rất lớn, đặc biệt là việc đối nhân xử thế, bởi vì ông rất hiểu, hiện giờ chú của mình đã không còn giúp được mình nhiều, mọi việc sau này, tất cả đều phải dựa vào chính bản thân mình, vì vậy Trọng Hải ẩn mình phong cách quan nhị đại lại vào bên trong, phải học được cách cụp lại cái đuôi, đối nhân xử thế cho thật tốt, Đào Thành Quân cũng là thường vụ đảng ủy kiêm trưởng thư ký trông coi sắp xếp chung toàn bộ thư ký cho các lãnh đạo thành phố.
– Đúng ra thì cũng không có đại sự gì, chỉ là muốn gặp ông để tìm hiểu về một người.
Đào Thành Quân sớm đã biết , Đinh Nhị Cẩu trước đây là thư ký của Trọng Hải , với lại chuyện Đinh Nhị Cẩu từ huyện Hải Dương điều đến thành phố Hồ Châu, cũng là một tay của Trọng Hải ở bên trong sắp xếp .
– Tìm hiểu về một người? Không biết trưởng thư ký muốn nói đến ai?
Trọng Hải không hiểu , ông ta còn tưởng rằng là Đào Thành Quân muốn thông qua ông để hỏi thăm lãnh đạo nào trong ủy ban của Hồ khu.
– Chính là Đinh Trường Sinh, cái tên này rất quen thuộc chứ ?
Đào Thành Quân cười cười hỏi.
– À… đương nhiên là quen, hắn trước kia là thư ký của tôi, không biết trưởng thư ký muốn hiểu rõ về hắn ở phương diện nào?
– Về phương diện năng lực, chúng ta sau này hãy nói, bây giờ thì tôi muốn biết nhân phẩm của hắn thì như thế nào vậy?
Đào Thành Quân tiến thêm một bước xác minh hỏi.
Nếu như vừa rồi Trọng Hải còn có chút không rõ Đào Thành Quân điều tra Đinh Nhị Cẩu là có ý gì, nhưng sau khi có câu hỏi này, thì Trọng Hải đã hiểu, gần đây co lời đồn là thư ký của chủ tịch thành ủy Thạch Aí Quốc muốn xuống dưới địa phương rèn luyện, nếu như thư ký của ông ta đi rồi, thì vị trí thư ký kiêm trưởng phòng tổng hợp ủy ban thành phố ai sẽ tiếp nhận đây này, điều này mới là chuyện quan tâm nhất cũng của nhiều người, nghe nói đã có rất nhiều người bắt đầu trong bóng tối vận động ngầm cho cái vị trí này, chẳng lẽ Đinh Trường Sinh cũng ở sau lưng đang hoạt động như vậy ? Vừa nghĩ qua điều này khiến cho Trọng Hải có chút khó chịu, nhưng lại lập tức suy nghĩ lại chuyện này không có khả năng cho lắm , khoan nói Đinh Nhị Cẩu ở tại thành phố Hồ Châu không nhận thức được mấy người, mà còn chính là bản thân của Đinh Nhị Cẩu, cũng chưa chắc gì nguyện ý đi làm cái chức vụ thư ký này.
– Nhân phẩm thì không có gì mà bàn cãi, tiểu tử này này đi theo tôi lâu nay, năng lực cũng khá mạnh, đặc biệt là có khả năng suy đoán, khuyết điểm là còn trẻ tuổi, có đôi khi làm việc theo cảm tính.
Trọng Hải cố gắng đánh giá đúng trọng tâm về Đinh Nhị Cẩu, từ trong nội tâm mà nói, ông không có muốn Đinh Nhị Cẩu đi làm thư ký cho chủ tịch Thạch Aí Quốc, hiện nay, Trọng Hải có dự định bồi dưỡng Đinh Nhị Cẩu thành người có khả năng một mình tự đảm đương trông coi một phương, mà không phải ẩn nấp ở trong bóng tối phía sau các lãnh đạo, dù làm không ít việc mà không có tích lũy được nhiều trong công tác thực tế.
Làm thư ký cho chủ tịch thành phố đương nhiên cũng được, làm mấy năm thì xuống dưới địa phương cơ sở, ít nhất cũng là trưởng phó phòng, nhưng làm thư ký là hầu hạ người sống, hầu hạ lãnh đạo biết rõ khả năng của thư ký mình suy tính thì còn cũng may, nếu đuổi theo nhằm một tên lãnh đạo khốn kiếp, cứ sử dụng cho thuận tay, thì cả đời này sẽ rất khó thoát khỏi vai trò của một thư ký mà ngóc đầu lên không nỗi .
– Chủ tịch Thạch muốn để cho hắn làm thư ký, chuyện này là do thị trưởng tôn trọng hắn nên muốn hắn tự quyết định, Trọng Hải ..ông cũng không nên giữ hắn bên mình nữa, coi như là giúp tôi một chút đi, quá khứ và hiện tại ông cũng đều là lãnh đạo của hắn, ông làm công tác động viên tư tưởng của hắn, như thế nào được không?
– Trưởng thư ký, ông thật sự là đưa cho tôi đưa ra một câu đố khó đấy, tiểu tử này không phải là dễ thuyết phục như vậy, để tôi thử xem a.
– Không phải thử xem, mà là nhất định phải được, tôi tin rằng, ông chỉ cần hết sức, nhất định sẽ thành công.
Lời nói này của Đào Thành Quân, nếu không thuyết phục được Đinh Nhị Cẩu, thì chính là do ông không có tận lực? Trọng Hải oán thầm nói.