Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1 : Thiếu sót duy nhất

Ngày đăng: 22:28 16/02/21

Đinh Nhị Cẩu từ ngày đến thành phố Hồ Châu, hôm nay là lần đầu tiên bước vào toà nhà cao ốc ủy ban thành phố, đảng ủy thành phố là tòa nhà nằm đổi cách một con đường nhìn qua, hai tòa cao ốc kiểu dáng đều xây dựng giống nhau, đều là chín tầng, nhưng có điều là toàn bộ hai tòa cao ốc nhìn về phía xa xa thì rất giống là cỗ quan tài… đúng vậy chính là cái quan tài, phải nói đây là điềm xấu, cả ngày ở trong văn phòng hình dáng cái quan tài thì có thể lam ăn được gì, nhưng đây là lời nói đùa của mọi người bên ngoài, vấn đề trọng yếu là thăng quan phát tài để được bước chân vào tòa nhà cao ốc này.

Vì thành phố đang vào thời kỳ giải tỏa di dời xây dựng lại nên phải ứng phó đủ loại khiếu kiện của nhân dân, cho nên để vào trong ủy ban thành phố thật là nghiêm khắc, trước đưa ra CMND, sau đó là kiểm tra an ninh, nếu như mang theo nước các loại đồ uống, thì yêu cầu phải lấy ra trước mặt tổ kiểm tra uống thử một hớp, sau đó dùng CMND đổi lấy tấm giấy thông hành, đương nhiên, còn phải liên hệ trước với ban ngành mà mình muốn tiếp xúc, bằng không thì là không vào được, hoặc là người trong ban ngành nào mà mình cần gặp lại không có ở đây, bảo vệ ngoài cổng liên lạc không được, thì phải chờ ở ngoài cổng, chính phủ lại đề phòng nhân dân như vậy, việc này càng lúc càng có vấn đề. .

Đinh Nhị Cẩu đến đây cũng không có thông báo cho ai biết, cho nên cũng phải giống như mọi người xếp hàng ngoài cổng chờ theo thủ tục, cũng không biết bảo vệ thấy Đinh Nhị Cẩu dáng dấp đẹp trai hay là thế nào, đối với Đinh Nhị Cẩu kiểm nghiệm an ninh đặc biệt cẩn thận, cuối cùng vẫn giữ lại được chùm chìa khóa, lý do là chùm chìa khóa bên trêи có một đồ cắt móng tay hình giống như là thanh đao nhỏ .

– Đồng chí, cây đao không có sao chứ, nó bé xíu làm làm gì mà đả thương người được.

Đinh Nhị Cẩu có chút không cam lòng nói ra .

– Không được, đây là quy định, không thể mang bất kỳ đồ vật nào sắt nhọn vào trong ủy ban thành phố, xin mời tuân theo quy định.

– Thế nhưng mà… đây là đồ cắt móng tay . . .

Đinh Nhị Cẩu cũng phải bội phục bảo vệ cổng này, trong công tác thật cẩn thận và khô khan, nhưng hết cách rồi, hắn cũng biết rằng, nếu như hắn nói mình là tới ủy ban để làm gì, thì nhất định có thể rất nhanh được cho vào trong ủy ban thành phố, nhưng hắn không muốn như vậy, bởi vì lúc này này, hắn muốn mình bước vào ủy ban thành phố với tư cách như một người dân chúng bình thường, nhìn xem sau lưng đã xếp thành hàng dài, hắn cũng không khỏi có chút sợ, thành phố Hồ Châu cơ bản các ban ngành đều tập trung ở tòa nhà cao ốc này, bình thường tới nơi này liên hệ làm việc dân chúng rất đông, nhưng để được vào làm việc thì rất khó khăn, thật sự là không biết hiệu suất làm việc của thành phố Hồ Châu vẫn là đi xuống, có phải vì cái nguyên nhân này hay không?

Cầm trong tay CMND đổi lấy giấy thông hành, khi tiến vào đại sảnh ủy ban TP, nếu muốn gặp được thư ký trưởng Đào Thành Quân, lại phải trải qua hai nơi kiểm tra, một chỗ là trong đại sảnh ủy ban TP, một chỗ là ở ngay cửa thang máy lầu 9.

Phòng làm việc của chủ tịch thành phố Thạch Aí Quốc nằm ở lầu chín của tòa nhà cao ốc, Đào Thành Quân với tư cách là phục vụ chủ tịch thành phố, nên văn phòng cũng ở lầu 9, theo sự hướng dẫn, thì phòng làm việc Thạch Aí Quốc ở phía đông, còn văn phòng của thư ký trưởng thì phía Tây, trung gian chinh giữa là một phòng họp cỡ trung.

Đào Thành Quân quan sát Đinh Nhị Cẩu đang ở trước mặt, có thể nói trong mắt ông ta, Đinh Nhị Cẩu không có gì là đặc biệt, Đào Thành Quân đã gặp qua Đinh Nhị Cẩu một lần tại hiện trường lần vụ bắt con tin trong vụ giải tóa nhà kia, nhưng lúc đó bởi vì quá nhiều người, cho nên Đinh Nhị Cẩu cũng không có nhớ đến Đào Thành Quân, vả lại lúc ấy cũng không có ai giới thiệu ông ta với hắn .

– Tiểu Đinh .. ngồi đi, đến hơi sớm.

– Cảm ơn thư ký trưởng.

Đinh Nhị Cẩu lễ phép ngồi ở một góc trêи khu vực ghế sa lon tiếp khách, phòng làm việc của Đào Thành Quân cũng mở rộng thêm tầm mắt cho Đinh Nhị Cẩu, trước kia tại huyện Hải Dương hắn thấy phòng làm việc của của bí thư Trịnh Minh Đường rất lớn, nhưng so với văn phòng của Đào Thành Quân phthìmột nửa cũng chưa tới, Đinh Nhị Cẩu ánh mắt quét quanh một chút, trừ bên trong gian phòng nghỉ lớn nhỏ như thế nào thì không biết, riêng bên ngoài khu làm việc và tiếp khách, ít nhất cũng có hơn 200 m2, thật sự là quá thoải mái rộng rãi.

– Bởi vì cậu trước kia đã từng làm thư ký rồi, cho nên chúng ta sẽ đi thẳng vào vấn đề luôn, tuy là tôi lần đầu tiên nói chuyện với cậu, nhưng tôi đã biết sơ qua về cậu rồi, bởi vì tôi đã gặp Trọng Hải nói chuyện không chỉ một lần, Trọng Hải đánh giá cậu khá cao, thậm chí không muốn để cho cậu lại đi làm thư ký, tôi biết đó là tư tâm của hắn, nguyên nhân là Trọng Hải muốn tự mình dùng cậu , giữa cậu và hắn rất ăn ý, nên tôi hỏi lại cậu một lần cuối cùng, cậu có muốn làm thư ký cho chủ tịch thành phố hay không? Ta không muốn cậu mang theo cảm xúc bị gò ép, như vậy thì sau này sẽ làm không tốt công việc, cũng là làm hại chính cho cậu.

Đào Thành Quân bắt đầu nói rất hay, rào trước đón sau, cuối cùng thì lời nói xoay chuyển, chuyển thành thông điệp sau cùng, có chút làm cho Đinh Nhị Cẩu theo không theo kịp ý tứ của ông ta.

Vấn đề này hẳn trả lời thì dễ dàng rồi, nhưng trả lời như thế nào để cho Đào Thành Quân cho là mình thật lòng trong lời nói thì mới khó, không khéo thì rất dễ dàng khiến cho Đào Thành Quân già đời xảo quyệt không có thực tế ấn tượng với mình, thì chỉ cần Đinh Nhị Cẩu một ngày còn làm thư ký tại ủy ban thành phố, vẫn luôn phải thuộc về lãnh đạo của thư ký trưởng, hậu quả có thể nghĩ đến .

Ngẩng đầu lên nhìn Đào Thành Quân, hắn đột nhiên phát hiện con người lão này chính là một loại khẩu phật tâm xà, nụ cười lộ ra vẻ người hiền lành, nhưng nếu chú ý nhìn kỹ thì có thể phát hiện, nụ cười này ẩn ở chứa bên trong mang theo nụ cười lạnh, nếu như không dụng tâm quan sát thì nhìn không ra, trong chớp nhoáng này, trong nội tâm Đinh Nhị Cẩu trầm lắng, chuẩn bị sẵn sàng tinh thần bắt đầu trả lời ..

– Thư ký trưởng, nói thật, em rất băn khoăn, cũng có thể nói là bị áp lực rất lớn.

Đinh Nhị Cẩu cân nhắc từng câu từng chữ nói .

– Há, còn có áp lực? Nói nghe thử xem.

Đào Thành Quân vẫn mỉm cười như trước.

– Chủ yếu lo lắng là sợ khả năng trình độ mình không theo kịp tình huống, đến lúc đó sẽ gây nên chuyện chậm trễ cho lãnh đạo, không chỉ là tự hại chính mình, mà còn làm cho lãnh đạo phiền toái, đây là điều em suy nghĩ đến nhiều nhất…

– Ừ, cứ nói tiếp.

– Chắc ngài cũng biết, tôi chưa có tốt nghiệp đại học, hiện tại đang học hàm thụ khoa pháp luật chính quy, với lại ngày trước khi làm thư ký cho chủ tịch Trọng ở huyện, thì dưới huyện cơ tầng cán bộ cơ sở, để cho em làm việc trực tiếp dưới cơ sở thì còn có thể được, còn bây giờ về làm việc ở bàn giấy trêи đây, thật đúng đây là sở đoản của em.

– Trước kia cậu không phải là làm thư ký cho Trọng Hải sao? Về cơ bản yếu lĩnh của người thư ký thì là phải biết đến phải không?

– Vâng.. nhưng em làm thư ký cho chủ tịch Trọng thời gian cũng không dài, với lại tầm cỡ trong huyện làm sao có thể so sánh cùng với tầm cỡ thành phố, cho nên em vẫn một mực rất thấp thỏm không yên, nhưng vừa rồi chủ tịch Trọng có trao đổi với em, sau khi suy nghĩ kỷ lưỡng, cuối cùng em vẫn quyết định đi lên thành phố thử xem, cho dù là em sau này nếu làm không được tốt, bị thư ký trưởng đuổi trở về, em cũng cam tâm, ít nhất là em cũng đã có cố gắng qua, không phải là bởi vì mình nhát gan không dám thử công việc mới này, mà là do mình không có đủ bản lãnh, em sẽ không thẹn với lương tâm của mình.

Đinh Nhị Cẩu lúc này mới nình tỉnh lấy lại được cảm giác khả năng phán đoán của mình, khi nói chuyện giọng hắn cũng rất rỏ ràng dứt khoát, thân mình cũng thẳng lên .

– Ừ, cứ nói tiếp.

Đào Thành Quân thưởng thức gật đầu khích lệ nói .

– Có thể nói chính là khi làm cán bộ chủ nhiệm liên thôn dưới cơ sở, tầm mắt chỉ thấy vấn đề ở ngay trước mặt mình, nhưng khi em trở thành thư ký của chủ tịch huyện Trong Hãi, thì nhìn góc độ về các vấn đề đã khác, tầm mắt rộng lớn hơn, nói thật lúc đó, em học rất nhiều thứ từ chủ tịch Trọng, bây giờ hiện tại có cơ hội để nang cao nhận thức của mình, em cũng rất hy vọng mình sẽ phục vụ tốt cho chủ tịch thành phố đồng thời, lại một lần nữa có cơ hội nâng cao khả năng nhận biết của mình, đây cũng là tư tâm của em..

Cứ như vậy hắn và Đào Thành Quân nói chuyện gần nửa giờ, tóm lại tình huống cuối cùng thì trêи căn bản thì làm cho Đào Thành Quân hài lòng, bởi vì Đinh Nhị Cẩu đã thành công để lại một ấn tượng tốt trong lòng của Đào Thành Quân, trung thực, thông minh, không vòng vo, có nguyên tắc nhưng không mất sự linh hoạt, thằng tiểu tử này thêm chút dạy dỗ, sẽ trở thành một thư ký rất tốt, duy nhất thiếu sót của Đinh Nhị Cẩu là bằng cấp và còn trẻ tuổi, đây là khuyết điểm còn lại của Đinh Nhị Cẩu.

– Lúc nào thì có thể nhận nhiệm vụ công tác?

Cuối cùng Đào Thành Quân hỏi.

– Dạ..lúc nào cũng được, bên kia em đã bàn giao một số vấn đề, lượng công việc cũng không phải là nhiều.

– Vậy thì tốt, cậu đi theo tôi, đến gặp thư ký Trần Khánh Long, trước mắt giao tiếp một chút, rồi về bên kia mau chóng xử lý, bàn giao cho xong công việc rồi nhanh chóng đến đây nhận công tác nhé.