Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Lá gan rất lớn
Ngày đăng: 22:29 16/02/21
CHƯƠNG 721 : LÁ GAN RẤT LỚN.
Đinh Nhị Cẩu đã bị hai nàng chọc ghẹo ɖu͙ƈ hỏa đốt người, cây ƈôи ȶɦịt vừa bị đầu lưỡi Dương Phụng Tê nhẹ nhàng ɭϊếʍ láp một chút, hắn liền không nhịn được, đầu khấc ƈôи ȶɦịt thật nhanh tại bên miệng của Dương Phụng Tê nhấn sâu vào.
Dương Phụng Tê nhìn ánh mắt của Hạ Hà Tuệ, sau mở ra to miệng ra, đem ƈôи ȶɦịt Đinh Nhị Cẩu ngậm vào trong miệng, phun ra nuốt vào, triệt động, hắn giữ lấy đầu Dương Phụng Tê, theo sự ɭϊếʍ láp, ʍút̼ vào, từ từ đem cây ƈôи ȶɦịt của mình hướng sâu về cổ họng của Dương Phụng Tê nhấn tới.
Trong phòng thỉnh thoảng truyền đến tiếng bυ" ʍút̼ của Dương Phụng Tê, cùng với tiếng thở dốc sảng kɧօáϊ Đinh Nhị Cẩu thật là ɖâʍ mỹ ….
Đinh Nhị Cẩu nhìn Dương Phụng Tê đang bυ" ɭϊếʍ ƈôи ȶɦịt của mình, hắn nghiêng đầu qua chỗ khác, đối với Hạ Hà Tuệ ôm lấy thân thể mềm mại của nàng, hơi dùng lực một chút, đã đem Hạ Hà Tuệ đến trước người mình.
Cây ƈôи ȶɦịt của hắn đã bị nước bọt của Dương Phụng Tê làm cho ướt nhẹp, liền rút ra lại thọt tới vào trêи miệng Hạ Hà Tuệ, nhẹ nhàng quẹt qua lại giữa đôi môi kiều diễm non mềm, nàng liền nhắm lại đôi mắt, lè ra đầu lưỡi, ɭϊếʍ láp lòng vòng ở trêи đầu khấc Đinh Nhị Cẩu…
Dương Phụng Tê quỳ gối trước người Đinh Nhị Cẩu, cũng lè lưỡi, ɭϊếʍ lên dưới gốc ƈôи ȶɦịt của hắn, Hạ Hà Tuệ tăng nhanh tần suất ɭϊếʍ láp đầu khấc ƈôи ȶɦịt Đinh Nhị Cẩu rồi nhanh chóng đem ƈôи ȶɦịt Đinh Nhị Cẩu nuốt vào trong khoang miệng nhỏ….
Hưởng thụ hai nàng ôn nhu bυ" ɭϊếʍ, Đinh Nhị Cẩu thật sự là sướиɠ muốn chết, hắn một tay sờ sờ bầu иɦũ ɦσα Dương Phụng Tê, một tay lại xoa bóp ʍôиɠ đít Hạ Hà Tuệ, thỉnh thoảng lại sờ lên trêи hai cái âʍ ɦộ đang bị sưng đỏ, thật sự là đùa bất diệc nhạc hồ.
Giữ vững cái tư thế bυ" liêm ƈôи ȶɦịt một hồi, chỉ chốc lát sau, Dương Phụng Tê và Hạ Hà Tuệ hai người lại ăn ý thay đổi phương vị, Hạ Hà Tuệ chuyển xuống ɭϊếʍ lấy bầu giái của Đinh Nhị Cẩu, Dương Phụng Tê thì lại phun ra nuốt vào côn thịt, cứ thay đổi như vậy một lúc sau, Đinh Nhị Cẩu đã cảm thấy bên dưới háng mình tê rần, hai tay ôm chặt ở sau ót của Dương Phụng Tê xinh đẹp, đem cây ƈôи ȶɦịt thật nhanh tại trong miệng Dương Phụng Tê nhấn thật sâu vào, cuối cùng đem một cỗ nồng nặc tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng, bắn sâu vào trong cổ họng Dương Phụng Tê.
Cảm giác được từng làn tinh đặc mãnh liệt bắn vào, Dương Phụng Tê 'oẹ..ọe' phun ra, nàng liếc mắt lườm Đinh Nhị Cẩu một cái, lập tức thật nhanh leo xuống giường, chạy vào trong phòng vệ sinh.
Dương Phụng Tê đi rồi, Đinh Nhị Cẩu ôm lấy thân mình mềm nhũn Hạ Hà Tuệ, nhu tình nói:
– Chị à….em thật là hạnh phúc a.
Hạ Hà Tuệ nhịn không được khuôn mặt đỏ lên, thâm tình vô hạn nhìn Đinh Nhị Cẩu.
……………………………………………………………………………………………
Sáng sớm hôm sau, chưa tới bảy giờ, Đinh Nhị Cẩu đã tắm xong, vội vàng ăn ổ bánh mì, để trêи bàn lại hai ổ bánh chừa cho hai mỹ nhân vẫn còn đang ngủ, tranh thủ gọi điện thoại cho Hồ Hải Quân, bảo hắn đến chỗ ở của mình, sau đó hai nguời cùng nhau đi đến khu nhà thành ủy đón Thạch Aí Quốc đi làm .
Bảy giờ năm mươi phút, không sớm cũng không muộn, hai người tới nhà của Thạch Aí Quốc.
– Đinh thư ký, em gõ cửa hỏi chủ tịch chuẩn bị đã xong chưa?
Hồ Hải Quân nhắc nhở .
– Phải vậy à? Không phải chúng ta ở chỗ này chờ sao? Còn phải gỏ cửa? Chuyện này không tiện lắm a.
Đinh Nhị Cẩu do dự nói, hoàn toàn chính xác, chuyện này Trần Khánh Long chưa nói cho hắn biết .
Nhưng Hồ Hải Quân hình như là không muốn nói nhiều, không nói gì nữa, Đinh Nhị Cẩu bất đắc dĩ, mọi người đều nói rõ rồi, có đôi khi lái xe so với thư ký hiểu rõ tâm tư ông chủ còn hơn, có lẽ là Trần Khánh Long không có nói với mình biết, dù sao đây là lần thứ nhất tiếp đón lãnh đạo đi làm, thà tin là có đi, cho nên đẩy cửa xuống xe .
khi Đinh Nhị Cẩu nhấn tiếng chuông cửa lần hai, thì cửa mở, không hề nghi ngờ, đó là Tiêu Hồng mở cửa ra, lúc này Tiêu Hồng mặc cái váy ngủ, Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy trước ngực nàng hai đầu núm иɦũ ɦσα nổi lên, má ơi…bên dưới lớp vải váy ngủ mòng như cánh ve sầu, đường viền ren của cái qυầи ɭót màu trắng rõ ràng cũng thấy, ẩn hiện bên trong là lớp lông đen lờ mờ, sáng sớm rời giường nên nàng cũng chưa có mặc nịt иɦũ ɦσα, câu dẫn chủ tịch như thế này thì hèn chi mỗi lần lãnh đạo đi làm, thì phải gỏ cửa mới thức dậy nỗi sao?
– Chào chị, chủ tịch chuẩn bị xong chưa?
Đinh Nhị Cẩu vội vàng đem ánh mắt của mình dời đi , cúi đầu hỏi .
– Gần xong rồi, vào nhà đi.
Xem ra Hồ Hải Quân thật không có lừa gạt mình, cần phải gõ cửa mời chủ tịch đi làm .
Vào trong nhà quan sát, Đinh Nhị Cẩu phát hiện bên trong bàn ăn ngoài chủ tịch đang ăn sáng thì còn có một cô gái, cùng Tiêu Hồng niên kỷ không sai biệt lắm, đang ăn điểm tâm cùng Thạch Aí Quốc, điều này làm cho Thạch Aí Quốc rất hài lòng, từ sau khi cưới Tiêu Hồng, mỗi bữa ăn cơ hồ đều có con gái cùng ăn chúng, Thạch Aí Quốc rất mừng, trong ấn tượng của ông ta, Thạch Mai Trinh trước đó bao nhiêu năm ngủ nướng đã quen, rõ ràng sau này đã thay đổi tính.
– Tiểu Đinh đến rồi, ăn điểm tâm chúng luôn nhé?
Thạch Aí Quốc nhìn thoáng qua vào Đinh Nhị Cẩu, thân thiết hỏi.
– Thưa chủ tịch, em đã ăn rồi.
Hắn biết rõ đây là lãnh đạo mới khách sáo, không có ngu ngốc đến mức ngồi xuống bàn ăn cùng chủ tịch.
– Anh ta tên là gì vậy? Cha.. đổi thư ký lúc nào thế?
Thạch Mai Trinh nhìn thoáng qua Tiêu Hồng rồi hỏi Thạch Aí Quốc, bởi vì nàng trông thấy Tiêu Hồng lúc mở cửa cho Đinh Nhị Cẩu, thì Tiêu Hồng chỉ là quét mắt nhìn hắn một cái, theo quan sát của Thạch Mai Trinh thì Tiêu Hồng căn bản không có hứng thú gì với tên thư ký trẻ tuổi này, điều này làm cho nàng hơi thất vọng.
– À.. đây là Tiểu Đinh, hôm nay lần đầu tiên tới, Trần Khánh Long sẽ xuống dưới cơ sở rèn luyện, Tiểu Đinh này trước kia cũng đã từng làm thư ký rất tốt.
Thạch Aí Quốc vừa nói chuyện vừa ăn, cho nên có mấy câu mơ hồ không nghe rõ .
– Tiểu Đinh… Đinh cái gì?”
Thạch Mai Trinh hỏi tiếp .
– Em tên gọi là Đinh Trường Sinh.
Đinh Nhị Cẩu hai tay đặt ở dưới bụng , rất quy củ đứng im một chỗ trả lời.
– Ừ, cha của tôi rất kén chọn người, làm thư ký cho cha của tôi cũng không dễ lắm, nhưng cha của tôi cũng rất hoà đồng, cho nên cậu cũng không cần khẩn trương như vậy, cứ ngồi xuống đi, cha tôi ăn sáng gần xong rồi, về sau có thời gian cứ thường xuyên đến nhà chơi, cha của tôi luôn luôn xem thư ký như người nhà mình, đúng không cha?
Thạch Mai Trinh trong tay cầm lấy cái bánh bao ở trong mâm, nhìn Đinh Nhị Cẩu nói ra, làm cho Đinh Nhị Cẩu có cảm giác cái Thạch Mai Trinh có vẻ cũng là một người tốt, hoàn toàn không giống như là con cháu của quan nhị đại, đa số là không kiêng nể ai gì cả .. .
– Những gì muốn nói thì con đã giành nói hết rồi, cha còn có thể nói cái gì nữa?
Thạch Aí Quốc đem cái chén để ở trêи mặt bàn, Tiêu Hồng vội vàng cầm lên định múc thêm thức ăn, ông xua tay cho biết không ăn thêm nữa.
Tiêu Hồng đứng lên, cầm lấy cái cặp xách đưa cho Đinh Nhị Cẩu, Đinh Nhị Cẩu mỗi lần đi cùng chủ tịch thì có nhiệm vụ cầm lấy cái cặp xách này, hắn cũng không biết bên trong cặp xách này đến tột cùng là có đồ vật gì, nhưng đây là đồ vật của lãnh đạo cho nên hắn hăm hở đưa tay ra nhận lấy.
Thạch Mai Trinh âm thầm liếc nhìn Đinh Nhị Cẩu biểu lộ, Hồ Hải Quân nói không sai, thằng Đinh Trường Sinh xác thực rất lớn mật, bởi vì ngay vừa rồi lúc Tiêu Hồng đưa cho hắn cái cặp xách, nàng đã nhìn thấy bàn tay của Đinh Trường Sinh nhẹ nhàng xẹt qua bàn tay Tiêu Hồng như lá vuốt lấy, mặc dù từ góc độ của nàng ngồi nhìn không phải là rất rõ, nhưng cũng thấy, Đinh Trường Sinh so với Trần Khánh Long gan lớn hơn rất nhiều, chỉ cần hắn ta có thể làm cho Tiêu Hồng động tâm, như vậy thì Thạch Mai Trinh sẽ có cách làm cho Tiêu Hồng thân bại danh liệt, đừng có hy vọng theo cha của nàng mà đạt được bất cứ thứ gì, cho nên giờ thì Thạch Mai Trinh thật cao hứng, phảng phất nàng đã thấy hình ảnh Tiêu Hồng quỳ xuống khẩn cầu nàng tha thứ.
Đinh Nhị Cẩu đã bị hai nàng chọc ghẹo ɖu͙ƈ hỏa đốt người, cây ƈôи ȶɦịt vừa bị đầu lưỡi Dương Phụng Tê nhẹ nhàng ɭϊếʍ láp một chút, hắn liền không nhịn được, đầu khấc ƈôи ȶɦịt thật nhanh tại bên miệng của Dương Phụng Tê nhấn sâu vào.
Dương Phụng Tê nhìn ánh mắt của Hạ Hà Tuệ, sau mở ra to miệng ra, đem ƈôи ȶɦịt Đinh Nhị Cẩu ngậm vào trong miệng, phun ra nuốt vào, triệt động, hắn giữ lấy đầu Dương Phụng Tê, theo sự ɭϊếʍ láp, ʍút̼ vào, từ từ đem cây ƈôи ȶɦịt của mình hướng sâu về cổ họng của Dương Phụng Tê nhấn tới.
Trong phòng thỉnh thoảng truyền đến tiếng bυ" ʍút̼ của Dương Phụng Tê, cùng với tiếng thở dốc sảng kɧօáϊ Đinh Nhị Cẩu thật là ɖâʍ mỹ ….
Đinh Nhị Cẩu nhìn Dương Phụng Tê đang bυ" ɭϊếʍ ƈôи ȶɦịt của mình, hắn nghiêng đầu qua chỗ khác, đối với Hạ Hà Tuệ ôm lấy thân thể mềm mại của nàng, hơi dùng lực một chút, đã đem Hạ Hà Tuệ đến trước người mình.
Cây ƈôи ȶɦịt của hắn đã bị nước bọt của Dương Phụng Tê làm cho ướt nhẹp, liền rút ra lại thọt tới vào trêи miệng Hạ Hà Tuệ, nhẹ nhàng quẹt qua lại giữa đôi môi kiều diễm non mềm, nàng liền nhắm lại đôi mắt, lè ra đầu lưỡi, ɭϊếʍ láp lòng vòng ở trêи đầu khấc Đinh Nhị Cẩu…
Dương Phụng Tê quỳ gối trước người Đinh Nhị Cẩu, cũng lè lưỡi, ɭϊếʍ lên dưới gốc ƈôи ȶɦịt của hắn, Hạ Hà Tuệ tăng nhanh tần suất ɭϊếʍ láp đầu khấc ƈôи ȶɦịt Đinh Nhị Cẩu rồi nhanh chóng đem ƈôи ȶɦịt Đinh Nhị Cẩu nuốt vào trong khoang miệng nhỏ….
Hưởng thụ hai nàng ôn nhu bυ" ɭϊếʍ, Đinh Nhị Cẩu thật sự là sướиɠ muốn chết, hắn một tay sờ sờ bầu иɦũ ɦσα Dương Phụng Tê, một tay lại xoa bóp ʍôиɠ đít Hạ Hà Tuệ, thỉnh thoảng lại sờ lên trêи hai cái âʍ ɦộ đang bị sưng đỏ, thật sự là đùa bất diệc nhạc hồ.
Giữ vững cái tư thế bυ" liêm ƈôи ȶɦịt một hồi, chỉ chốc lát sau, Dương Phụng Tê và Hạ Hà Tuệ hai người lại ăn ý thay đổi phương vị, Hạ Hà Tuệ chuyển xuống ɭϊếʍ lấy bầu giái của Đinh Nhị Cẩu, Dương Phụng Tê thì lại phun ra nuốt vào côn thịt, cứ thay đổi như vậy một lúc sau, Đinh Nhị Cẩu đã cảm thấy bên dưới háng mình tê rần, hai tay ôm chặt ở sau ót của Dương Phụng Tê xinh đẹp, đem cây ƈôи ȶɦịt thật nhanh tại trong miệng Dương Phụng Tê nhấn thật sâu vào, cuối cùng đem một cỗ nồng nặc tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng, bắn sâu vào trong cổ họng Dương Phụng Tê.
Cảm giác được từng làn tinh đặc mãnh liệt bắn vào, Dương Phụng Tê 'oẹ..ọe' phun ra, nàng liếc mắt lườm Đinh Nhị Cẩu một cái, lập tức thật nhanh leo xuống giường, chạy vào trong phòng vệ sinh.
Dương Phụng Tê đi rồi, Đinh Nhị Cẩu ôm lấy thân mình mềm nhũn Hạ Hà Tuệ, nhu tình nói:
– Chị à….em thật là hạnh phúc a.
Hạ Hà Tuệ nhịn không được khuôn mặt đỏ lên, thâm tình vô hạn nhìn Đinh Nhị Cẩu.
……………………………………………………………………………………………
Sáng sớm hôm sau, chưa tới bảy giờ, Đinh Nhị Cẩu đã tắm xong, vội vàng ăn ổ bánh mì, để trêи bàn lại hai ổ bánh chừa cho hai mỹ nhân vẫn còn đang ngủ, tranh thủ gọi điện thoại cho Hồ Hải Quân, bảo hắn đến chỗ ở của mình, sau đó hai nguời cùng nhau đi đến khu nhà thành ủy đón Thạch Aí Quốc đi làm .
Bảy giờ năm mươi phút, không sớm cũng không muộn, hai người tới nhà của Thạch Aí Quốc.
– Đinh thư ký, em gõ cửa hỏi chủ tịch chuẩn bị đã xong chưa?
Hồ Hải Quân nhắc nhở .
– Phải vậy à? Không phải chúng ta ở chỗ này chờ sao? Còn phải gỏ cửa? Chuyện này không tiện lắm a.
Đinh Nhị Cẩu do dự nói, hoàn toàn chính xác, chuyện này Trần Khánh Long chưa nói cho hắn biết .
Nhưng Hồ Hải Quân hình như là không muốn nói nhiều, không nói gì nữa, Đinh Nhị Cẩu bất đắc dĩ, mọi người đều nói rõ rồi, có đôi khi lái xe so với thư ký hiểu rõ tâm tư ông chủ còn hơn, có lẽ là Trần Khánh Long không có nói với mình biết, dù sao đây là lần thứ nhất tiếp đón lãnh đạo đi làm, thà tin là có đi, cho nên đẩy cửa xuống xe .
khi Đinh Nhị Cẩu nhấn tiếng chuông cửa lần hai, thì cửa mở, không hề nghi ngờ, đó là Tiêu Hồng mở cửa ra, lúc này Tiêu Hồng mặc cái váy ngủ, Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy trước ngực nàng hai đầu núm иɦũ ɦσα nổi lên, má ơi…bên dưới lớp vải váy ngủ mòng như cánh ve sầu, đường viền ren của cái qυầи ɭót màu trắng rõ ràng cũng thấy, ẩn hiện bên trong là lớp lông đen lờ mờ, sáng sớm rời giường nên nàng cũng chưa có mặc nịt иɦũ ɦσα, câu dẫn chủ tịch như thế này thì hèn chi mỗi lần lãnh đạo đi làm, thì phải gỏ cửa mới thức dậy nỗi sao?
– Chào chị, chủ tịch chuẩn bị xong chưa?
Đinh Nhị Cẩu vội vàng đem ánh mắt của mình dời đi , cúi đầu hỏi .
– Gần xong rồi, vào nhà đi.
Xem ra Hồ Hải Quân thật không có lừa gạt mình, cần phải gõ cửa mời chủ tịch đi làm .
Vào trong nhà quan sát, Đinh Nhị Cẩu phát hiện bên trong bàn ăn ngoài chủ tịch đang ăn sáng thì còn có một cô gái, cùng Tiêu Hồng niên kỷ không sai biệt lắm, đang ăn điểm tâm cùng Thạch Aí Quốc, điều này làm cho Thạch Aí Quốc rất hài lòng, từ sau khi cưới Tiêu Hồng, mỗi bữa ăn cơ hồ đều có con gái cùng ăn chúng, Thạch Aí Quốc rất mừng, trong ấn tượng của ông ta, Thạch Mai Trinh trước đó bao nhiêu năm ngủ nướng đã quen, rõ ràng sau này đã thay đổi tính.
– Tiểu Đinh đến rồi, ăn điểm tâm chúng luôn nhé?
Thạch Aí Quốc nhìn thoáng qua vào Đinh Nhị Cẩu, thân thiết hỏi.
– Thưa chủ tịch, em đã ăn rồi.
Hắn biết rõ đây là lãnh đạo mới khách sáo, không có ngu ngốc đến mức ngồi xuống bàn ăn cùng chủ tịch.
– Anh ta tên là gì vậy? Cha.. đổi thư ký lúc nào thế?
Thạch Mai Trinh nhìn thoáng qua Tiêu Hồng rồi hỏi Thạch Aí Quốc, bởi vì nàng trông thấy Tiêu Hồng lúc mở cửa cho Đinh Nhị Cẩu, thì Tiêu Hồng chỉ là quét mắt nhìn hắn một cái, theo quan sát của Thạch Mai Trinh thì Tiêu Hồng căn bản không có hứng thú gì với tên thư ký trẻ tuổi này, điều này làm cho nàng hơi thất vọng.
– À.. đây là Tiểu Đinh, hôm nay lần đầu tiên tới, Trần Khánh Long sẽ xuống dưới cơ sở rèn luyện, Tiểu Đinh này trước kia cũng đã từng làm thư ký rất tốt.
Thạch Aí Quốc vừa nói chuyện vừa ăn, cho nên có mấy câu mơ hồ không nghe rõ .
– Tiểu Đinh… Đinh cái gì?”
Thạch Mai Trinh hỏi tiếp .
– Em tên gọi là Đinh Trường Sinh.
Đinh Nhị Cẩu hai tay đặt ở dưới bụng , rất quy củ đứng im một chỗ trả lời.
– Ừ, cha của tôi rất kén chọn người, làm thư ký cho cha của tôi cũng không dễ lắm, nhưng cha của tôi cũng rất hoà đồng, cho nên cậu cũng không cần khẩn trương như vậy, cứ ngồi xuống đi, cha tôi ăn sáng gần xong rồi, về sau có thời gian cứ thường xuyên đến nhà chơi, cha của tôi luôn luôn xem thư ký như người nhà mình, đúng không cha?
Thạch Mai Trinh trong tay cầm lấy cái bánh bao ở trong mâm, nhìn Đinh Nhị Cẩu nói ra, làm cho Đinh Nhị Cẩu có cảm giác cái Thạch Mai Trinh có vẻ cũng là một người tốt, hoàn toàn không giống như là con cháu của quan nhị đại, đa số là không kiêng nể ai gì cả .. .
– Những gì muốn nói thì con đã giành nói hết rồi, cha còn có thể nói cái gì nữa?
Thạch Aí Quốc đem cái chén để ở trêи mặt bàn, Tiêu Hồng vội vàng cầm lên định múc thêm thức ăn, ông xua tay cho biết không ăn thêm nữa.
Tiêu Hồng đứng lên, cầm lấy cái cặp xách đưa cho Đinh Nhị Cẩu, Đinh Nhị Cẩu mỗi lần đi cùng chủ tịch thì có nhiệm vụ cầm lấy cái cặp xách này, hắn cũng không biết bên trong cặp xách này đến tột cùng là có đồ vật gì, nhưng đây là đồ vật của lãnh đạo cho nên hắn hăm hở đưa tay ra nhận lấy.
Thạch Mai Trinh âm thầm liếc nhìn Đinh Nhị Cẩu biểu lộ, Hồ Hải Quân nói không sai, thằng Đinh Trường Sinh xác thực rất lớn mật, bởi vì ngay vừa rồi lúc Tiêu Hồng đưa cho hắn cái cặp xách, nàng đã nhìn thấy bàn tay của Đinh Trường Sinh nhẹ nhàng xẹt qua bàn tay Tiêu Hồng như lá vuốt lấy, mặc dù từ góc độ của nàng ngồi nhìn không phải là rất rõ, nhưng cũng thấy, Đinh Trường Sinh so với Trần Khánh Long gan lớn hơn rất nhiều, chỉ cần hắn ta có thể làm cho Tiêu Hồng động tâm, như vậy thì Thạch Mai Trinh sẽ có cách làm cho Tiêu Hồng thân bại danh liệt, đừng có hy vọng theo cha của nàng mà đạt được bất cứ thứ gì, cho nên giờ thì Thạch Mai Trinh thật cao hứng, phảng phất nàng đã thấy hình ảnh Tiêu Hồng quỳ xuống khẩn cầu nàng tha thứ.