Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 91 : Trần trụi thổ lộ
Ngày đăng: 02:12 27/06/20
Buổi chiều Đinh Nhị Cẩu báo bệnh xin nghỉ học giờ lý thuyết, lăn đùng ra ngủ vùi, đến khi giật mình thức dậy thì đã gần chiều rồi.
Mọi người vẫn chưa tan giờ học huấn luyện, phỏng chừng giờ nhà ăn cũng chưa có cơm, vì thế Đinh Nhị Cẩu quyết định đi ra ngoài tìm một chỗ ăn tô mì giải quyết cái bụng đang cồn cào.
Rời khỏi cửa trường học cảnh sát, đã nhìn thấy đi tới một đám nữ sinh, cười nói om xòm, đều là học sinh cấp ba, bởi vì có một người nữ sinh mặc đồng phục học sinh trường trung học phổ thông Bạch Sơn, đối đám này nhóc nữ sinh này hắn không có hứng thú gì, trong túc xá cũng có mấy tên học viên cảnh sát đi tán gái bên trường trung học phổ thông Bạch Sơn vì gần ở bên cạnh Bạch Sơn,nhưng quá lắm cũng là nhảy khiêu vũ mà thôi, đến giờ vẫn chưa nghe nói có người nào ăn được em nào.
Ngay lúc Đinh Nhị Cẩu chuẩn bị xoay người rời, thoáng qua hắn nhìn thấy trong nhón nữ sinh có một gương mặt hơi quen, trong lòng không khỏi vui lên, lại là cô bé này.
– Lăng Sam..Lăng Sam lại đây, nhớ anh không?
Đinh Nhị Cẩu dựa ở trêи thân cây vem đường, hai tay khoanh lại, cười tủm tỉm nhìnxem vẻ ngơ ngác của Lăng Sam.
– Là anh, sao lại ở chỗ này?
Lăng Sam cũng là vui mừng, tuy rằng Đinh Nhị Cẩu ghê tởm này, đối với mình động tay động chân qua, nhưng khi trong hôn lễ, cảnh tượng hắn tay không lăn xả vào tên xã hội đen, trước sau gì cô cũng khó quên, khi quay về trường kể lại cho bạn bè nghe, ai cũng nghi ngờ tính chân thật của câu chuyện.
– Lăng Sam, ai vậy bà, bạn trai phải không?
– Nhìn qua là học viên trong trường cảnh sát, nhất định là bạn trai của Lăng Sam rồi!
Trong lúc Lăng Sam với Đinh Nhị Cẩu trò chuyện, những bạn học đi cùng với cô, cười khanh trách bàn luận, làm Lăng Sam vô cùng xấu hổ.
– Mấy bà cứ lại nói bừa, tui xé miệng mấy bà ra bây giờ!
– Lăng Sam, mọi người ăn cơm chưa, nếu không anh mời tất cả bữa cơm nhé!
Đinh Nhị Cẩu nở nụ cười nói.
– Bọn em còn có việc đi trước, Lăng Sam, bà với bạn trai đi ăn cơm đi!
Nhóm nữ sinh cười vang, chỉ chỉ chõ chõ rồi cười đùa rời đi.
Lăng Sam khá sạn dị, sau một lát, liền khôi phục khuôn mặt bình thường.
– Anh sao lại ở chỗ này?
– Anh ở đây học huấn luyện, đã đến đây được mấy ngày rồi, còn em?
– Em học ở đây!
Nói xong, trong ánh mắt Lăng Sam có chút tự hào, đúng vậy, có thể thi đậu vào học trong trường trung học Bạch Sơn, tất cả đều là học sinh xuất sắc chứ không phải là người học hành đơn giản, cũng đáng giá Lăng Sam vênh mặt lên.
– Thật lợi hại, học ở trường trung học Bạch Sơn, vậy thì đồng nghĩa với một chân đã bước vào cánh cửa trường đại học, không nhìn ra nha, lúc trước còn tưởng rằng em là một cô bé ngốc nghếch ở đâu xuất hiện trong thôn, không nghĩ tới lại còn là học sinh ở trường Bạch Sơn!
Đinh Nhị Cẩu ánh mắt nhìn qua trêи người của Lăng Sam, qua lại tuần tra nhiều lần nói.
– Anh mới là ngốc đó, bất quá em nghe anh Nhị Đản nói anh lúc trước học tập cũng tốt vô cùng, học sinh ở trương huyện Hải Dương, còn là người học giỏi số một nữa!
– Hì.. quên đi, chuyện cũ đã qua đừng đề cập đến nữa, đi ăn thôi, em muốn ăn cái gì cứ việc gọi, em là em họ của Trần Nhị Đản, cũng là em gái của anh, một bữa cơm là chuyện nhỏ!
– Hì hì, chúng ta đi ăn bún thập cẩm cay đi, chỗ kia bán rất ngon!
– Ặc.., khinh thường anh phải không, anh mời em đi ăn cơm Tây, đến nhà hàng khách sạn Vương Hầu Cư đi!
Đinh Nhị Cẩu chỉ chỉ về xa xa nhà hàng khác sạn Vương Hầu Cư to đùng ở đó, Lăng Sam le lưỡi nói:
– Anh họ của em dặn là em phải tránh xa anh một chút, nói là anh cũng không phải người tốt gì đâu, hôm nay như vậy là lấy lòng em, không biết là lại muốn làm cái gì chủ ý xấu nữa, không đi, chúng ta đi đến nơi có nhiều người, chỗ bán bún thập cẩm cay kia rất an toàn!
Lăng Sam mặt nhăn lại trêu hắn, cười hì hì nói.
– Dám nói anh không phải người tốt, Trần Nhị Đản hãy nhớ, trở về thế nào anh cũng phải lột da hắn ra, trước mặt người ở bên ngoài làm bại hoại danh dự của anh, không để hắn bồi thường danh dự một, hai vạn đồng thì không thể bõ qua!
– Hi hi anh Nhị Đản có bán cái mạng của anh ấy cũng vẫn chưa có đủ số tiền đó!
Lăng Sam vừa nói thì đã ở phía trước dẫn đường đi đến quán bán bún thập cẩm cay rồi, thật ra cô cũng muốn cùng với Đinh Nhị Cẩu tìm một chỗ yên tĩnh ăn bữa cơm, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy không an tâm, vì tên này quá lớn mật, lần trước tại sau nhà cầu của anh họ, dám đối với mình như vậy, quyết không thể lại để cho hắn cơ hội lần thứ hai.
Nhưng trong nội tâm vẫn còn có một giọng nói đang không ngừng cho cô biết, đây là một người đàn ông tốt, khi gặp nguy hiểm, có gan liều mạng hiện nay cũng không có mấy người, cho nên hãy nắm lấy cơ hội, đây là một dạng mâu thuẫn trong tâm trí của cô, hai người rốt cục ở bên ven đường đã đến quán bán bún.
– Ăn ngay chỗ như thế này à?
Đinh Nhị Cẩu không phải là ghét bỏ gì chỗ ăn không tốt, nhưng hắn phải làm ra vẻ, là mình mời Lăng sam đi ăn nơi đàng hoàng, còn chỗ này là do Lăng Sam lựa chọn, chứ không phải là hắn muốn!
– Ừ..cũng rất tốt, qua đây ngồi ăn chút đi!
Lăng Sam đã cầm lấy giấy ăn trêи bàn, lau bụi bậm bám ở trêи ghế, Đinh Nhị Cẩu đứng ở một bên, nhìn Lăng Sam khom người lau sạch chỗ ngồi của hắn với chỗ ngồi của cô một lần, khi Lăng Sam xoay người chà lau ghế, hắn nhìn thấy hôm nay Lăng Sam mặc cái áo ngoài cổ rộng, lộ ra cái áօ ɭót màu trắng, cùng một màu với cái áo ngoài, một sợi dây đỏ đeo ở cổ, rủ xuống một viên đá nhỏ.
– Được rồi, để cho anh!
Đinh Nhị Cẩu cầm qua giấy ăn xoa xoa tương trưng trêи ghế, sau đó ngồi xuống đối diện.
– Muốn ăn gì thì cứ gọi, anh ăn giống như em!
Đinh Nhị Cẩu cầm thực đơn đưa cho Lăng Sam.
– Em đây cũng sẽ không khác sáo đâu nhe!
Lăng Sam cười cười, khuôn mặt cô lúc cười rộ lên thật là đẹp mắt, bên trong bờ môi đỏ mọng, là hai hàm răng trắng đều như bắp, lúc ẩn lúc hiện, từng câu mềm mại dễ nghe từ nơi đó phát xuất ra.
– Ừ..không nên khách sáo, coi như là nể mặt anh một chút, anh cũng xin lỗi emvì đêm đó anh bậy bạ quá!-
– Xin lỗi cái gì?
Lăng Sam nghe qua chưa hiểu.
– Chính là chuyện đêm hôm ở phía sau nhà Trần Nhị Đản đó!
– Anh….anh nói chuyện đó làm gì, em đã.. quên từ lâu rồi!
Lăng Sam xấu hổ đỏ mặt, trong tim đang kịch liệt nhảy lên, bởi vì sau đêm đó, suốt mấy tháng trôi qua, cô đã có nhiều lần trước khi đi ngủ, xuất hiện lại tình cảnh đêm đó, khi Đinh Nhị Cẩu ôm lấy cô cưỡng hôn, nhất là càng làm cho cô cảm thấy thẹn với lòng là cô cứ nhớ hoài, lúc hắn đưa mặt vào âʍ ɦộ cô ɭϊếʍ láp, cô cũng chính mình thử đưa tay hướng xuống vùng đào nguyên thánh địa của mình ve vuốt dọc trêи gai mép nhỏ trong cái khe hở âʍ ɦộ, trong đầu tưởng tượng tựa như đêm đó Đinh Nhị Cẩu dùng lưỡi xâm phạm ɭϊếʍ láp trêи âʍ ɦộ của mình, đó là đêm cô đã biết đó là cỡ nào cảm giác vui thích sướиɠ kɧօáϊ, cũng lần đầu tiên cô đã biết giữa nam nữ tiến hành như vậy trao đổi ve vuốt lẫn nhau, thì có thể mang đếm một cảm giác thư sướиɠ vô chừng.
Đây là một loại tình yêu mà cô gái trẻ lần đầu tiên rung động, khi luồng nhiệt lưu nóng bỏng từ bụng dưới lan tràn xuống miệng t.ử ƈυиɠ, cảm giác nó phun trào ra ɦσα ɦuyệt, kèm theo cả người run rẫy không còn chút sức lực nào, cô đã trải qua lần cực kɧօáϊ đầu tiên trong đời, từ đó về sau, càng lúc càng không thể tự thoát ra được, có đôi khi còn có thể tưởng tượng đến có một người đàn ông áp lên trêи người của mình, cái loại cảm giác này, khiến cho cô càng nhiều kϊƈɦ thích, mà người đàn ông trong trí tưởng tượng cô là tên đang ngồi trước mắt Đinh Nhị Cẩu.
Đúng vậy, là hắn, đã đem chính mình dẫn dụ tới một cảnh giới chưa bao giờ trải qua.
– Lăng Sam, em có bạn trai chưa?
Đinh Nhị Cẩu do dự một chút hỏi.
– Cái gì? Bạn trai? Anh đùa ấy ư? Anh có biết là quản lý trong trường học Bạch Sơn rất nghiêm, nếu chuyện yêu thương cùng học sinh ở trong trường chỉ cần bị phát hiện ra, chỉ có hai chữ, khai trừ!
– Trời! Nghiêm khắc dữ vậy sao, vậy nếu như cùng với người khác ở bên ngoài không phải là nam sinh trong trường học nói chuyện yêu đương thì sao hả!
– Em không biết, em cũng không phải thầy chủ nhiệm!
Lăng Sam liếc một cái nhìn Đinh Nhị Cẩu.
Đinh Nhị Cẩu nhìn phía chung quanh quán, giờ này cũng chưa phải là thời gian tốt đông khách, nhưng Đinh Nhị Cẩu nội tiết tố giống đực cũng đã phát triển đến tốt nhất rồi.
Lăng Sam đưa cho Đinh Nhị Cẩu rót chén trà, nhưng ngay lúc ấy, bị hắn lnhanh như chớp nắm được bàn tay nhỏ bé trắng trơn mềm dịu của cô, bị Đinh Nhị Cẩu cầm thật chặc, trong lúc bất ngờ Lăng Sam có chút sợ hãi, nơi này chính là quán xá, chỉ cần mình vừa phát ra tiếng, mọi người sẽ nhìn thấy ngay, còn ra thể thống gì nữa.
– Anh làm gì vậy, mau thả em ra, bạn học em mà nhìn thấy thì em bị phiền toái chết luôn!
– Em nếu đáp ứng anh một chuyện, anh sẽ buông ra!
Đinh Nhị Cẩu thân mình nghiêng về trước, cười nói, hắn biết chắc là Lăng Sam không dám lên tiếng, tựa như lúc ở gần nhà cầu của nhà Trần Nhị Đản vậy!
– Chuyện gì! Mau thả em ra, rồi nói sau!
– Không được, em phải đáp ứng anh đã!
– Được..được mau nói đi, nói mau!
– Lăng Sam, em biết không, hôm đó anh đã thấy em làm phù dâu là xinh đẹp nhất trong đám tiệc cưới, anh vừa nhìn thấy liền ngây ngẩn cả người, về sau lại có chuyện đã xảy ra, anh hành động như thế cũng toàn là vì em, làm bạn gái anh được không!
– Trời ơi! Anh nói cái gì vậy, mau buông ra, có người đến!
Lăng Sam nhìn Đinh Nhị Cẩu, nhưng khi nghe được Đinh Nhị Cẩu trần trụi thổ lộ, cô tuy rằng bên ngoài nói mạnh miệng, nhưng trêи cánh tay, không còn vẫy vùng nhiều khi hắn nắm chặt nữa, trong lòng ngọt ngào giống như là đang nếm mật ngọt, từ nhỏ đến lớn, chưa có người đàn ông nào nói với cô câu nói yêu thương như vậy.
Mọi người vẫn chưa tan giờ học huấn luyện, phỏng chừng giờ nhà ăn cũng chưa có cơm, vì thế Đinh Nhị Cẩu quyết định đi ra ngoài tìm một chỗ ăn tô mì giải quyết cái bụng đang cồn cào.
Rời khỏi cửa trường học cảnh sát, đã nhìn thấy đi tới một đám nữ sinh, cười nói om xòm, đều là học sinh cấp ba, bởi vì có một người nữ sinh mặc đồng phục học sinh trường trung học phổ thông Bạch Sơn, đối đám này nhóc nữ sinh này hắn không có hứng thú gì, trong túc xá cũng có mấy tên học viên cảnh sát đi tán gái bên trường trung học phổ thông Bạch Sơn vì gần ở bên cạnh Bạch Sơn,nhưng quá lắm cũng là nhảy khiêu vũ mà thôi, đến giờ vẫn chưa nghe nói có người nào ăn được em nào.
Ngay lúc Đinh Nhị Cẩu chuẩn bị xoay người rời, thoáng qua hắn nhìn thấy trong nhón nữ sinh có một gương mặt hơi quen, trong lòng không khỏi vui lên, lại là cô bé này.
– Lăng Sam..Lăng Sam lại đây, nhớ anh không?
Đinh Nhị Cẩu dựa ở trêи thân cây vem đường, hai tay khoanh lại, cười tủm tỉm nhìnxem vẻ ngơ ngác của Lăng Sam.
– Là anh, sao lại ở chỗ này?
Lăng Sam cũng là vui mừng, tuy rằng Đinh Nhị Cẩu ghê tởm này, đối với mình động tay động chân qua, nhưng khi trong hôn lễ, cảnh tượng hắn tay không lăn xả vào tên xã hội đen, trước sau gì cô cũng khó quên, khi quay về trường kể lại cho bạn bè nghe, ai cũng nghi ngờ tính chân thật của câu chuyện.
– Lăng Sam, ai vậy bà, bạn trai phải không?
– Nhìn qua là học viên trong trường cảnh sát, nhất định là bạn trai của Lăng Sam rồi!
Trong lúc Lăng Sam với Đinh Nhị Cẩu trò chuyện, những bạn học đi cùng với cô, cười khanh trách bàn luận, làm Lăng Sam vô cùng xấu hổ.
– Mấy bà cứ lại nói bừa, tui xé miệng mấy bà ra bây giờ!
– Lăng Sam, mọi người ăn cơm chưa, nếu không anh mời tất cả bữa cơm nhé!
Đinh Nhị Cẩu nở nụ cười nói.
– Bọn em còn có việc đi trước, Lăng Sam, bà với bạn trai đi ăn cơm đi!
Nhóm nữ sinh cười vang, chỉ chỉ chõ chõ rồi cười đùa rời đi.
Lăng Sam khá sạn dị, sau một lát, liền khôi phục khuôn mặt bình thường.
– Anh sao lại ở chỗ này?
– Anh ở đây học huấn luyện, đã đến đây được mấy ngày rồi, còn em?
– Em học ở đây!
Nói xong, trong ánh mắt Lăng Sam có chút tự hào, đúng vậy, có thể thi đậu vào học trong trường trung học Bạch Sơn, tất cả đều là học sinh xuất sắc chứ không phải là người học hành đơn giản, cũng đáng giá Lăng Sam vênh mặt lên.
– Thật lợi hại, học ở trường trung học Bạch Sơn, vậy thì đồng nghĩa với một chân đã bước vào cánh cửa trường đại học, không nhìn ra nha, lúc trước còn tưởng rằng em là một cô bé ngốc nghếch ở đâu xuất hiện trong thôn, không nghĩ tới lại còn là học sinh ở trường Bạch Sơn!
Đinh Nhị Cẩu ánh mắt nhìn qua trêи người của Lăng Sam, qua lại tuần tra nhiều lần nói.
– Anh mới là ngốc đó, bất quá em nghe anh Nhị Đản nói anh lúc trước học tập cũng tốt vô cùng, học sinh ở trương huyện Hải Dương, còn là người học giỏi số một nữa!
– Hì.. quên đi, chuyện cũ đã qua đừng đề cập đến nữa, đi ăn thôi, em muốn ăn cái gì cứ việc gọi, em là em họ của Trần Nhị Đản, cũng là em gái của anh, một bữa cơm là chuyện nhỏ!
– Hì hì, chúng ta đi ăn bún thập cẩm cay đi, chỗ kia bán rất ngon!
– Ặc.., khinh thường anh phải không, anh mời em đi ăn cơm Tây, đến nhà hàng khách sạn Vương Hầu Cư đi!
Đinh Nhị Cẩu chỉ chỉ về xa xa nhà hàng khác sạn Vương Hầu Cư to đùng ở đó, Lăng Sam le lưỡi nói:
– Anh họ của em dặn là em phải tránh xa anh một chút, nói là anh cũng không phải người tốt gì đâu, hôm nay như vậy là lấy lòng em, không biết là lại muốn làm cái gì chủ ý xấu nữa, không đi, chúng ta đi đến nơi có nhiều người, chỗ bán bún thập cẩm cay kia rất an toàn!
Lăng Sam mặt nhăn lại trêu hắn, cười hì hì nói.
– Dám nói anh không phải người tốt, Trần Nhị Đản hãy nhớ, trở về thế nào anh cũng phải lột da hắn ra, trước mặt người ở bên ngoài làm bại hoại danh dự của anh, không để hắn bồi thường danh dự một, hai vạn đồng thì không thể bõ qua!
– Hi hi anh Nhị Đản có bán cái mạng của anh ấy cũng vẫn chưa có đủ số tiền đó!
Lăng Sam vừa nói thì đã ở phía trước dẫn đường đi đến quán bán bún thập cẩm cay rồi, thật ra cô cũng muốn cùng với Đinh Nhị Cẩu tìm một chỗ yên tĩnh ăn bữa cơm, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy không an tâm, vì tên này quá lớn mật, lần trước tại sau nhà cầu của anh họ, dám đối với mình như vậy, quyết không thể lại để cho hắn cơ hội lần thứ hai.
Nhưng trong nội tâm vẫn còn có một giọng nói đang không ngừng cho cô biết, đây là một người đàn ông tốt, khi gặp nguy hiểm, có gan liều mạng hiện nay cũng không có mấy người, cho nên hãy nắm lấy cơ hội, đây là một dạng mâu thuẫn trong tâm trí của cô, hai người rốt cục ở bên ven đường đã đến quán bán bún.
– Ăn ngay chỗ như thế này à?
Đinh Nhị Cẩu không phải là ghét bỏ gì chỗ ăn không tốt, nhưng hắn phải làm ra vẻ, là mình mời Lăng sam đi ăn nơi đàng hoàng, còn chỗ này là do Lăng Sam lựa chọn, chứ không phải là hắn muốn!
– Ừ..cũng rất tốt, qua đây ngồi ăn chút đi!
Lăng Sam đã cầm lấy giấy ăn trêи bàn, lau bụi bậm bám ở trêи ghế, Đinh Nhị Cẩu đứng ở một bên, nhìn Lăng Sam khom người lau sạch chỗ ngồi của hắn với chỗ ngồi của cô một lần, khi Lăng Sam xoay người chà lau ghế, hắn nhìn thấy hôm nay Lăng Sam mặc cái áo ngoài cổ rộng, lộ ra cái áօ ɭót màu trắng, cùng một màu với cái áo ngoài, một sợi dây đỏ đeo ở cổ, rủ xuống một viên đá nhỏ.
– Được rồi, để cho anh!
Đinh Nhị Cẩu cầm qua giấy ăn xoa xoa tương trưng trêи ghế, sau đó ngồi xuống đối diện.
– Muốn ăn gì thì cứ gọi, anh ăn giống như em!
Đinh Nhị Cẩu cầm thực đơn đưa cho Lăng Sam.
– Em đây cũng sẽ không khác sáo đâu nhe!
Lăng Sam cười cười, khuôn mặt cô lúc cười rộ lên thật là đẹp mắt, bên trong bờ môi đỏ mọng, là hai hàm răng trắng đều như bắp, lúc ẩn lúc hiện, từng câu mềm mại dễ nghe từ nơi đó phát xuất ra.
– Ừ..không nên khách sáo, coi như là nể mặt anh một chút, anh cũng xin lỗi emvì đêm đó anh bậy bạ quá!-
– Xin lỗi cái gì?
Lăng Sam nghe qua chưa hiểu.
– Chính là chuyện đêm hôm ở phía sau nhà Trần Nhị Đản đó!
– Anh….anh nói chuyện đó làm gì, em đã.. quên từ lâu rồi!
Lăng Sam xấu hổ đỏ mặt, trong tim đang kịch liệt nhảy lên, bởi vì sau đêm đó, suốt mấy tháng trôi qua, cô đã có nhiều lần trước khi đi ngủ, xuất hiện lại tình cảnh đêm đó, khi Đinh Nhị Cẩu ôm lấy cô cưỡng hôn, nhất là càng làm cho cô cảm thấy thẹn với lòng là cô cứ nhớ hoài, lúc hắn đưa mặt vào âʍ ɦộ cô ɭϊếʍ láp, cô cũng chính mình thử đưa tay hướng xuống vùng đào nguyên thánh địa của mình ve vuốt dọc trêи gai mép nhỏ trong cái khe hở âʍ ɦộ, trong đầu tưởng tượng tựa như đêm đó Đinh Nhị Cẩu dùng lưỡi xâm phạm ɭϊếʍ láp trêи âʍ ɦộ của mình, đó là đêm cô đã biết đó là cỡ nào cảm giác vui thích sướиɠ kɧօáϊ, cũng lần đầu tiên cô đã biết giữa nam nữ tiến hành như vậy trao đổi ve vuốt lẫn nhau, thì có thể mang đếm một cảm giác thư sướиɠ vô chừng.
Đây là một loại tình yêu mà cô gái trẻ lần đầu tiên rung động, khi luồng nhiệt lưu nóng bỏng từ bụng dưới lan tràn xuống miệng t.ử ƈυиɠ, cảm giác nó phun trào ra ɦσα ɦuyệt, kèm theo cả người run rẫy không còn chút sức lực nào, cô đã trải qua lần cực kɧօáϊ đầu tiên trong đời, từ đó về sau, càng lúc càng không thể tự thoát ra được, có đôi khi còn có thể tưởng tượng đến có một người đàn ông áp lên trêи người của mình, cái loại cảm giác này, khiến cho cô càng nhiều kϊƈɦ thích, mà người đàn ông trong trí tưởng tượng cô là tên đang ngồi trước mắt Đinh Nhị Cẩu.
Đúng vậy, là hắn, đã đem chính mình dẫn dụ tới một cảnh giới chưa bao giờ trải qua.
– Lăng Sam, em có bạn trai chưa?
Đinh Nhị Cẩu do dự một chút hỏi.
– Cái gì? Bạn trai? Anh đùa ấy ư? Anh có biết là quản lý trong trường học Bạch Sơn rất nghiêm, nếu chuyện yêu thương cùng học sinh ở trong trường chỉ cần bị phát hiện ra, chỉ có hai chữ, khai trừ!
– Trời! Nghiêm khắc dữ vậy sao, vậy nếu như cùng với người khác ở bên ngoài không phải là nam sinh trong trường học nói chuyện yêu đương thì sao hả!
– Em không biết, em cũng không phải thầy chủ nhiệm!
Lăng Sam liếc một cái nhìn Đinh Nhị Cẩu.
Đinh Nhị Cẩu nhìn phía chung quanh quán, giờ này cũng chưa phải là thời gian tốt đông khách, nhưng Đinh Nhị Cẩu nội tiết tố giống đực cũng đã phát triển đến tốt nhất rồi.
Lăng Sam đưa cho Đinh Nhị Cẩu rót chén trà, nhưng ngay lúc ấy, bị hắn lnhanh như chớp nắm được bàn tay nhỏ bé trắng trơn mềm dịu của cô, bị Đinh Nhị Cẩu cầm thật chặc, trong lúc bất ngờ Lăng Sam có chút sợ hãi, nơi này chính là quán xá, chỉ cần mình vừa phát ra tiếng, mọi người sẽ nhìn thấy ngay, còn ra thể thống gì nữa.
– Anh làm gì vậy, mau thả em ra, bạn học em mà nhìn thấy thì em bị phiền toái chết luôn!
– Em nếu đáp ứng anh một chuyện, anh sẽ buông ra!
Đinh Nhị Cẩu thân mình nghiêng về trước, cười nói, hắn biết chắc là Lăng Sam không dám lên tiếng, tựa như lúc ở gần nhà cầu của nhà Trần Nhị Đản vậy!
– Chuyện gì! Mau thả em ra, rồi nói sau!
– Không được, em phải đáp ứng anh đã!
– Được..được mau nói đi, nói mau!
– Lăng Sam, em biết không, hôm đó anh đã thấy em làm phù dâu là xinh đẹp nhất trong đám tiệc cưới, anh vừa nhìn thấy liền ngây ngẩn cả người, về sau lại có chuyện đã xảy ra, anh hành động như thế cũng toàn là vì em, làm bạn gái anh được không!
– Trời ơi! Anh nói cái gì vậy, mau buông ra, có người đến!
Lăng Sam nhìn Đinh Nhị Cẩu, nhưng khi nghe được Đinh Nhị Cẩu trần trụi thổ lộ, cô tuy rằng bên ngoài nói mạnh miệng, nhưng trêи cánh tay, không còn vẫy vùng nhiều khi hắn nắm chặt nữa, trong lòng ngọt ngào giống như là đang nếm mật ngọt, từ nhỏ đến lớn, chưa có người đàn ông nào nói với cô câu nói yêu thương như vậy.