Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1 : Ăn vào tận xương tủy

Ngày đăng: 22:36 16/02/21

CHƯƠNG 848: ĂN VÀO TẬN XƯƠNG TỦY.

-Anh Hồ, tôi cũng hiểu được sự lo lắng về công tác của anh, nhưng nếu bây giờ anh cứ một mực tiếp tục đi làm, thì tôi cũng không có cách nào nữa, nhưng nếu lại chọc giận tới lãnh đạo thì vô phương cứu chữa, anh phải biết tính tình của lãnh đạo, tôi thấy vừa rồi cái trán của lãnh đạo bị va vào ghế không nhẹ đâu, đã bị sung bầm rồi đấy.

Đinh Nhị Cẩu mặc dù không có quan trọng hóa vấn đề, nhưng Hồ Hải Quân nghe vào trong lỗ tai, thi thấy hậu quả đúng là nghiêm trọng rồi.

-Vậu….. Đinh thư ký, bây giờ tôi phải làm sao đây?

Hồ Hải Quân lo lắng nên không muốn nghỉ lái xe vài ngày, nhưng Đinh Nhị Cẩu nói đúng là chính xác, hiện giờ mà xuất hiện ở trước mặt lãnh đạo, xác thực là không có quả ngon để ăn, nên cẩn thận hỏi.

-Đâu phải là tôi nói anh nghỉ việc luôn đâu, trước tiên cứ nghỉ ngơi vài ngày, mấy ngày nữa khi lãnh đạo hết giận rồi, tôi bên cạnh nói thêm vào một chút, rồi anh quay lại lái xe , có được không?

-Ừ..cư như vậy đi, Đinh thư ký, tôi nghe theo lời của cậu, bây giờ đi đâu vậy, tôi đưa cậu đi.

-Không cần đâu anh, anh cứ đem xe về trả ở bãi xe, giờ cũng tan tầm rồi, chìa xe cứ để ở phòng trực ban, tôi cũng đã tan việc, để tôi đón taxi trở về nhà.

Đinh Nhị Cẩu cười nói, ra khỏi khu cư xá của ủy ban thành phố ,Đinh Nhị Cẩu xuống xe chia tay với Hồ Hải Quân.

Hắn vốn định đón xe đi thẳng đến quán bar tối hôm kia, nhưng suy nghĩ, hay là cứ gọi điện thoại cho Thạch Mai Trinh rồi tính sau, đáng tiếc là điện thoại Thạch Mai Trinh vẫn luôn luôn không có người nghe, bất đắc dĩ, hắn đành gọi điện cho Hạ Hà Tuệ nói mình buổi tối nay có xã giao, không trở về nhà.

Hạ Hà Tuệ cũng là không hỏi thêm gì, người đàn bà này rất hiểu chuyện, cho tới tận bây giờ nàng cũng chưa từng bao giờ chủ động chủ động liên hệ với Đinh Nhị Cẩu, đối với nàng mà nói, Đinh Nhị Cẩu có tựa như cũng như không, nhưng nếu Đinh Nhị Cẩu thật sự có xảy ra chuyện, so với những ai khác đều cũng không lo lắng cho hắn bằng nàng, giống như là vừa rồi Đinh Nhị Cẩu bị thương, nàng liền mấy ngày không có đến thẩm mỹ viện làm việc, mà là mỗi ngày đều hầm gà chăm sóc tỉ mỉ cho hắn.

Kỳ thật đây là một người đàn bà thông minh, nàng biết, chính mình càng đeo dính với Đinh Nhị Cẩu, như vậy thì Đinh Nhị Cẩu sẽ càng mau chóng chạy xa, cho nên nàng chọn lựa theo cách tùy theo tình hình, để cho hắn mặc sức tự do, nhưng nàng tạo cho hắn một cảm giác hắn có một căn nhà với nàng, vô luận hắn ở bên ngoài lêu lỏng như thế nào, nhưng cuối cùng cũng sẽ nhớ là hắn còn căn nhà với một người đàn bà đang âm thầm nhẫn nại chờ đợi hắn, như vậy đủ rồi, bởi vì đàn ông ham chơi, nhưng không thể ham chơi cả đời, dù sớm hay muộn gì cũng phải có một chỗ để dừng chân, nàng vì hắn mà xây dựng cái chỗ đặt chân kia.

……………………………………………………………………………………..

Nhìn đồng hồ Đinh Nhị Cẩu đoán được có lẽ Thạch Mai Trinh còn chưa có ăn cơm, vì thế tại hắn đến tiệm mua phần cơm cho nàng, nhưng khi đến khách sạn, thì hắn phát hiện Thạch Mai Trinh đã đi ra ngoài, vì thế xuống phòng tiếp tân khách sạn nượn chìa khóa rồi đi lên phòng đợi nàng.

Gian phòng đã thu dọn qua, nhìn không ra một chút nào có dấu hiệu tối hôm kia cùng cả ngày hôm qua cùng nàng điên cuồng, nhưng trong gian phòng dường như vẫn còn có cái mùi giao hoan nhàn nhạt.

Nằm lỳ ở trêи giường, chung quanh Đinh Nhị Cẩu đều thoang thoảng hương thơm của trêи người Thạch Mai Trinh, ngửi được mùi có thể nhớ tới thân thể mềm mại nàng, không thể không nói, Thạch Mai Trinh chính là đối tượng lý tưởng để cho Đinh Nhị Cẩu phát tiết, người đàn bà này tinh lực tính ɖu͙ƈ rất dồi dào, điểm này Thạch Mai Trinh so với Trịnh Hiểu Ngãi còn mạnh hơn nhiều, có thể là bởi vì thể chất cá nhân của mỗi người bất đồng …

……………………………………………………………………………………….

-A, tới sớm vậy, tôi cứ nghĩ là đến nữa đêm anh mới đến chứ.

Nói xong Thạch Mai Trinh quăng cái túi xách lên trêи giường, bước tới ôm cổ của Đinh Nhị Cẩu, nàng đặt ʍôиɠ ngồi ở trêи đùi Đinh Nhị Cẩu, nũng nịu nói.

-Ăn cơm chưa, tôi có mang đến cho cô cơm đây này…

……………………………………………………………………………………….

Đinh Nhị Cẩu tay nắm ở bên hông, một tay còn lại đưa vào bên trong bầu иɦũ ɦσα nàng, trêи tay độ ấm không cao, cho nên khi bàn tay của Đinh Nhị Cẩu tiếp xúc với da thịt của nàng, thì thân thể nàng hơi cứng lại một chút, sau đó một lát thì thích ứng, cả người nàng đều dựa vào trêи người của hắn.

Từ bên trong thân thể của một cô gái vừa trở thành đàn bà, rất nhanh có một làn nhiệt dần dần bắt đầu chia tán trải rộng quanh thân, hai núm иɦũ ɦσα liền dựng đứng ngạo nghễ run rẩy, trong nội tâm của nàng lại dâng lên một loại nhu cầu thèm khát.

Vuốt ve một hồi, Đinh Nhị Cẩu cũng là khó có thể tự giữ, cảm xúc dâng cao hắn liền ngồi dậy, quay người đem Thạch Mai Trinh áp đến trêи giường, rất nhanh đút ƈôи ȶɦịt vào ɦσα ɦuyệt nàng….

……………………………………………………………………………………….

Thạch Mai Trinh đang điên cuồng mê loạn rêи rỉ, đột nhiên, Đinh Nhị Cẩu nắm lấy hai mắt cá chân Thạch Mai Trinh, nâng lên cao gác ở trêи hai bên bả vai của mình, Đinh Nhị Cẩu nửa ngồi chồm hổm từ trêи cao thẳng đứng cắm mạnh ƈôи ȶɦịt vào trong thân thể Thạch Mai Trinh.

-Ah… mạnh quá… muốn chết… ah… không được… nhanh lên… a

Đinh Nhị Cẩu mỗi một lần va chạm, đầu khấc đều là đâm thẳng sâu trong đến cổ t.ử ƈυиɠ Thạch Mai Trinh, làm cho nàng toàn thân liên tục run rẩy, tiếng rêи rỉ càng lớn lên.

………………………………………………………………………………………….

Lúc này tiếng thở Đinh Nhị Cẩu cũng là dồn dập, hai chân Thạch Mai Trinh cũng kẹp chặt lấy đầu Đinh Nhị Cẩu, đầu mũi chân thẳng băng, những ngón chân cong lại hết sức về hướng gan bàn chân, một cơn sướиɠ kɧօáϊ đến mức tận cùng, hai tay nàng níu lấy ga giường, toàn thân run rẩy kịch liệt, hắn đang dùng hết toàn lực tại trong hoa viên Thạch Mai Trinh ra sức nhấn đâm, cùng lúc tϊиɦ ɖϊƈh͙ không hề giữ lại trào dâng phun ra…

-Ah… muốn chết rồi…

Thạch Mai Trinh nghẹn ngào nói, nàng nâng lên cái ʍôиɠ thật cao, đem tinh hoa ấm áp của Đinh Nhị Cẩu một giọt không lọt tiếp nạp vào bên trong t.ử ƈυиɠ mình..

Đinh Nhị Cẩu sảng kɧօáϊ thở ra từng hơi, mỏi mệt ghé vào trêи thân thể trơn bóng đầy đặn Thạch Mai Trinh, trầm trọng hô hấp lấy.

………………………………………………………………………………………..

-Thật sự là bị anh hại chết, trước giờ chưa bao giờ mỏi mệt qua cho đến khi gặp anh.

Thạch Mai Trinh vừa vuốt ve đầu Đinh Nhị Cẩu vừa nói.

-Ừm..cô mỏi mệt cái gì, mệt là người đàn ông mệt, cô nằm ở dưới không nhúc nhích mà cũng mệt mỏi à?

Đinh Nhị Cẩu lồm cồm bò dậy trêu đùa.

-Bô anh cho rằng phụ nữ khi làm chuyện này không cần dùng sức sao? Hừ.. so với đàn ông các anh còn mệt hơn, anh không biết thì thôi.

Thạch Mai Trinh liếc ngang Đinh Nhị Cẩu một cái, rồi đứng dậy đi vào phòng vệ sinh.

-Có muốn cùng nhau tắm không?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

-Không cần, đợi lát nữa tôi sẽ dành cho anh một sự bất ngờ.

Thạch Mai Trinh nói..

Chỉ trong chốc lát, Thạch Mai Trinh đã đi ra, tựa như là chỉ vọt vào trong chủ yếu là rửa ráy cái âʍ ɦộ cho sạch sẽ..

Thạch Mai Trinh nhìn Đinh Nhị Cẩu, xê dịch người nằm gối đầu trêи bắp đùi hắn.

-Anh có muốn là lúc nào cũng nhớ đến tôi không?

-Có ý gì? Đừng nói là muốn tôi cưới cô làm vợ đấy nhé?

Đinh Nhị Cẩu hừ một tiếng rồi nói, tuy rằng từ trước đến giờ Thạch Mai Trinh là người phụ nữ còn trinh trắng đầu tiên mà hắn tiếp xúc hưởng thụ, nhưng hắn thật ra không có hứng thú cưới một cô gái con quan nhị đại làm vợ, nhiều quy củ, tính tình không tốt, mấu chốt là có khá nhiều con cái của quan nhị đại đều có tật xấu, tự cho mình là có quyền thế hơn người, cũng như Thạch Mai Trinh này, Đinh Nhị Cẩu tự nhận là là mình không hầu hạ nỗi với tính cách của nàng.

-Hừ…nếu anh thật tình muốn lấy tôi làm vợ, miễn cưỡng tôi cũng có thể đồng ý, nhưng hiện tại, tôi vẫn còn rong chơi chưa đã đâu..

Thạch Mai Trinh đáp.

-Vậy thì tốt, chờ cô rong chơi cho đã đi, rồi nói sau.

-Ừ… nhưng tôi lại muốn để lại một kỷ niệm, để cho tôi nhớ kỹ đến anh, cũng như để anh sẽ nhớ kỹ đến tôi.

Thạch Mai Trinh nhìn vào ánh mắt của Đinh Nhị Cẩu nói.