Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)

Chương 1 : Nói chuyện rất thành thực

Ngày đăng: 22:37 16/02/21

CHƯƠNG 866: NÓI CHUYỆN RẤT THÀNH THỰC.

-Vừa rồi anh nhắc đến Đinh trường Sinh, hắn là ai vậy?

Hai người đã cũng thỏa mãn sau cuộc giao hoan ở dưới suối nước nóng, hồi trở lại đến trong phòng của mình, giờ thì Chân Lục Trúc nằm ở trong lòng ngực Để Khôn Thành mới hỏi.

-Chính là bởi vì anh biết hắn, nên mới yên, không có việc gì, hắn là thư ký của bí thư Thạch Ái Quốc .

-A… vậy mà còn nói không sao, hắn là thư ký của bí thư, còn anh là chủ tịch thành phố , vậy mà nói không có gì.

Chân Lục Trúc vừa nghe nói xong, liền lồm cồm nhỏm dậy nói .

– Nếu Thạch Ái Quốc thật sự muốn giám thị anh, thì sẽ không bao giờ để cho Đinh Trường Sinh ra mặt, vạn nhất bị phát hiện, hậu quả như thế nào thì ông ta cũng biết đến, với lại ít nhiều gì anh cũng biết về Đinh Trường Sinh, Thạch Ái Quốc đầu có điên gì để cho một người mà anh biết mặt tới nơi này giám thị anh sao? Không thể nào đâu….

-Anh nói cũng đúng, bí thư kia hẳn không có đần như vậy đâu.

– Còn nữa, theo anh được biết, Đinh Trường Sinh cùng với Chu Hồng Kỳ là bạn bè rất thân, lần trước khi Thạch Ái Quốc muốn gặp An bí thư, cũng là do Đinh Trường Sinh nhờ vào mối quan hệ Chu Hồng Kỳ mới tìm đến em đấy, cho dù là hắn muốn gây bất lợi cho anh, thì cũng phải suy tính kỹ lại mặt mũi của Chu Hồng Kỳ , em thấy có đúng không?

– Ừ, hèn chi vừa rồi ở trong điện thoại Chu Hồng Kỳ có ý nói là xin lỗi em, nguyên lai là do Đinh Trường Sinh cùng với Chu Hồng Kỳ còn có mối quan hệ. Um.. nghe qua thật là phức tạp.

-Thì đúng là như vậy , đợi lát nữa chúng ta cùng đi ra ngoài ăn cơm , xem thử có thể gặp được Đinh Trường Sinh hay không, chỉ là anh rất thắc mắc là Đinh Trường Sinh sẽ cùng đi với ai , đến loại địa phương này, tuyệt đối sẽ không có ai đi một mình cả.

Để Khôn Thành như có điều suy nghĩ nói .

Vì để níu kéo khách du lịch đến thêm nhiều, làng du lịch khi màn đêm buông xuống, tại trêи quảng trường đã bắt đầu đốt củi lửa tiệc BBP tối, đương nhiên chủ yếu vẫn là bán các loại thức ăn và các loại quà vặt đầy đủ, Đinh Nhị Cẩu cùng Cổ Hiểu Manh lần lượt đi dọc vĩa hè, thỉnh thoảng dừng lại mua chút đồ ăn vặt cho Cổ Hiểu Manh, chỉ trong chốc lát , trong tay đã Cổ Hiểu Manh cầm đủ loại thức ăn..

-Ồ, Để chủ tịch,sao trùng hợp như vậy, ông cũng tới nơi này chơi à?

Tuy tại đây khách di lịch giờ cũng không ít, nhưng sau khi vòng vo một vòng, bốn người vẫn là rất trùng hợp gặp nhau.

-Cậu là…? À… tiểu Đinh đúng không?

Để Khôn Thành giả bộ làm như rất là kinh ngạc, công phu diễn trò quả thực có thể nói là đã đạt mức thần sầu .

-Vâng…đúng vậy …

-Để tôi giới thiệu một chút , đây là vợ của tôi Chân Lục Trúc.

-Chủ tịch… vậy nên phải xưng hô như thế nào đây?

Đinh Nhị Cẩu lúng túng chỉ vào Chân Lục Trúc, hắn có cảm giác nếu gọi là dì thì lời nói có chút không thích hợp, nhưng nếu gọi là chị dâu, thì lại ra vẻ mình quá tùy tiện..

-Khục .. chúng ta vẫn chưa có già, Chân Lục Trúc cũng không có cái chức vụ gì bên ngoài, cậu cứ gọi là chị dâu đi..

-À….chào chị dâu.

Đinh Nhị Cẩu cúi người chào nói, cái dạng kia thật đúng là thành kính, nhưng đó là hắn đang theo bản năng ngầm quan sát thân thể của Chân Lục Trúc, xem ra ngực của nàng thì cùng cỡ với Chu Hồng Kỳ, nhưng cái ʍôиɠ đít thì bé ra lớn hơn, nhất là bên dưới háng nàng có vẻ rộng ra, nhin thấy chỉ cần liên tưởng là hắn có thể suy đoán có lẽ cái âʍ ɦộ của nàng rất mập mạp no đủ, còn bản thân Chân Lục Trúc là một ngươi đàn bà thành thục, chỉ cần liếc sơ qua hành động của Đinh Nhị Cẩu thì đúng là biết hắn đáng nhìn bên dưới hạ thể của mình, nàng lộ ra có chút không thích ứng, chỉ là gật gật đầu không nói chuyện.

-Tiểu Đinh, đây là bạn gái của cậui sao?

Để Khôn Thành nhìn về phía Cổ Hiểu Manh hỏi.

-Hì.. cô ấy không phải bạn gái của em, nàng là con gái của Cổ trưởng phòng, buổi sáng nay nàng phát tài, nên mời khách đãi em.

-Xin chào Để chủ tịch.

Cổ Hiểu Manh khôn khéo chào hỏi trước, nhưng dưới bàn chân lại tàn nhẫn đạp Đinh Nhị Cẩu một cước, tuy nàng cũng không muốn lại để cho Đinh Nhị Cẩu thừa nhận mình là bạn gái của hắn, nhưng khi nhìn hắn nói xong lời này với khuôn mặt tỉnh queo, tự nhiên trong nội tâm nàng rất là tức giận, mình không phải là bạn gái hắn thì đó là cái gì trong khi hắn đã mò sạch sẽ toàn bộ trêи thân thể của mình thì tính là cái quan hệ gì đây?

Để Khôn Thành biết rõ Đinh Nhị không thể đến nơi này chỉ có một mình, nhưng khi Đinh Nhị Cẩu giới thiệu cô gái này là con gái của Cổ trưởng phòng, ông thoáng cái liền nghĩ đến Cổ Thanh Sơn trưởng phòng tổ chức cán bộ, tại TP Hồ Châu, họ Cố thì không có người khác .

Nghe qua đây là chuyện Để Khôn Thành không có đoán được, Đinh Nhị Cẩu là thư ký của chủ tịch Thạch Ái Quốc, vậy mà lại mang theo con gái của trưởng phòng tổ chức cán bộ đến cái nơi hoáng văng xa xôi này, thật sự là có quan hệ như thế nào, Cổ Thanh Sơn có biết không? Nếu hai người chỉ là bằng hữu, như vậy cũng nhìn ra được, Thạch Ái Quốc có mối quan hệ cùng với Cổ Thanh Sơn nhất định là không sai được .

-Chủ tịch.. cũng khó mà có dịp gặp được như thế này, em mời vợ chồng anh đến trong quán uống một chén đi, bình thường các lãnh đạo rất bận rộn, em mời , sợ sau này anh không có thời gian rãnh.

Đinh Nhị Cẩu không có chú ý tới những thay đổi thoáng qua trêи khuôn mặt Để Khôn Thành, chỉ chỉ vào một quan rượu cách đó không xa nói.

-Được rồi, chỉ sợ cậu không có dịp gặp được tôi nhiều, sẵn dịp này tạo cho cậu cơ hội này vậy, ha ha ha.

Để Khôn Thành xem qua rất sảng kɧօáϊ, bọn họ cùng nhau đến quán.

-Để chủ tịch, xin mời anh gọi thức ăn đi nhé.

Đinh Nhị Cẩu đợi tất cả ngồi xuống rồi nói.

-Vậy thì tốt, ông chủ.. mang ra trước mấy xâu xâu nướng, vừa tắm xong dưới suối nước nóng, thật đúng là đói bụng.

Để Khôn Thành cười nói .

-Chị dâu thích ăn cái gì?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

-Chị thì tùy ý , món gì cũng được.

-Chị Hiểu Manh, còn chị thì sao?

-Chị cũng tùy ý.

-Ai cũng tùy ý, không tốt một chút…ông chủ à , ngoại trừ mấy xâu thịt nướng, mang thêm ra dĩa cật nướng, đậu phộng da cá, một đĩa đồ xào, dưa muối, còn nữa, có trứng chim cút nướng, một ít rau quả ….

Đinh Nhị Cẩu một hơi gọi không ít, cách gọi món ăn của hắn lại khiến cho Chân Lục Trúc có chút hoài nghi thằng này là không phải thư ký bí thư, tư thế gọi của hắn nồng nặc cái mùi dân dã nông dân.

-Tiểu Đinh, nhìn ngươi gọi món ăn, chắc thường quen ăn hàng quán vĩa hè..?

Để Khôn Thành cười nói .

-Ai ..các lãnh đạo làm lớn, sao biết được đúng ra món ăn ngon nhất vẫn là những món ăn dân dã như thế này, bên trong những tiệm cơm sang trọng chỉ là làm sạch sẽ, chế biến tinh xảo, nhưng nếu quá tinh xảo thì mất đi mùi vị chân chất của nó, do đó em thích nhất ngồi xổm hàng quán vỉa hè ăn, cũng có thể là bởi vì trước đây trong nhà của em rất khốn khó, ngay cả cái ăn cũng thiếu thốn ah..

Đinh Nhị Cẩu nói chuyện rất nhẹ nhàng tự nhiên, làm cho người đối diện không xem nhẹ thân phận của hắn, bởi vì hắn không làm bộ, không che dấu…