Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (dịch)
Chương 1 : Chiêu đãi buổi tối
Ngày đăng: 22:38 16/02/21
CHƯƠNG 907: CHIÊU ĐÃI BUỔI TỐI.
Trong phòng họp ủy ban nhân dân thành phố rất yên tĩnh, không gian ngưng trọng, mỗi thường ủy rất trầm mặc ngồi tại vị trí của mình, thường vụ phó cục trưởng Lâm Chiếm Sơn đột tử trong phòng làm việc, cục tài chính hai lãnh đạo đứng đầu một trước một sau đều chết rồi, điều này làm cho những thường ủy đang ngồi đều có cảm giác đây là dấu hiệu của cơn giông tố sắp đến.
-Đến đủ chưa? Uông Minh Hạo sao còn chưa tới?
Thạch Ái Quốc nhìn thoáng qua mọi người rồi hỏi.
-Có mặt.. xin lỗi Thạch bí thư, có việc đột xuất nên chậm trễ.
Thạch Ái Quốc vừa dứt lời, thì Uông Minh Hạo đã đi nhanh tới cửa phòng họp .
– Được, chỉ còn chờ ông đấy, ngồi đi…rồi báo cáo qua tình hình một chút a.
Thạch Ái Quốc nhìn thoáng qua Uông Minh Hạo nói .
-Vâng… vừa rồi đối với phòng làm việc của Khang Minh Đức tiến hành điều tra, kết quả ngoài dự đoán, trong văn phòng còn chất chứa hơn một triệu tài vật, cũng không biết là số tài vật này từ đâu tới, tiếp theo sau đó là thường vụ phó cục trưởng Lâm Chiếm Sơn lên cơn đau tim bị đột tử tại trong phòng làm việc, căn cứ theo đơn tố cáo của quần chúng trước đó thì Lâm Chiếm Sơn cũng không sạch sẽ, cho nên tiếp tục đột kϊƈɦ lục soát phòng làm việc của Lâm Chiếm Sơn, kết quả lại cũng bất ngờ, phòng làm việc của ông ta không có nhiều tài vật như Khang Minh Đức, nhưng lại có nhiều tranh thư họa cổ, có giá trị khá lớn, còn có ba quyển hộ chiếu, hộ chiếu là thật hay giả còn khó nói, đã được đưa đến cục công an xem xét, có thể nói thẳng, Lâm Chiếm Sơn đây là bị lo sợ bị khám xét phòng làm việc của mình mà chết.
Uông Minh Hạo có nhạo báng nói .
– Minh Hạo ..chuyện này nhất định phải điều tra, tranh thư họa cổ là từ đâu tới? Trị giá bao nhiêu tiền? Nguồn tiền là từ đâu mà có?
-Vâng tôi biết rồi.
Uông Minh Hạo nhớ lời Thạch Ái Quốc phân phó.
………………………………………………………………………………………….
– Vấn đề bây giờ cục tài chính quá mục nát, tôi giao nhiệm vụ cho đồng chí Minh Hạo xử lý, Ban kỷ luật thanh tra phải chịu trách nhiệm đem chuyện này tra ra đến cùng, vô luận là liên quan đến ai ? Phía sau là ai thao túng ? Nếu có gặp trở ngại, cứ tìm đến thành ủy, thành ủy làm chỗ dựa cho ông, nhất định phải đem những con chuột gặm tiền cục tài chính cầm ra, một tên cũng không để lại….
-Vâng…
-Cục tài chính không thể vô chủ, về vấn đề cục trưởng cục tài chính, chúng ta trao đổi để thông qua, lão Cố …ông cho biết tình hình đi.
Thạch Ái Quốc quay qua Cổ Thanh Sơn nói.
– Được, cục tài chính tan nát quá là nhanh, cho nên chúng ta cũng phải tranh thủ thời gian, lúc này là cần một người có kinh nghiệm phong phú để đến gánh vác cho cục tài chính, phòng tổ chức cán bộ đã khảo sát qua, thấy có một đồng chí phù hợp, đó là thường vụ phó khu trưởng Tân Hồ khu, đồng chí Trọng Hãi….
………………………………………………………………………………………………
-Lãnh đạo ..xin chúc mừng… chúc mừng ah.
Đinh Nhị Cẩu vừa biết thường ủy hội đã thông qua bổ nhiệm Trọng Hãi làm cục trưởng cục tài chính, cho nên liền gọi điện thoại cho Trọng Hãi.
-Ai.. cục tài chính giờ có một cục diện vô cùng rối rắm, còn chúc mừng tôi cái gì mà chúc mừng, đây là xúi quẩy chớ vui vẻ cái gì?
Trọng Hãi tâm ở bên trong tâm trí vui mừng, ông vẫn chưa có được nhận thông báo, nhưng lời nói của Đinh Nhị Cẩu hẳn là không giả rồi, đây cũng là quyết định đã biết trước, nhưng chỉ là sớm hơn dự tính mà thôi .
-Khục… em đang giúp anh quét dọn rác rưởi tại nơi đó, lúc anh đến thì cũng đâu có tốn công sức gì đâu..
-Nói như vậy là tôi phải cám ơn cậu à?
-A..khôg phải thế đâu, tối nay em đến thăm lãnh đạo nhé.
– Được, nhưng chưa sắp xếp được thời gian, đến lúc đó tôi gọi điện thoại cho cậu đi..
-Vâng… không có vấn đề.
Đinh Nhị Cẩu cũng biết, việc bổ nhiệm Trọng Hãi thông qua rất nhanh sẽ được truyền tới, đến lúc đó việc gặp mặt là không thiếu, cho nên dựa trêи mối quan hệ của hắn và Trọng Hãi, lúc này đúng là cũng không vần nóng vội .
Lúc Đinh Nhị Cẩu gọi cho Trọng Hãi, thì Trần Đông vô tình nghe được, trong nội tâm Trần Đông chấn động, tên tiểu tử này ngay cả Trọng Hãi phó khu trưởng cũng là lãnh đạo cũ, bây giờ lại thăng nhiệm lên làm cục trưởng tài chính, chuyện của nơi này thật đúng là phải nhìn người mà cân nhắc ah.
Thông thường là cục trưởng Tài chính đều là cái cầu ván để lên làm Phó chủ tịch thành ủy, nếu tốt hơn thì còn có thể làm thường vụ phó chủ tịch , xem ra thì Trọng Hãi tiền đồ vô lượng, trong chuyện này, Đinh thư ký đóng góp bao nhiêu công lao đây này?
Trần Đông trầm tư suy nghĩ, ở trong suy nghĩ của gã, Đinh Nhị Cẩu là thư ký bí thư thành ủy, Đinh Nhị Cẩu đem Trọng Hãi dẫn tiến cho Thạch Ái Quốc đây là chuyện rất bình thường, hơn nữa, Trọng Hãi cũng là lãnh đạo cũ Đinh Nhị Cẩu, đương nhiên là cùng với Đinh Nhị Cẩu trêи một đường thẳng, thế thì Trọng Hãi làm sao mà không đứng cùng con đường với Thạch Ái Quốc cơ chứ..
Chuyện người của quan trường liên quan với nhau, từ trước đến nay đều như là như những đỉnh núi mọc lên san sát, đồng hương, đồng học, chiến hữu, bằng hữu, còn có bạn bè của bạn bè…v..v. .. không phải là trường hợp cá biệt, xét đến cùng là một câu “ nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn …”
…………………………………………………………………………………………….
-Đinh thư ký .. hôm nay vất vả như vậy, buổi tối kiếm chút gì ăn uống nhé.
Trần Đông trong lòng đã có ý địnhĩ của mình, cho nên đưa cho Đinh Nhị Cẩu một điếu thuốc rồi mời.
-Buổi tối … buổi tối nay tôi đã có hẹn rồi, ngày khác đi..
Đinh Nhị Cẩu tối nay đã có hẹn với Trọng Hãi rồi, hắn phải chờ điện thoại của Trọng Hãi gọi tới, với lại Thạch Ái Quốc có sai thêm việc gì cũng rất khó nói.
-Ừ…anh biết, nhưng chúng ta ăn uống tại phòng chiêu đãi nội bộ của viện kiểm sát, không có đi ra ngoài, đến lúc nếu có chuyện, anh sẽ tiễn đưa cậu đi, như thế nào đây được chưa?
Trần Đông lời mời nói ra rất thành ý, chính gã cũng đang sốt ruột, lão kiểm sát trưởng năm sau đã lui xuống, nhưng vị trí kiểm sát trưởng thay thế rõ ràng còn chưa quyết định là ai, cho Trần Đông trong đầu tính toán, dù gã đã mấy lần tìm gặp bí thư Chánh pháp ủy Diêu Chiến, nhưng chẳng có kết quả gì khả quan cả.
-Thôi vậy cũng được, để tôi quay về văn phòng thành ủy gặp Thạch bí thư xem có sắp xếp chuyện gì không, nếu có thì đành để ngày khác .
-Không có vấn đề .. không có vấn đề, trước cư lo việc của cậu, không gấp đâu.
Nhìn thấy còn có nửa tiếng nữa là đến giờ tan việc rồi, Đinh Nhị Cẩu đi đến văn phòng thành ủy ..
Bên này Đinh Nhị Cẩu vừa đi, Trần Đông lập tức lấy điện thoại ra bắt đầu sắp xếp việc tối nay mở tiệc chiêu đãi, bởi vì đặc thù của viện kiểm sát, nên người của của viện kiểm sát hầu như rất ít khi mở tiệc chiêu đãi đi ra ngoài ăn cơm, chính là sợ bị người lợi dụng nhờ vả khi đang bị điều tra, cho nên tại viện kiểm sát, nhà chiêu đãi nghe nói là xây dựng tốt nhất so với tất cả các cơ quan khác của thành phố Hồ Châu.
-Chị Giang Thiên Hà, chị còn ở phòng làm việc không vậy?
Trần Đông gọi điện thoại , tâm tình gã thật kϊƈɦ động nói .
Chủ nhiệm phòng làm việc Giang Thiên Hà đang xem một bộ phim tình cảm trêи máy tính, diễn tiến đang lúc cao trào thì Trần Đông gọi đến.
-Có chuyện gì vậy? Chưa tan tầm thì còn ở đâu nữa.
– Tối nay phòng chiêu đãi có sắp xếp gì không vậy?
Trần Đông lại hỏi.
-Để chị kiểm tra …À… không có, cậu có khách à?
-Vâng… là như thế này, cơ hội của chúng ta đến rồi, đêm nay chị sắp xếp cho tôi, buổi tối mời cả chị cùng ăn cơm, lo việc nhanh lên nhé, đúng rồi ..kêu cả An Lôi công tố viên thực tập luôn nhé.
-A…cậu lại mời người nào vậy? Chị không muốn tiếp đãi mấy lão già háo sắc đâu đấy, còn An Lôi kia tính tình kiêu ngạo lắm, co chừng cô ta quậy tung việc riêng của cậu đấy.
-Không có việc gì, chỉ cần chị nói với An Lôi biết, hỏi có còn muốn chuyển qua biên chế chính thức hay không? Chuyện gì cũng có cái giá của nó, tự nhiên mà muốn chuyển qua chính thức thì không có cửa đâu, với lại vị khách lần này là một người trẻ tuổi đẹp trai còn độc thân, nói không chừng còn có thể vừa ý An Lôi, đây chính là phúc khí của cô ấy đó.
– Đến cùng là cậu mời ai vậy?
Chủ nhiệm phòng làm việc Giang Thiên Hà tò mò hỏi
-Chị không cần biết, chỉ nhớ rõ, nhớ mặc đồng phục viện kiểm sát.
Trần Đông dặn dò nói .
Buông điện thoại ra, Giang Thiên Hà luồn vào bên trong cái váy công sở, đem cái qυầи ɭót cỡi ra thay đổi, nhìn lên bên trong đáy qυầи ɭót đang dính một mảnh dịch nhờn chưa kịp khô quánh, chẳng qua là do hình ảnh khiêu gợi của bộ phim tình cảm vừa rồi gây ra hiệu ứng bên dưới hạ thể, đơn giản cô đem cả quần áo thoát ra, đi đến trong phòng vệ sinh dội nước, thanh trừ thân thể một chút…..
Trong phòng họp ủy ban nhân dân thành phố rất yên tĩnh, không gian ngưng trọng, mỗi thường ủy rất trầm mặc ngồi tại vị trí của mình, thường vụ phó cục trưởng Lâm Chiếm Sơn đột tử trong phòng làm việc, cục tài chính hai lãnh đạo đứng đầu một trước một sau đều chết rồi, điều này làm cho những thường ủy đang ngồi đều có cảm giác đây là dấu hiệu của cơn giông tố sắp đến.
-Đến đủ chưa? Uông Minh Hạo sao còn chưa tới?
Thạch Ái Quốc nhìn thoáng qua mọi người rồi hỏi.
-Có mặt.. xin lỗi Thạch bí thư, có việc đột xuất nên chậm trễ.
Thạch Ái Quốc vừa dứt lời, thì Uông Minh Hạo đã đi nhanh tới cửa phòng họp .
– Được, chỉ còn chờ ông đấy, ngồi đi…rồi báo cáo qua tình hình một chút a.
Thạch Ái Quốc nhìn thoáng qua Uông Minh Hạo nói .
-Vâng… vừa rồi đối với phòng làm việc của Khang Minh Đức tiến hành điều tra, kết quả ngoài dự đoán, trong văn phòng còn chất chứa hơn một triệu tài vật, cũng không biết là số tài vật này từ đâu tới, tiếp theo sau đó là thường vụ phó cục trưởng Lâm Chiếm Sơn lên cơn đau tim bị đột tử tại trong phòng làm việc, căn cứ theo đơn tố cáo của quần chúng trước đó thì Lâm Chiếm Sơn cũng không sạch sẽ, cho nên tiếp tục đột kϊƈɦ lục soát phòng làm việc của Lâm Chiếm Sơn, kết quả lại cũng bất ngờ, phòng làm việc của ông ta không có nhiều tài vật như Khang Minh Đức, nhưng lại có nhiều tranh thư họa cổ, có giá trị khá lớn, còn có ba quyển hộ chiếu, hộ chiếu là thật hay giả còn khó nói, đã được đưa đến cục công an xem xét, có thể nói thẳng, Lâm Chiếm Sơn đây là bị lo sợ bị khám xét phòng làm việc của mình mà chết.
Uông Minh Hạo có nhạo báng nói .
– Minh Hạo ..chuyện này nhất định phải điều tra, tranh thư họa cổ là từ đâu tới? Trị giá bao nhiêu tiền? Nguồn tiền là từ đâu mà có?
-Vâng tôi biết rồi.
Uông Minh Hạo nhớ lời Thạch Ái Quốc phân phó.
………………………………………………………………………………………….
– Vấn đề bây giờ cục tài chính quá mục nát, tôi giao nhiệm vụ cho đồng chí Minh Hạo xử lý, Ban kỷ luật thanh tra phải chịu trách nhiệm đem chuyện này tra ra đến cùng, vô luận là liên quan đến ai ? Phía sau là ai thao túng ? Nếu có gặp trở ngại, cứ tìm đến thành ủy, thành ủy làm chỗ dựa cho ông, nhất định phải đem những con chuột gặm tiền cục tài chính cầm ra, một tên cũng không để lại….
-Vâng…
-Cục tài chính không thể vô chủ, về vấn đề cục trưởng cục tài chính, chúng ta trao đổi để thông qua, lão Cố …ông cho biết tình hình đi.
Thạch Ái Quốc quay qua Cổ Thanh Sơn nói.
– Được, cục tài chính tan nát quá là nhanh, cho nên chúng ta cũng phải tranh thủ thời gian, lúc này là cần một người có kinh nghiệm phong phú để đến gánh vác cho cục tài chính, phòng tổ chức cán bộ đã khảo sát qua, thấy có một đồng chí phù hợp, đó là thường vụ phó khu trưởng Tân Hồ khu, đồng chí Trọng Hãi….
………………………………………………………………………………………………
-Lãnh đạo ..xin chúc mừng… chúc mừng ah.
Đinh Nhị Cẩu vừa biết thường ủy hội đã thông qua bổ nhiệm Trọng Hãi làm cục trưởng cục tài chính, cho nên liền gọi điện thoại cho Trọng Hãi.
-Ai.. cục tài chính giờ có một cục diện vô cùng rối rắm, còn chúc mừng tôi cái gì mà chúc mừng, đây là xúi quẩy chớ vui vẻ cái gì?
Trọng Hãi tâm ở bên trong tâm trí vui mừng, ông vẫn chưa có được nhận thông báo, nhưng lời nói của Đinh Nhị Cẩu hẳn là không giả rồi, đây cũng là quyết định đã biết trước, nhưng chỉ là sớm hơn dự tính mà thôi .
-Khục… em đang giúp anh quét dọn rác rưởi tại nơi đó, lúc anh đến thì cũng đâu có tốn công sức gì đâu..
-Nói như vậy là tôi phải cám ơn cậu à?
-A..khôg phải thế đâu, tối nay em đến thăm lãnh đạo nhé.
– Được, nhưng chưa sắp xếp được thời gian, đến lúc đó tôi gọi điện thoại cho cậu đi..
-Vâng… không có vấn đề.
Đinh Nhị Cẩu cũng biết, việc bổ nhiệm Trọng Hãi thông qua rất nhanh sẽ được truyền tới, đến lúc đó việc gặp mặt là không thiếu, cho nên dựa trêи mối quan hệ của hắn và Trọng Hãi, lúc này đúng là cũng không vần nóng vội .
Lúc Đinh Nhị Cẩu gọi cho Trọng Hãi, thì Trần Đông vô tình nghe được, trong nội tâm Trần Đông chấn động, tên tiểu tử này ngay cả Trọng Hãi phó khu trưởng cũng là lãnh đạo cũ, bây giờ lại thăng nhiệm lên làm cục trưởng tài chính, chuyện của nơi này thật đúng là phải nhìn người mà cân nhắc ah.
Thông thường là cục trưởng Tài chính đều là cái cầu ván để lên làm Phó chủ tịch thành ủy, nếu tốt hơn thì còn có thể làm thường vụ phó chủ tịch , xem ra thì Trọng Hãi tiền đồ vô lượng, trong chuyện này, Đinh thư ký đóng góp bao nhiêu công lao đây này?
Trần Đông trầm tư suy nghĩ, ở trong suy nghĩ của gã, Đinh Nhị Cẩu là thư ký bí thư thành ủy, Đinh Nhị Cẩu đem Trọng Hãi dẫn tiến cho Thạch Ái Quốc đây là chuyện rất bình thường, hơn nữa, Trọng Hãi cũng là lãnh đạo cũ Đinh Nhị Cẩu, đương nhiên là cùng với Đinh Nhị Cẩu trêи một đường thẳng, thế thì Trọng Hãi làm sao mà không đứng cùng con đường với Thạch Ái Quốc cơ chứ..
Chuyện người của quan trường liên quan với nhau, từ trước đến nay đều như là như những đỉnh núi mọc lên san sát, đồng hương, đồng học, chiến hữu, bằng hữu, còn có bạn bè của bạn bè…v..v. .. không phải là trường hợp cá biệt, xét đến cùng là một câu “ nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn …”
…………………………………………………………………………………………….
-Đinh thư ký .. hôm nay vất vả như vậy, buổi tối kiếm chút gì ăn uống nhé.
Trần Đông trong lòng đã có ý địnhĩ của mình, cho nên đưa cho Đinh Nhị Cẩu một điếu thuốc rồi mời.
-Buổi tối … buổi tối nay tôi đã có hẹn rồi, ngày khác đi..
Đinh Nhị Cẩu tối nay đã có hẹn với Trọng Hãi rồi, hắn phải chờ điện thoại của Trọng Hãi gọi tới, với lại Thạch Ái Quốc có sai thêm việc gì cũng rất khó nói.
-Ừ…anh biết, nhưng chúng ta ăn uống tại phòng chiêu đãi nội bộ của viện kiểm sát, không có đi ra ngoài, đến lúc nếu có chuyện, anh sẽ tiễn đưa cậu đi, như thế nào đây được chưa?
Trần Đông lời mời nói ra rất thành ý, chính gã cũng đang sốt ruột, lão kiểm sát trưởng năm sau đã lui xuống, nhưng vị trí kiểm sát trưởng thay thế rõ ràng còn chưa quyết định là ai, cho Trần Đông trong đầu tính toán, dù gã đã mấy lần tìm gặp bí thư Chánh pháp ủy Diêu Chiến, nhưng chẳng có kết quả gì khả quan cả.
-Thôi vậy cũng được, để tôi quay về văn phòng thành ủy gặp Thạch bí thư xem có sắp xếp chuyện gì không, nếu có thì đành để ngày khác .
-Không có vấn đề .. không có vấn đề, trước cư lo việc của cậu, không gấp đâu.
Nhìn thấy còn có nửa tiếng nữa là đến giờ tan việc rồi, Đinh Nhị Cẩu đi đến văn phòng thành ủy ..
Bên này Đinh Nhị Cẩu vừa đi, Trần Đông lập tức lấy điện thoại ra bắt đầu sắp xếp việc tối nay mở tiệc chiêu đãi, bởi vì đặc thù của viện kiểm sát, nên người của của viện kiểm sát hầu như rất ít khi mở tiệc chiêu đãi đi ra ngoài ăn cơm, chính là sợ bị người lợi dụng nhờ vả khi đang bị điều tra, cho nên tại viện kiểm sát, nhà chiêu đãi nghe nói là xây dựng tốt nhất so với tất cả các cơ quan khác của thành phố Hồ Châu.
-Chị Giang Thiên Hà, chị còn ở phòng làm việc không vậy?
Trần Đông gọi điện thoại , tâm tình gã thật kϊƈɦ động nói .
Chủ nhiệm phòng làm việc Giang Thiên Hà đang xem một bộ phim tình cảm trêи máy tính, diễn tiến đang lúc cao trào thì Trần Đông gọi đến.
-Có chuyện gì vậy? Chưa tan tầm thì còn ở đâu nữa.
– Tối nay phòng chiêu đãi có sắp xếp gì không vậy?
Trần Đông lại hỏi.
-Để chị kiểm tra …À… không có, cậu có khách à?
-Vâng… là như thế này, cơ hội của chúng ta đến rồi, đêm nay chị sắp xếp cho tôi, buổi tối mời cả chị cùng ăn cơm, lo việc nhanh lên nhé, đúng rồi ..kêu cả An Lôi công tố viên thực tập luôn nhé.
-A…cậu lại mời người nào vậy? Chị không muốn tiếp đãi mấy lão già háo sắc đâu đấy, còn An Lôi kia tính tình kiêu ngạo lắm, co chừng cô ta quậy tung việc riêng của cậu đấy.
-Không có việc gì, chỉ cần chị nói với An Lôi biết, hỏi có còn muốn chuyển qua biên chế chính thức hay không? Chuyện gì cũng có cái giá của nó, tự nhiên mà muốn chuyển qua chính thức thì không có cửa đâu, với lại vị khách lần này là một người trẻ tuổi đẹp trai còn độc thân, nói không chừng còn có thể vừa ý An Lôi, đây chính là phúc khí của cô ấy đó.
– Đến cùng là cậu mời ai vậy?
Chủ nhiệm phòng làm việc Giang Thiên Hà tò mò hỏi
-Chị không cần biết, chỉ nhớ rõ, nhớ mặc đồng phục viện kiểm sát.
Trần Đông dặn dò nói .
Buông điện thoại ra, Giang Thiên Hà luồn vào bên trong cái váy công sở, đem cái qυầи ɭót cỡi ra thay đổi, nhìn lên bên trong đáy qυầи ɭót đang dính một mảnh dịch nhờn chưa kịp khô quánh, chẳng qua là do hình ảnh khiêu gợi của bộ phim tình cảm vừa rồi gây ra hiệu ứng bên dưới hạ thể, đơn giản cô đem cả quần áo thoát ra, đi đến trong phòng vệ sinh dội nước, thanh trừ thân thể một chút…..