Đổ Thạch Sư

Chương 32 : Mao liêu không xác định

Ngày đăng: 12:27 18/04/20






Vincent tìm được một khách sạn đơn giản sạch sẽ, bên trong không có đồ trang trí phức tạp, ưu điểm lớn nhất chính là có vẻ sạch sẽ vệ sinh. Khiến Bạch Tử Thạch khi nhìn thấy gian phòng sạch sẽ bỗng nhiên lại cảm thấy muốn tắm rửa. Vincent nhìn thoáng qua gian phòng: “Ngươi muốn tắm sao?”



Bạch Tử Thạch gật đầu, Vincent liền đi ra ngoài. Cậu cũng không chú ý là Vincent cầm đi chìa khóa phòng, đi vào phòng tắm, đem cả người ngâm trong dòng nước ấm áp, Bạch Tử Thạch thật sâu thở ra một hơi, lộ ra một nụ cười thoải mái. Đã lâu không được ngâm nước nóng thế này rồi.



Một mực ở bên trong đem da ngâm đến mức nhăn nhíu lại, cậu mới lưu luyến đi ra, nhìn quần áo bẩn trên mặt đất cùng quần áo khách sạn chuẩn bị sẵn, Bạch Tử Thạch thực phát sầu, quần áo cậu mua vẫn còn để trên phòng xe, quần áo bẩn không thể mặc nữa, quần áo khách sạn mặc vào lại không thoải mái. Ngay lúc cậu đang buồn rầu, một tiếng gõ cửa từ bên ngoài truyền đến.



“Ai?!” Bạch Tử Thạch cảnh giác quát lên.



“Là ta.” Nam âm trong trẻo lại lạnh lùng từ bên ngoài truyền đến, là Vincent, “Ta đem quần áo của ngươi đến.”



Bạch Tử Thạch lộ ra một nụ cười vừa bất ngờ vừa kinh hỉ, cậu trần chuồng, núp sau cửa, đem cửa phòng tắm mở ra một khe hở nhỏ, vươn một cánh tay ra, quần áo mềm mại liền chạm tới tay cậu, Bạch Tử Thạch nhận lấy, đóng cửa lại: “Cám ơn ngươi, Vincent.”



Vincent có chút thất thần nhìn cánh tay trắng noãn tinh tế mà mềm mại kia biến mất ở sau cửa, qua một lúc lâu mới hoàn hồn lại: “. . . Không có gì.”




Đó là một khối mao liêu đại khái 60, 70 kg, cả khối cơ bản là hình hộp chữ nhật, dựng trên một khoảng đất trống, trên lớp vỏ nâu đỏ có một mảng rêu đậm, bên cạnh đám rêu còn cuộn lấy ba bốn đoàn trứng muối, cách đó không xa còn có một vệt nứt rộng khoảng một ngón tay, mơ hồ thấy có lục sắc lộ ra. Lục ý dịu dàng thực khiến người yêu thích, lục lộ ra nhàn nhạn tựa hồ có tính chất mềm mại, nếu như lục thật sự ăn vào, phẩm chất phỉ thúy ở trong mao liêu có khả năng lớn đạt đến Băng Chủng thậm chí gần đến cao Băng Chủng. Nhìn như vậy, nó thực sự là một khối mao liêu biểu hiện thượng giai (cấp cao, loại cực kỳ tốt), nhưng điểm phá hư là, xung quanh vết nứt kia còn lác đác phân bố vài vệt “Lữu” (kiểu như đường gân, vết rạn. Bị tách ra thì gọi là ‘nứt’, còn vết nứt đã khép lại hoặc được đổ đầy vật chất bên trong gọi là ‘lữu’- theo baidu ; có nên đổi luôn thành ‘rạn’ cho dễ đọc, dễ hiểu ko ? =.= ??), nó khiến cho các khối mao liêu trở nên không xác định được, trong ngành đổ thạch còn có một câu thuật ngữ. Gọi là “Không sợ đại nứt chỉ sợ tiểu lữu” .



Vết rạn nứt là nguy hại cực lớn đối với phỉ thúy, vết nứt lớn rất dễ quan sát được, dễ thấy rõ mức độ ảnh hưởng của nó đối với phỉ thúy, mà lữu bởi vì quá nhỏ hơn nữa rất dễ phát sinh biến hóa, hoặc lớn hoặc nhỏ, hoặc sâu hoặc cạn, khiến người ta khó có thể nắm bắt, bởi vì lữu có tính ẩn nấp và tính biến hóa, làm người ta khó có thể nắm chắc, thế nên mới có câu nói “Không sợ đại nứt chỉ sợ tiểu lữu” này.



Bất quá đi kèm với nguy hiểm, thường thường cũng có kỳ ngộ, phỉ thúy nguyên thạch biến hóa liên tục, mao liêu có lữu mặc dù nguy hiểm rất lớn, kết cấu ngọc thạch bên trong rất có thể cũng sẽ bị những vết lữu nhỏ này phá hỏng, nhưng cũng có thể những thứ này đều là rạn nứt hậu sinh, cái gọi là rạn nứt hậu sinh, là chỉ sau khi phỉ thúy sinh ra, nó mới hình thành, rạn nứt như vậy, sẽ không ảnh hưởng đến phỉ thúy bên trong, hơn nữa tỷ lệ ra cực phẩm cực cao.



Mọi người cũng không xác định được chính xác, ở chỗ này tranh luận không ngừng, bất quá xu hướng nói chủ yếu vẫn là có thể đánh cược được. Bạch Tử Thạch chú ý tới á thú nhân kia vẫn không nói gì, chỉ chuyên chú nhìn những vết lữu nhỏ.



Nhất thời tò mò, Bạch Tử Thạch đi vào sờ soạng một cái, sau đó cậu liền lộ ra nét mặt đáng tiếc, lui lại, phỉ thúy ở bên trong tử khí trầm trầm, cậu biết, những vết lữu này nhất định đã đem cả khối phỉ thúy phá hỏng rồi.



Tại lúc mọi người ở đây tranh luận không ngừng, á thú nhân kia cuối cùng cũng mở miệng, xác thực hướng về phía Bạch Tử Thạch nói: “Cậu bạn nhỏ này, ta vừa mới thấy ngươi đi đến xem khối mao liêu này, ý của ngươi thế nào?”



Endymi xem rất lâu cũng cảm thấy khối mao liêu này có thể đặt cược được, vừa định nói ra kết luận của mình, thì thấy tiểu á thú nhân này tò mò đi tới sờ một cái, rồi lại lui về, nhìn qua rất là khả ái. Vừa đúng lúc, vậy thì lấy câu trả lời của cậu ấy làm lời dẫn đi.