Đổ Thạch Sư
Chương 52 : Đổ thạch chiến (4)
Ngày đăng: 12:27 18/04/20
Đây cũng là một khối liêu tử biểu hiện rất tốt, chừng 30, 40 kg. Lớp vỏ nâu đỏ, chất vỏ cũng coi như nhẵn nhụi. Trứng muối, mãng đái đều đầy đủ, hơn nữa ở ven trứng muối còn có một chút rêu màu xanh lục đậm.
Lão sư phụ và Bạch Tử Thạch cũng xem như là hợp tác vui vẻ. Vẫn như cũ do Bạch Tử Thạch mở đầu, nếu người chủ trì đã nói mình có phong cách phóng khoáng, cậu muốn dứt khoát phóng khoáng đến cùng. Tỉ mỉ dò xét một chút, cầm lấy phấn lưu loát vẽ hai đường lên trên mao liêu, chỉ vào một đường trong đó: “Trước bắt đầu cắt từ chỗ này.”
Lão sư phụ lúc này đối với năng lực của Bạch Tử Thạch coi như có một chút hiểu biết, biết người này cũng không phải vẽ vớ vẩn, nên không do dự, liền chuyển mao liêu đến dưới máy cắt thạch. Ngay lúc lão sư phụ chuẩn bị bật nguồn điện của máy cắt thạch, tiếng của người chủ trì đột nhiên vang lên: “Ra lục! Ra lục! Sau khi Bạch Tử Thạch đồng học cắt ra Tử La Lan, Sylvester đồng học lại một lần nữa sát trướng!”
Bạch Tử Thạch ngẩng đầu nhìn về phía màn hình lớn, trên đó thấy rõ được khối mà Sylvester sát chỗ cửa sổ lộ ra một mảnh lục ý thanh nhã, màu sắc tiên diễm, tựa như lá xanh mới lớn đầu hạ, sức sống mạnh mẽ, nhìn màu sắc, chính là màu dương lục tiêu biểu.
Vẻ mặt Sylvester lộ ra nụ cười vui sướng, ngay cả chính hắn cũng không ngờ rằng, hôm nay có thể một phát đổ trướng hai khối mao liêu phẩm chất thượng giai, hơn nữa nhìn thế nước, tối thiểu cũng phải là phỉ thúy Nhu Chủng, hơn nữa màu sắc tuy không tính là đậm, nhưng cũng là thứ hiếm có. Nguy cơ khối Tử Phỉ Thúy vừa rồi đem đến tựa hồ đã cách xa hắn. Hắn có thể nghe thấy mọi người trên khán đài đang hò reo vì hắn, thanh âm này làm cho hắn phấn chấn lên.
Hít sâu một hơi, Sylvester đánh giá hướng đi của trứng muối trên mao liêu, tiếp đó bắt đầu sát thạch, tay của hắn rất ổn định, trên mặt cũng mang đầy lòng tin. Bạch Tử Thạch không nhìn nữa, vẻ mặt rất bình tĩnh, quay đầu nói với lão sư phụ: “Chúng ta tiếp tục đi.”
Quan tâm của Bạch Tử Thạch hiển nhiên làm cho tâm tình của lão sư phụ không tệ, ông lắc đầu, hơi có chút không đồng ý: “Làm tý việc này đã là gì?”
Bạch Tử Thạch bây giờ mới chợt nhớ ra trên tinh cầu này không chỉ thú nhân có sức mạnh lớn giống như cái tên siêu nhân mặc quần lót ra ngoài, mà khí lực của á thú nhân cũng rất lợi hại. Quả nhiên hoàn cảnh nuôi dưỡng nên con người, ngay cả mình tới nơi này cũng cảm thấy khí lực lớn thêm không ít, tối thiểu lúc trước mình mang không nổi mao liêu 40, 50kg, bây giờ lại mang được.
Nếu lão nhân gia không mệt, Bạch Tử Thạch chỉ vào khối mao liêu cậu chọn đầu tiên: “Tốt lắm, nếu đã vậy, chúng ta nắm chặt chút thời gian, đem hai khối còn lại giải ra đi.”
“Được!” Lão sư phụ rất sảng khoái, chờ Bạch Tử Thạch nghiên cứu xong, dùng phấn trắng vẽ đường cắt lên trên, thì ông đi thẳng qua, hai tay ôm lên, có vẻ dễ dàng ôm lấy khối mao liêu nặng 79, 80kg đặt lên máy cắt thạch, Bạch Tử Thạch nhìn mà hâm mộ.
Khi lão sư phụ chuẩn bị cắt thạch, trên khán đài bỗng nhiên dậy lên một làn sóng âm thanh: “Sụp rồi! Sụp rồi! Thật là đáng tiếc, vết nứt kia ăn vào.”
Nói đến chính là Sylvester, hắn đã giải ra toàn bộ mao liêu vỏ hoàng sa, phỉ thúy bên trong mao liêu vốn không lớn bị vết nứt cắt ngang qua, từ đầu đến cuối, hơn nữa bên cạnh vết nứt chính còn xuất hiện vài phân nhánh nhỏ, phỉ thúy bị vết nứt này phá hỏng hết, một miếng lớn nhất hoàn chỉnh nhất chỉ cỡ một quả trứng gà. Phỉ thúy như này tối đa cũng chỉ là một khối cấp 9, loại đưa cho ấu tể đặt nền móng.