Đổ Thạch Sư
Chương 54 : Được thu làm đồ đệ
Ngày đăng: 12:28 18/04/20
Đài chủ tịch ở phía dưới hai màn hình lớn, được một thứ giống như bình phong thời xưa của Trung Quốc che lại. Nên khi Sigma từ sau tấm bình phong đi ra, tất cả mọi người dừng lại vài giây đồng hồ, sau đó chính là lớn tiếng hoan hô: “Nhã Gia Sigma! Nhã Gia Sigma!” Tiếng hét gần như lật ngược cả sân thi đấu, thân là một trong số ít đổ thạch sư cấp 8 trên thế giới, Sigma ở Á Thành thậm chí toàn bộ Bác Nhã đại lục đều là nhân vật thanh danh hiển hách, nhân vật như thế không phải lúc nào muốn thấy là thấy được.
Mọi người từ đầu đã không thấy Sigma nên căn bản không nghĩ tới Sigma lại xuất hiện ở chỗ này, dù sao đây chỉ là đổ thạch chiến giữa học sinh trong học viện, một đổ thạch sư cấp 8 đến xem cũng hơi có chút. . . Lấy một so sánh khác, giống như Michael Jordan xem học sinh trung học của Trung Quốc thi đấu bóng rổ vậy.
Vậy mà, ông lại xuất hiện. Người mua vé vào cửa nhất thời cảm thấy tốn 20 điểm này thật TMD (con mẹ nó) đáng giá!
Nhưng, ngạc nhiên vẫn chưa hết. Ở phía sau Sigma, lại có thân ảnh Vincent đi ra. Trên khuôn mặt tuấn mỹ của thú nhân cao lớn hiện lên vẻ lạnh lùng, tựa như thần tuyết, có một loại khí tràng tự nhiên, khiến cho người khác nhìn thấy mà kính sợ.
Lúc này xem như châm ngòi nổ, vừa rồi Sigma xuất hiện, tiếng hoan hô của á thú nhân đã cực đại rồi, bây giờ Vincent thần tượng của các thú nhân vừa xuất hiện, gần như mọi thú nhân đều dồn hết sức lực, dùng sức gào thét tên hắn: “Bác Gia Garcia! Bác Gia Garcia!”
Cuồng nhiệt sùng bái đó đập thẳng vào cái nhìn trực quan của Bạch Tử Thạch, thần tượng của thế hệ trẻ, cậu lần đầu tiên cảm thụ được ý nghĩa của cái danh này. Cậu vẫn nhìn khán đài, khuôn mặt nghẹn hồng của những thú nhân kia, bộ dạng kích động, cực kỳ giống những kẻ điên cuồng chạy theo ngôi sao trên địa cầu.
Sigma giơ tay phải của mình lên, ý bảo sân đấu an tĩnh, lập tức, trong mười mấy giây ngắn ngủi trên sân im lặng như tờ. Đẳng cấp hiệu triệu cường đại này Bạch Tử Thạch nhìn đã quen, làm một người có danh vọng đạt tới trình độ như Sigma, thì cả đời này coi như đã đạt đến đỉnh điểm, bầu không khí này thật quá kích động, Bạch Tử Thạch nắm chặt nắm đấm của mình, gắt gao đè nén kích động của bản thân. Một ngày nào đó, cậu sẽ tiến xa hơn cả Sigma! Nhìn Sigma được vạn người chú mục, làm dã tâm của một người nam nhân như Bạch Tử Thạch vào giờ khắc này bị triệt để dấy lên.
Trước kia bị bức bách đến cùng đường tuyệt lộ thậm chí đến mức phải chết, cái loại cảm giác thống khổ tuyệt vọng bị đè nén này khó có thể dùng lời mà diễn tả, không có thế lực, không có tiền bạc, không có nhân mạch. . . Cái loại cảm giác tùy thời có thể bị chặt đứt đường sống này, khó chịu đến cực điểm. Mà bây giờ, gần giống như cậu trọng sinh lại, nên không muốn trải qua cuộc sống như thế nữa!
“Ân, ta sẽ cố gắng.” bây giờ Bạch Tử Thạch ngoài trừ gật đầu thì chẳng biết làm gì hơn, ý tứ trong lời nói của Sigma cậu hiểu rõ, một thái điểu chả có gì, nhưng lại chiếm được thứ mà rất nhiều đổ thạch sư cấp sao đều mong muốn, nếu như biểu hiện của cậu kém cỏi, không chỉ bản thân sẽ bị coi thường, mà ngay cả Sigma cũng sẽ bị người khác chỉ trích.
Ánh mắt đen nhánh của tiểu á thú nhân tràn đầy ý chí chiến đấu, kết hợp với gò má phấn nộn cùng làn da trắng nõn, làm cho Sigma nhịn không được sờ sờ đầu cậu.
“Nếu vậy thì, cuộc tranh tài này đến đây là kết thúc!” Sigma lên tiếng kết thúc, người trong sân thi đấu bắt đầu đứng lên, đi về phía lối ra.
“Vậy, tổ ma ma, chúng ta cũng về trước đây.” Vincent cung kính nói. Sigma khoát khoát tay: “Đi đi, đi đi.”
Vincent đi tới bên cạnh Bạch Tử Thạch, không chút cố kỵ nào biến về thú hình ngay giữa sân thi đấu, cái đuôi để bằng ở trước mặt Bạch Tử Thạch. Những khán giả còn chưa đi ra kêu lên và hò hét không ngừng, ngay cả Sigma cũng kinh ngạc không thôi.
Thế này có phải không quá lễ phép không? Bạch Tử Thạch do dự nhìn về phía Sigma. Lão nhân lúc này đã khôi phục bình tĩnh, ông gật đầu với Bạch Tử Thạch: “Đi đi.”
Bạch Tử Thạch lúc này mới hành lễ với Sigma, rồi cất bước đi qua, chờ cậu ngồi vững vàng, Vincent mới hướng về phía Sigma gật đầu, sau đó phi lên bầu trời, không hề bị ảnh hưởng chút nào từ âm thanh của những người phía dưới.
“Ta đã nói tiểu tử này sao lại an tĩnh như vậy mà. . .” Sigma nhìn thân ảnh hắc sắc trên bầu trời lắc đầu một hồi, “Không nghĩ tới lại ở đây giở thủ đoạn này.” Đợi ngày mai chắc toàn bộ Á Thành đều biết chuyện hắn có bạn lữ nhận định, trong nhà. . .