Đổ Thạch Sư

Chương 79 : Quyết định của mustafa

Ngày đăng: 12:28 18/04/20






Một người trong đội thủ vệ á thú nhân đi tới, vẻ mặt nghiêm túc, nhìn máy truyền tin Bạch Tử Thạch cầm trong tay, hỏi thăm chuyện từ đầu đến cuối, rồi hướng mọi người xung quanh chứng thực, chuyện vừa rồi rất nhiều người đều nhìn thấy. Vốn chính là cái á thú nhân của bộ lạc Libya sai, đụng vào người ta không xin lỗi còn đẩy người ta, bây giờ lại nghe hắn lấy đoàn sứ giả ra để dọa người, càng phản cảm hơn, huống hồ đối tượng hắn hống hách còn là một vị đổ thạch sư Nhã Gia! Đội thủ vệ tới hỏi, mọi người tất nhiên đều báo cáo đúng sự thật.



Chuyện đến giờ đã rất rõ ràng, đội trưởng đội thủ vệ ghi xuống thẻ đại diện của á thú nhân Libya: “Vô cớ khiêu khích phá hoại trị an đại hội, cảnh cáo lần đầu, nếu tái phạm, thì chúng ta có quyền cự tuyệt ngài tham gia đại hội đổ thạch.”



Sắc mặt á thú nhân kia thoáng cái trở nên rất khó coi, vẻ mặt rất không phục, trong lời nói càng có nhiều uy hiếp hơn: ‘Ta là thành viên đoàn sứ giả, Á Thành các ngươi đối đãi với khách thế này sao? Đợi ta gặp được thành chủ của các ngươi, nhất định sẽ nói chuyện này cho hắn! A ba ta chính là. . .”



“Gula?” Song, hắn chưa kịp nói hết, đã bị một giọng nói mà Bạch Tử Thạch quen thuộc cắt đứt, mà á thú nhân kia thì giống như đột nhiên bị thứ gì đó bóp lấy cổ họng, giọng nói im bặt, Bạch Tử Thạch nghiêng người nhìn lại, trong tay Fasa đang cầm một khối phỉ thúy cỡ nắm tay, mặt đầy nghi hoặc nhìn sang phía này.



Fasa đi tới, nhìn nhìn Bạch Tử Thạch, lại nhìn nhìn á thú nhân kia, rồi đảo mắt nhìn vẻ mặt nghiêm túc của thành viên đội thủ vệ: “Đã xảy ra chuyện gì sao?” Á thú nhân kia mặt đầy lúng túng cười cười với Fasa, ấp úng không nói lên lời.



Đội trưởng đội thủ vệ nhìn cảnh tượng này, cảm thấy không còn chuyện của họ nữa liền quay về phía Bạch Tử Thạch hành lễ thủ bị (lễ thủ bị: 1 loại lễ nghi, chào theo chức nghiệp): “Chuyện đã xử lý xong, vậy gặp lại sau.” Bạch Tử Thạch mỉm cười đáp lại bằng một lễ nghi của đổ thạch sư. Sau đó đội thủ vệ lại trịnh trọng nói với Gula: “Mời ngươi tuân thủ quy tắc của đại hội đổ thạch, nếu có dị nghị gì, hoan nghênh khiếu nại với ban tổ chức.” Sau đó anh tuấn xoay người rời đi.
Một cảm giác đau nhức cay xè xông thẳng lên ót Bạch Tử Thạch, nước mắt không tự chủ tràn đầy cả hốc mắt, cậu ngẩng đầu, nước mắt lưng tròng nhìn về phía người vừa tới, bưng mũi khe khẽ xin lỗi: “Ngô. . . Xin lỗi, Mustafa, ta suy nghĩ quá chuyên tâm.”



Ánh mắt Mustafa nhu hòa nhìn tiểu á thú nhân mảnh dẻ xinh xắn trước mắt: “Không sao, hôm nay còn phải cám ơn ngươi giúp a cha ta. Đổ trướng, hắn rất cao hứng.”



Bạch Tử Thạch lắc đầu: “Là ta phải cảm ơn các ngươi chiếu cố ta mới đúng.”



Mustafa nhìn đôi mắt đen nhánh ngập nước của cậu, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một chút ngứa ngáy, thật muốn hôn lên cặp mắt ướt nước kia.



“Bạch!” Một giọng nói lạnh lùng trầm thấp ngăn cản xung động của hắn, Bạch Tử Thạch ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn về phía đó, vội vàng tạm biệt Mustafa: “Vincent đang gọi ta, Mustafa, tạm biệt.”



“Tạm biệt.” Mustafa nhìn thân ảnh vui sướng của tiểu á thú nhân, cúi đầu sờ sờ chỗ mới bị đụng phải, gương mặt luôn nhu hòa trở nên kiên định, cuộc so tài chiến đấu của thanh niên. . . quả nhiên vẫn nên tham gia.