Đổ Thạch Sư
Chương 84 : Ung dung thoải mái
Ngày đăng: 12:28 18/04/20
Bạch Tử Thạch len lén quan sát Vincent, cậu cứ cảm thấy đối phương mấy ngày nay có gì đó là lạ. Nếu muốn nói rõ đối phương có gì là lạ, cậu cũng không nói ra được, Vincent vẫn là Vincent như cũ, ở trước mặt người ngoài rất lạnh lùng, lúc đối xử với mình lại rất nhu hòa, nhưng, cứ có cảm giác, mình bị đối phương trông chừng?
Không phải là ảo giác. Bạch Tử Thạch chắc chắn, cậu cau mày suy tư —- vô duyên vô cớ Vincent sẽ không làm thế, gần đây cậu cũng chỉ có mỗi chuyện Mặc Phỉ là khá náo động. Mặc Phỉ. . . Bạch Tử Thạch nhớ tới Vincent đã từng loáng thoáng nói tới quan hệ giữa Á Thành và mười bộ lạc, dùng lý luận của chủ nghĩa Mác mà nói thì chính là quan hệ mâu thuẫn giữa phụ thuộc và kiềm chế lẫn nhau. Cho nên, đây chính là nguyên nhân? Sợ cậu có bất lợi?
“Ta sẽ ngoan ngoãn ở bên cạnh ngươi.” Câu nói bất ngờ của Bạch Tử Thạch làm Vincent giật mình, hắn quay đầu nhìn về phía người yêu, trong mắt Bạch lóe lên tia ấm áp, “Gần đây ta không có chuyện gì phải bận rộn, ngược lại ngươi có rất nhiều chuyện phải làm, không cần để ý đến ta, ta sẽ ở cạnh ngươi.”
Vincent cười, hôn một cái lên môi Bạch Tử Thạch: “Bị ngươi nhìn ra rồi.”
Bạch Tử Thạch nhún nhún vai, sau đó nghiêm túc nói: “Kỳ thực việc này ngươi không cần giấu ta, có một số việc ta hy vọng hai người có thể cùng nhau đối mặt.” Có lẽ đối với Vincent mà nói, cậu là bạn lữ á thú nhân cần được bảo vệ, nhưng bản thân cậu không quên mình là một nam nhân, một nam nhân đầu đội trời chân đạp đất.
Vincent gật đầu, cầm tay cậu: “Lần sau sẽ không.” Bạch Tử Thạch lộ ra vẻ mặt hài lòng.
Xác định đối phương không còn đường đánh lại xong, Vincent nhẹ nhàng nhảy xuống đất, hai móng vuốt của gấu đen chống đất, cố gắng thử đứng lên một lần nữa, nhưng thử được mấy lần, thân thể khổng lồ của hắn lại rầm rầm ngã xuống đất, thân ảnh gấu đen biến mất tại chỗ, thay vào đó là một thú nhân dáng người cao mập, nằm trên mặt đất thở hổn hển khó khăn.
“Thắng bại đã phân, Vincent Karen Garcia thắng lợi!” Giọng nói kích động của người chủ trì cất cao lên. Đây cũng là lôi đài đầu tiên phân thắng bại trong năm lôi đài.
“A ——! Bác Gia Garcia, Bác Gia Garcia!!!!” Thắng lợi của Vincent đã châm ngòi cho khán giả trong sân, bọn họ đứng dậy khua nắm tay hai má đỏ bừng hô tên Vincent. Các đoàn trưởng của đoàn đặc sứ mười bộ lạc nhìn sân đấu thú sôi động như thiêu đốt, nhớ lại màn vừa rồi Vincent Karen Garcia dễ dàng đánh bại một thợ săn đỉnh cấp 6, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng, tình báo hình như không chuẩn xác lắm. Hắn không phải vừa mới tiến vào cấp 7 sao? Lực chiến đấu cư nhiên mạnh đến mức này! Một thú nhân năm nay mới 35 tuổi mà đã lên thợ săn cấp 7, vài ngày trước mới có được một khối Mặc Phỉ 5kg. Đoàn trưởng mười bộ lạc đều có thể đoán được một ‘Hein Garcia’ khác sắp vùng dậy! Chrollo bất động thanh sắc quan sát vẻ mặt đoàn trưởng các đoàn đặc sứ, lẳng lặng khẽ nhếch lên khóe miệng.
Bạch Tử Thạch đứng lên theo đám người, hai má hưng phấn đến đỏ bừng, nghe tiếng hô chung quanh, cảm thụ tôn sùng của những người này đối với Vincent, niềm kiêu ngạo và tự hào dâng lên trong lòng. Cậu nhìn về phía Vincent giữa võ đài, vừa vặn đụng phải ánh mắt ôn nhu của đối phương.
Vincent nhìn thẳng vào Bạch Tử Thạch, ôn nhu cười, sau đó từ từ vươn một tay ra, hướng về phía Bạch Tử Thạch, làm dáng vẻ mời. Khán giả đang ồn ào bỗng chú ý đến hành động của hắn, thanh âm dần dần yếu đi, xì xào bàn tán xem Bác Gia Garcia muốn làm gì. Bạch Tử Thạch nhìn người yêu, vươn một ngón tay chỉ chỉ mình dò hỏi. Vincent gật đầu, Bạch có chút nghi hoặc, Kenaf chỉ tiếc rèn sắt không thành thép đẩy đẩy cậu: “Nhanh lên đi!”
Bạch Tử Thạch bị hắn đẩy lảo đảo một phát, sau đó men theo bậc thang, nhanh chân đi xuống.