Đổ Thạch Sư

Chương 86 : Không phải ăn chay

Ngày đăng: 12:28 18/04/20






Sau khi cuộc so tài thi đấu của thanh niên kết thúc, Bạch Tử Thạch không còn gặp lại Mustafa nữa, nguyên nhân rất đơn giản, cậu bị Vincent cấm túc. Nói là cấm túc cũng không đúng lắm, vì Vincent không có đem cậu nhốt lại. Nhưng cậu quả thực chỉ có thể ở nhà không thể đi đâu khác.



“Vincent, ngô. . . Buông ra! Không được! A. . .” Hai tay níu lấy đầu thú nhân, muốn đẩy cái đầu đang chôn trước ngực cậu liếm mút ra, nhưng chút lực đạo này của cậu đối với Vincent mà nói chỉ giống như gãi ngứa, những ngón tay mảnh dẻ tinh tế của á thú nhân đan xen vào trong tóc, thỉnh thoảng chạm vào da đầu, chẳng những không làm hắn cảm thấy đau đớn, ngược lại còn khiến lòng hắn ngứa ngáy. Đầu lưỡi thật dày quấn lấy một trái nho nhỏ, liếm láp ma sát, làm Bạch Tử Thạch thở dốc không ngừng.



Đây đã là ngày thứ ba bọn họ ngốc ở nhà, sau khi cuộc thi đấu chấm dứt, Vincent bị Chrollo gọi qua cả ngày, đến lúc về cả người với mặt mũi đều dễ chịu hơn nhiều. Bạch Tử Thạch nghe hắn nói yêu cầu của hắn là mười bộ lạc và Á Thành mở một cuộc họp để liên minh, nội dung cụ thể của buổi họp thì Vincent không nói. Bạch Tử Thạch cũng hiểu, mấy chuyện đại sự liên quan đến bộ lạc thế này, thì dù người nhà cũng phải giữ bí mật. Bất quá, xem ra hình như kết quả cũng không tệ lắm.



Năng lực khôi phục của thú nhân rất mạnh, vết thương ngày thi đấu hôm đó bị Mustafa cào đến hôm nay đã mơ hồ khép miệng, nửa thân trên của Vincent, băng gạc trắng tinh quấn trên thân thể mạnh mẽ của hắn, vì dục vọng dâng lên mà mồ hôi rải rác trên cơ thể hắn, khiến cả người hắn giống như một pho tượng điêu khắc nam thần thời La Mã cổ đại vậy tràn đầy sức mạnh và mỹ lệ.



Mustafa bày tỏ đã làm khơi dậy những nhân tố xấu xa mà bình thường Vincent che giấu, vì Bạch Tử Thạch không thích *** trần trụi lộ liễu, nên Vincent vô cùng chú ý phương diện này, chứ thực tế thì Bác Nhã đối với cái chuyện làm tình, phát tiết *** này cũng không kiêng kỵ, sinh sôi nảy nở là một chuyện thiêng liêng, mấy chuyện đó giữa hai người bầu bạn còn có thể xem như thứ để khoe khoang bản thân, đương nhiên sẽ không nói ra quá trắng trợn.



Vincent đau khổ đè nén dục hỏa dưới đáy lòng, thân thể Bạch Tử Thạch quá mức nhỏ yếu là một vấn đề, cậu ấy không thích cái đề tài này cũng là một vấn đề, nhưng hiện giờ, mượn cớ chuyện Mustafa, cái dục hỏa này nó bộc phát ra, hắn cũng không thể áp chế nổi.



Kéo tay Bạch Tử Thạch nắm lấy vũ khí hạng nặng của mình vận động, tay còn lại của Vincent thì linh hoạt ma sát trên da thịt mịn màng nhẵn bóng xúc cảm cực tốt của người yêu, môi lưỡi cũng không nhàn rỗi, hưởng thụ cơ thể trắng nõn của người yêu. Phía sau của Bạch Tử Thạch bị kem bôi trơn làm mềm hóa ẩm ướt một mảnh, thú nhân vừa rồi đã dùng ngón tay tùy ý trêu đùa nơi đó, tìm được một điểm trí mệnh ở phía sau của nam nhân, xấu xa đổi góc độ đổi phương thức kích thích điểm đó, cho đến khi mắt Bạch Tử Thạch ướt sũng nước cầu xin mới bỏ qua cho cậu.
Làm như vậy. . . thật sự có hiệu quả sao? Vincent chần chừ liếc bạn lữ một cái, Bạch Tử Thạch chuyên tâm xem sách trong tay, ngay cả cái dư quang cũng lười cho hắn. Lòng Vincent một trận không phải tư vị, thôi, cứ thử trước rồi nói! Đi tới bên cạnh Bạch Tử Thạch, thú nhân cao lớn bỗng nhiên biến thành thú hình, sinh vật màu đen cao quý mỹ lệ giương cặp mắt kim sắc nhìn chằm chằm bạn lữ, thoạt nhìn đáng thương hề hề: “Bạch, xin lỗi. Ta sai rồi.”



Bạch Tử Thạch nhìn sinh vật hoa lệ xinh đẹp trước mắt, yêu thích trong lòng lập tức vọt lên, cậu còn nhớ rõ lớp lông mềm mại bông xù của Vincent, và cảm giác vững chãi khi bay lên. Mà cái sinh vật xưa nay luôn cao quý cường đại lại đang ngoan ngoãn nằm úp sấp bên chân cậu, cặp mắt kim sắc khẩn cầu nhìn mình. Cái đuôi to mềm mại như nhung dè dặt chọt chọt tay mình, quét qua quét lại hai cái, giống như đang làm nũng vậy.



Bạch Tử Thạch cảm giác mình có chút không nhịn được, cậu bất an dịch dịch thân thể. Vincent tức khắc thấy ánh bình minh, cái đuôi cẩn thận quét quét tay đối phương lần nữa, lăn một cái, dã thú to lớn đem bụng mình lộ ra, sinh vật toàn thân đen tuyền nhưng trên bụng lại có một mảnh lông trắng như tuyết bông xù, thoạt nhìn xúc cảm rất tốt.



Đối với một cái thú nhân cao ngạo mà nói, bày ra bộ dạng yếu thế thế này đã là khó có được, Bạch Tử Thạch tâm ngứa ngáy nhìn đám lông mềm mại tuyết trắng kia, khuôn mặt sa sầm cuối cùng cũng dịu lại, nhịn không được vươn tay xoa lên đoàn tuyết trắng kia: “Không có lần sau!” Lời nói nghiêm khắc phối với động tác vội vàng vươn tay xoa bụng, làm trong cặp mắt sinh vật to lớn lóe lên ánh cười sủng nịnh.



Đến đây, Bạch lần đầu tiên đơn phương chiến tranh lạnh hoàn toàn bại dưới thú hình của Vincent!



Thời gian trôi nhanh, Bạch Tử Thạch đã tới Bác Nhã gần bốn năm, vì thành tích ưu tú và nhờ sách vở trong thư viện mà chỉ có cấp lớp cao mới được xem, cậu nhảy hai cấp trở thành sinh viên tốt nghiệp năm 6 của đổ thạch viện, thời gian trôi qua yên ả và phong phú.



Mà hôm nay, một người thú nhân cao lớn tuấn mỹ có chút giống Vincent dẫn theo một á thú nhân tóc đỏ rực bước chân vào phủ thành chủ Á Thành.