Đổ Thạch Sư

Chương 96 : Chỗ tuyệt diệu của căn phòng

Ngày đăng: 12:28 18/04/20






Chỗ tuyệt diệu của căn phòng này, trong khoảng thời gian kế tiếp Bạch Tử Thạch bị Vincent mang theo thăm dò triệt triệt để để từng chút một. Cái giường siêu cấp lớn thì khỏi phải nói, tên thú nhân nào đó lần đầu tiên được Bạch Tử Thạch tỏ tình dẫn đến mất khống chế hung hăng nắm tay vịn đầu giường, lúc Bạch Tử Thạch còn chìm nổi ở trong biển dục nghe thấy tiếng tay vịn giường bị Vincent nắm đến cót két cót két, mơ mơ màng màng hiểu ra tác dụng của cái bảng nhắc nhở kia.



Căn bản chính là để người ta thoả thê yêu yêu đi! Điểm trí mạng đằng sau lại bị đầu quy nóng hổi hung hăng ma sát, Bạch Tử Thạch ngửa cao đầu, mái tóc đen bị mồ hôi thấm ướt đẫm dính sát vào khuôn mặt, ánh mắt mờ sương làm cậu càng có vẻ yếu đuối và khiến người ta muốn chà đạp.



Phía trước đã bị yêu thương đến mức không phun ra được bất cứ thứ gì nữa. Bạch Tử Thạch vô lực quấn lên Vincent, hai chân mềm nhũn gác trên vai người yêu, thừa nhận người yêu mạnh mẽ trừu rút như muốn đâm cả OO vào, Vincent vội vã hôn hôn má Bạch, khoái cảm giống như bị điện giật lan từ ngón chân tới tận đỉnh đầu, thoải mái đến mức hắn thầm nghĩ ở bên trong Bạch Tử Thạch cả đời không ra, dùng sức đong đưa thắt lưng ‘ba ba ba’, nhanh đến mức Bạch Tử Thạch thiếu chút nữa chịu không được: “Bạch, Bạch. . . sắp, sắp rồi. . . A a a. . . ra rồi!”



Dịch thể cực nóng rót vào huyệt động ấm áp, cơ thịt căng phồng của Vincent thật lâu sau mới dần dần bình phục, hưởng thụ phía sau ấm áp ẩm ướt của người yêu, một lúc lâu, hắn mới đem vũ khí hạng nặng hơi mềm xuống một chút rút ra. Bị yêu yêu đến triệt để, Bạch Tử Thạch hơi hé miệng, y như con cá sắp chết thở thoi thóp, hai chân cũng không có cách nào khép lại, theo hô hấp của cậu chỗ hơi có chút sưng đỏ nào đó ở phía sau cũng mở mở khép khép theo, thoáng chốc một chất lỏng màu trắng sữa cũng tràn ra.



Cảnh tượng *** mỹ đến cực điểm khiến cho hô hấp Vincent nhất thời lại trở nên dồn dập, vũ khí hạng nặng từ từ dựng thẳng, kiêu ngạo nảy lên, Bạch Tử Thạch bỗng nhiên trừng lớn mắt, thanh âm khàn đến không ra tiếng: “Không được. . . Vincent, không được!”



Thú nhân cúi đầu nhìn huynh đệ nhà mình, nhếch lên một bên khóe môi khẽ cười, rõ ràng rất ôn nhu lại làm Bạch Tử Thạch có dục vọng chảy mồ hôi lạnh: “Bạch, ta cố ý đặt căn phòng này, phải cẩn thận cảm thụ một phen mới được.” Hắn xuống giường, mở tủ quần áo, lấy một cái tạp dề màu đen tuyền từ trong đó ra, “Nào, chúng ta tới phòng bếp đi.”
“Ô ~~” tiếng kêu ủy khuất, thú hình của Vincent hiển nhiên phi thường được chân truyền từ cha hắn, cư nhiên một chút cảm giác xấu hổ cũng không có. Bạch Tử Thạch dịch dịch mông, cuối cùng vẫn nhịn không được mà xoay lại, thấy Vincent úp sấp trên mặt đất, hai móng vuốt đặt ở trên mắt, bày ra vẻ mặc quân trừng phạt.



Bạch Tử Thạch cuối cùng. . . đầu hàng. ┭┮﹏┭┮ không phải là quân vương ta sức chiến đấu yếu, sự thực là quân địch quá giảo hoạt! Không chịu nổi nhất là động vật bự bán manh, thật đáng xấu hổ a *gào thét*.



Vincent thì không nghĩ vậy, chỉ cần có thể làm Bạch nguôi giận, hắn cũng không quan tâm đến chuyện thỉnh thoảng dùng thú hình của mình, dù sao thú hình làm hành động gì cũng chẳng có áp lực tẹo nào.



Hai người ở thành Cao Giai Tư chơi đùa một phen, Vincent thuê một hướng dẫn viên du lịch, dẫn hai người đi ăn hết một lượt các món ăn vặt nổi tiếng ở thành Cao Giai Tư, còn tham gia lễ hội mỹ thực mỗi năm một lần, đủ loại mỹ vị thơm ngon làm Bạch Tử Thạch vui quên trời quên đất.



Nửa tháng sau, hai người đã đánh chén no đủ rốt cuộc cũng bắt đầu nghiêm túc làm nhiệm vụ thành chủ giao phó — tìm kiếm mỏ phỉ thúy, thời hạn là một năm. Trừ nhiệm vụ này ra, Bạch Tử Thạch cũng có quyết định của riêng mình, bọn họ có thể đến những nơi không thuộc mười bộ lạc du lịch, ắt phải đi qua địa bàn mười bộ lạc. Đến lúc đó, cậu có thể tiến hành đổ thạch, Vincent mười tháng trước đã thành công thăng lên thợ săn cấp 8, muốn thăng lên cấp 9, số lượng phỉ thúy cần là một con số khổng lồ.



Mà mao liêu trong Á Thành đã bí mật được liệt vào vật liệu tích trữ, mục đích là lưu lại cho thành chủ đời sau làm vũ khí bí mật ứng phó các phe sau khi mỏ phỉ thúy cạn kiệt, hiện tại phần lớn mao liêu xuất khẩu cho mười bộ lạc đều là mao liêu ở tân hán khẩu (mỏ mới, hố mới). Nhưng trong đó cũng không ít thứ tốt, mao liêu trong Á Thành có thể không dùng thì không dùng, mặc dù đến lúc mỏ phỉ thúy cạn kiệt, phỏng chừng cậu và Vincent cũng qua đời lâu rồi. Nhưng bây giờ đi các nơi đổ thạch, đổ được phỉ thúy tốt cũng coi như cống hiển một chút sức lực nhỏ bé cho Á Thành.