Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1021 : Số mệnh đã định trước!

Ngày đăng: 11:02 18/04/20


Khi Diệp Lăng Phi nói ra những lời này, chợt thấy Hứa Tư Tư cười lạnh nói:



- Diệp Lăng Phi, tôi có cái gì mà phải sợ chứ, dù cho anh có một tay che trời, chẳng qua cũng chỉ là nhất thời mà thôi, anh đừng có quên, xã hội này là xã hội có pháp luật, nếu anh phạm pháp thì sẽ có người bắt anh!



Diệp Lăng Phi nhìn vẻ mặt kiên định của Hứa Tư Tư, hắn không nhịn được phải bật cười, kết quả là không cẩn thận bị sặc khói vào cổ họng. Diệp Lăng Phi ho khan mấy tiếng, ném điếu thuốc xuống dưới đất, dùng chân dẫm tắt. Hứa Tư Tư không rõ vì sao câu nói vừa rồi của mình lại làm cho Diệp Lăng Phi buồn cười như vậy, cô ta nhìn Diệp Lăng Phi, nói:



- Anh cười cái gì vậy?



- Tôi cười cô bé đứng trước mặt mình có vẻ rất thú vị!



Diệp Lăng Phi đứng dậy, cười nói:



- Làm thế nào mà cô biết được tên của tôi, là Tiểu Triệu nói với cô sao?



- Chuyện đó không cần anh quản, tôi là nhà báo, muốn điều tra ra thân phận của anh rất đơn giản!



Hứa Tư Tư nói.



- Tôi cho rằng ngày hôm anh và tên phó đại đội trưởng cảnh sát hình sự kia đang làm chuyện phi pháp, tôi tận mắt nhìn thấy tên phó đại đội trưởng cảnh sát hình sự kia dẫn cảnh sát bắt một người nước ngoài bị trói từ trong xe của anh, hơn nữa người nước ngoài đó đã bị hôn mê. Diệp Lăng Phi, anh không nên làm như tôi là đứa ngốc, tôi không tin đó là chuyện cảnh sát chấp hành công vụ!



- Ừm, biết nói như thế nào đây nhỉ?



Diệp Lăng Phi đứng trước mặt Hứa Tư Tư, tay phải chống cằm, dáng vẻ đang trầm tư. Hắn suy nghĩ một lát rồi nói:



- Tôi đành nói cho cô biết vậy, tôi bị người khác tấn công, tên người nước ngoài đó muốn giết tôi, nhưng rất không may, hắn không thể đánh lại tôi, vì thế tôi bắt hắn giao cho cảnh sát ấy mà!



- Anh cho rằng tôi sẽ tin tưởng chuyện đó sao?



Hứa Tư Tư đứng lên, nói:



- Bằng trực giác của mình, tôi cho rằng các anh đang làm chuyện phạm tội!



- Cô muốn nói thế nào thì nói!



Diệp Lăng Phi khoát khoát tay, nói:



- Tiểu nha đầu, bây giờ cô đã có thể đưa mấy tấm ảnh cho tôi chưa?



- Tôi sẽ không giao chúng ra đâu!



Hứa Tư Tư nói.



- Đó có thể là các chứng cứ tố tội các người!



Diệp Lăng Phi nhìn Hứa Tư Tư, cảm thấy dở khóc dở cười, hắn bất đắc dĩ nói:



- Vì sao cô lại không chịu tin tưởng lời tôi nói thế?



- Vì sao tôi lại phải tin tưởng lời của anh?



Hứa Tư Tư hỏi ngược lại.



- Ừ nhỉ, cô nói cũng đúng, vì sao cô phải tin lời của tôi!



Diệp Lăng Phi nhìn thoáng qua Hứa Tư Tư, nói:



- Nếu như tôi nói tôi là một người tốt, vậy cô có thể tin lời của tôi không?



- Tôi không tin những gì mà anh nói đâu!



Hứa Tư Tư nói.



- Nói tóm lại là tôi sẽ không dễ dàng tin lời của anh, tôi đã biết lai lịch của anh, anh rất có tiền, nhưng mà anh có tiền thì cũng không thể khống chế mọi chuyện được, giống như tôi...!



Hứa Tư Tư vừa muốn nói tiếp đã bị Diệp Lăng Phi ngắt lời:



- Được rồi, được rồi, tiểu nha đầu, tôi sợ cô rồi đó, đi thôi, tôi dẫn cô đi xem!



- Dẫn tôi đi xem? Xem cái gì?



Hứa Tư Tư hỏi.




Diệp Lăng Phi trực tiếp gọi điện thoại đến Bắc Kinh. Diệp Lăng Phi kể lại chuyện tập đoàn IPA cho Nhạc Lâm Sơn nghe. Nhạc Lâm Sơn nghe xong thì hít vào một luồng hơi lạnh, ông ta lập tức nói:



- Tiểu Diệp, tôi sẽ lập tức nói chuyện này cho bộ trưởng Trương, ông ấy sẽ lập tức phái người đến, chuyện này không phải là chuyện nhỏ đâu!



- Vâng, đây không phải một chuyện nhỏ!



Diệp Lăng Phi nói.



- Tôi hy vọng ông có thể làm lớn chuyện này lên một chút, như vậy đối với mọi người ai cũng có lợi!



- Có lợi với tất cả mọi người ư?



Nhạc Lâm Sơn không hiểu rõ ý của Diệp Lăng Phi, ông ta hỏi:



- Tiểu Diệp, những lời này của cậu là có ý gì?



- Tôi biết nói như thế nào nhỉ, chính là vì sự tồn tại của tập đoàn IPA mới khiến cho tổ chức Lang Nha chúng tôi đối mặt với nguy cơ!



Diệp Lăng Phi nói.



- Tôi hy vọng có thể qua chuyện này phá hỏng danh tiếng của tập đoàn IPA, khiến chúng bị các quốc gia khác đuổi ra, mà tổ chức buôn bán vũ khí Lang Nha cũng có thể giải trừ nguy cơ, như vậy chúng tôi có thể dựa theo yêu cầu của các ông, tiếp tục buôn lậu súng ống đạn được!



- Ừm, tôi hiểu rồi!



Nhạc Lâm Sơn nói.



- Tôi đây lập tức đi an bài. Tiểu Diệp, trước tiên cậu trông coi người kia, tôi tin rằng tối nay sẽ có người đến dẫn cô ta đi!



- Ừm!



Diệp Lăng Phi nói đến đây, lại bổ sung thêm một câu:



- Tôi đã đáp ứng tên gián điệp kia sẽ cho cô ta một thân phận mới, để cô ta bắt đầu một cuộc sống mới, tôi tin rằng chuyện này đối với ông mà nói rất đơn giản, cũng rất dễ làm!



- Cái này thì cậu yên tâm, bộ trưởng Trương sẽ thu xếp!



Nhạc Lâm Sơn nói.



Diệp Lăng Phi cúp máy, gọi Dã Lang đến bên, nói với Dã Lang:



- Dã Lang, cậu và Dã Thú trông chừng người phụ nữ đó, đừng để cho cô ta chết, buổi tối người của bên Bắc Kinh sẽ đến đón đi!



- Satan, anh lo lắng người phụ nữ này sẽ tự sát sao?



Dã Lang hỏi.



- Bất kể cô ta có tự sát hay không, chúng ta vẫn phải cẩn thận một chút, người phụ nữ này có thể liên quan đến số phận của Lang Nha chúng ta!



Diệp Lăng Phi nói.



- Không nên phiêu lưu mạo hiểm, lần này có thể hung hăng đả kích câu lạc bộ Hỏa Lực Mỹ rồi!



- Vâng, em biết rồi!



Dã Lang nói.



Diệp Lăng Phi nói xong, khẽ thở dài, chân mày cau lại, xem ra là có tâm sự. Dã Lang hỏi:



- Satan, có phải là lo lắng chuyện lần này sẽ chọc giận câu lạc bộ Hỏa Lực Mỹ không?



Diệp Lăng Phi gật đầu, nói với Dã Lang nói:



- Dã Lang, quả thực là anh lo lắng điều này, lần này tập đoàn IPA tương đương với việc hủy diệt mối quan hệ giữa câu lạc bộ Hỏa Lực Mỹ và chính khách của nước Mỹ, anh tin rằng lần này các chính khách của nước Mỹ sẽ nóng lòng phủi sạch quan hệ với câu lạc bộ Hỏa Lực Mỹ, như vậy thì câu lạc bộ Hỏa Lực Mỹ sẽ mất đi sự ủng hộ của các chính khách nước Mỹ, nói không chừng bọn chúng sẽ chó cùng rứt giậu, tiến hành trả thù với Lang Nha. Anh chỉ lo chuyện lần này sẽ thổi bùng lên ân oán giữa Lang Nha và câu lạc bộ Hỏa Lực Mỹ!



- Satan, đừng lo lắng, điều gì phải tới thì sẽ tới, không phải sao?



Diệp Lăng Phi cười cười, nói:



- Đúng vậy, điều gì phải tới thì sẽ tới. Lang Nha chúng ta đã được định trước là sẽ không thể nào tồn tại cùng với câu lạc bộ Hỏa Lực Mỹ, giữa hai bên chỉ có một người sống!