Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1028 : Sự việc càng chùi càng thêm đen

Ngày đăng: 11:02 18/04/20


Hôm nay Tùy Trường Hồng đã xem tờ báo đó phát hiện có tin liên quan, hắn nghĩ có khả năng lão đại của xã hội đen chính là Diệp Lăng Phi. Trong lòng Tùy Trường Hồng như vui như mở hội, hắn đang tìm cơ hội nhét Diệp Lăng Phi vào tù, tiện thể cũng kéo Chu Hồng Sâm xuống, như vậy có thể một số thế lực của Chu Hồng Sâm ở thành phố Vọng Hải toàn bộ sẽ bị phá hủy, đây đúng là một cơ hội hiếm có.



Tùy Trường Hồng lập tức gọi điện cho tổng biên tập của Nhật báo Vọng Hải, mục đích cũng chính là muốn nhận được càng nhiều tin tức có liên quan từ miệng của tổng biên tập.



Vị tổng biên tập đó vừa nghe là điện thoại của thị trưởng đích thân gọi đến, còn tưởng chuyện này đã làm to chuyện rồi, đã kinh động đến thị trưởng, thị trưởng phải đích thân gọi điện qua quở trách mình, ông ta lo lắng bất an trong lòng, không đợi Tùy Trường Hồng kịp hỏi gì ông ta đã cướp lời nói:



- Thị trưởng, tôi đã điều tra qua rồi, là bài báo của nhà báo Vương Thần tự biên, hoàn toàn không có chuyện thế này, tôi lập tức sẽ đuổi việc hắn, đồng thời tôi cũng sẽ vì việc này mà xin lỗi đến toàn dân thành phố, để vãn hồi ảnh hưởng!



Tùy Trường Hồng nghe một tràn này của tổng biên tập thì vô cùng thất vọng, ông ta còn tưởng có thể lợi dụng việc này làm lớn viết thành bài văn. Nhưng không ngờ kết quả lại thành thế này, nhưng Tùy Trường Hồng lại không muốn chuyện như vậy là xong, ông ta hỏi:



- Nhà báo tên Vương Thần đó đâu rồi?



- Thị trưởng, tôi không tìm thấy hắn ta, không biết hắn ta giờ đang ở đâu nữa!



Vị tổng biên tập đó nói.



- Ông đưa cho tôi cách thức để liên lạc với hắn, tôi sẽ phái người đi tìm!



Tùy Trường Hồng đây cũng là sốt ruột, khó khăn lắm mới có được cơ hội tốt như thế này, sao có thể dễ dàng từ bỏ chứ. Vị tổng biên tập còn tưởng đã gây ra chuyện lớn rồi, ngay cả thị trưởng cũng phải đích thân tìm nhà báo đó tính sổ, ông ta đâu dám không cho, vội đưa địa chỉ và cách thức liên lạc của tên Vương Thần đó nói cho Tùy Trường Hồng biết. Sau khi Tùy Trường Hồng có được cách thức liên lạc Vương Thần mới trực tiếp cúp máy.



Vị tổng biên tập đó trong lòng luôn lo lắng bất an, mãi đến tận tối mà vẫn còn đang nghĩ phải viết thông báo xin lỗi thế nào trên tờ báo của ngày mai.



Đương nhiên những chuyện này Diệp Lăng Phi vốn không hề hay biết, hắn chỉ biết bài báo đó không phải là Hứa Tư Tư viết, hơn nữa Hứa Tư Tư cũng không có liên quan đến chuyện này, điều quan trọng vẫn là Diệp Lăng Phi đã biết được Hứa Tư Tư lại là chị họ của Hứa Duy. Diệp Lăng Phi biết quan hệ giữa Vu Tiêu Tiếu và Hứa Duy rất tốt, hơn nữa em họ của Bạch Tình Đình cũng đang yêu Hứa Duy, như vậy Hứa Tư Tư cũng xem như có chút quan hệ với hắn rồi.



Buổi sáng lúc Diệp Lăng Phi thức dậy, hắn không có lập tức ra khỏi giường như mọi khi mà nằm lười trên giường, mò mò Bạch Tình Đình rồi lại véo véo Vu Tiêu Tiếu, rất nhanh đã khiến cho hai người đẹp này thức tỉnh. Tối qua Diệp Lăng Phi đúng là tuyệt phú vô biên, vừa sáng sớm lại cùng với hai người đẹp quậy tưng bừng một hồi lâu đến khi cả ba người đều đã mệt mới chịu dừng tay. Bạch Tình Đình khỏa thân bước xuống giường, cầm bộ đồ ngủ qua mặc lên người cười nói:



- Ông xã, em đi tắm cái đã, tối qua đã để cho anh làm cho nhơn nhớt khắp cả người, khó chịu chết đi được!



- Chị, em cũng đi!



Vu Tiêu Tiếu vừa định ngồi dậy thì bị Diệp Lăng Phi chặn lại. Diệp Lăng Phi nói:



- Đi từng người một, chí ít cũng có một người ở lại cùng với anh chứ!



Bạch Tình Đình nhẹ nhàng nói:



- Vậy thì để Tiêu Tiếu ở cùng với anh vậy, em phải đi tắm đây!



Bạch Tình Đình nói xong bước ra khỏi phòng ngủ. Diệp Lăng Phi ôm Vu Tiêu Tiếu vào lòng, tay hắn làm chuyện xấu xa trên mông của Vu Tiêu Tiếu. Vu Tiêu Tiếu khép chặt cái mông của mình lại không chịu để cho Diệp Lăng Phi nhét tay vào. Nhưng việc mà Diệp Lăng Phi muốn làm Vu Tiêu Tiếu đâu có thể ngăn cản được, liền nghe thấy một tiếng “a”, lập tức dán chặt người vào lòng Diệp Lăng Phi hờn dỗi nói:



- Diệp đại ca, anh chính là một đại xấu xa, a!



Vu Tiêu Tiếu lại kêu nũng nịu một tiếng. Diệp Lăng Phi thỏa mãn rút tay ra, véo cái mông trơn mịn đó của Vu Tiêu Tiếu nói:



- Tiêu Tiếu, tối qua anh quên nói với em một chuyện!



- Chuyện gì?



Ngón tay trắng nõn của Vu Tiêu Tiếu đặt trên mặt Diệp Lăng Phi, sờ khuôn mặt của Diệp Lăng Phi. Cái cảm giác đó khiến cho lòng Vu Tiêu Tiếu trở nên ấm áp. Vu Tiêu Tiếu không biết từ lúc nào cô đã yêu mất Diệp Lăng Phi, trên người đàn ông này nói không ra một cảm giác, nhưng có thể cảm thấy được có một loại khí chất cuốn hút lấy cô, khiến cho cô từng bước từng bước đi vào lòng người đàn ông này. Tình cảnh hiện tại của Vu Tiêu Tiếu có chút ngượng ngùng, giống như có chút cảm giác của người tình, nhưng Vu Tiêu Tiếu lại không quan tâm đến những cái này, chỉ cần có thể nằm trong lòng người mình yêu, được người ấy ôm, được người ấy yêu, Vu Tiêu Tiếu cảm thấy rất hạnh phúc, rất ấm áp rồi, đây là cảm giác của gia đình, loại cảm giác này lại khác hẳn với cảm giác gia đình của bố mẹ mình.



Sống ở đây cô có thể vô tư lự, không có bất kỳ lo lắng gì cả, thậm chí có thể khỏa thân mà xuất hiện, không cần phải xấu hổ. Cả cơ thể của cô cũng như cả trái tim của cô đều bị người đàn ông này chiếm lấy rồi, cô khát vọng cái cảm giác cơ thể cô hòa hợp với cơ thể của người đàn ông này. Sau mỗi lần cảm xúc mạnh mẽ qua đi, Vu Tiêu Tiếu luôn cảm giác thất vọng. Cô mong mãi cứ duy trì lâu dài như vậy, nhưng lúc thực sự duy trì lâu dài thế thì cô lại không chịu nổi, đối với cô mà nói đây luôn là một loại cảm giác rất mâu thuẫn.



Tay phải Diệp Lăng Phi mò đường cong tuyệt đẹp của Vu Tiêu Tiếu, đường cong của Vu Tiêu Tiếu rất đẹp, đẹp đến nỗi khiến cho người ta không nỡ rời khỏi cô. Tay của Diệp Lăng Phi từ sau lưng Vu Tiêu Tiếu mò thẳng xuống đến cái mông nhô cao của Vu Tiêu Tiếu, đường cong tuyệt như vậy, là da mịn màng như giọt nước, lại tỏa ra mùi đặc trưng của thiếu nữ thanh xuân, loại cảm giác đầy mê hoặc thế này tay Diệp Lăng Phi không nỡ rời khỏi.



Diệp Lăng Phi nằm nghiêng, ôm Vu Tiêu Tiếu vào lòng, cơ thể hai người dán chặt vào nhau.



Diệp Lăng Phi nói:



- Tiêu Tiếu, anh đã gặp chị họ của Hứa Duy?



- Chị họ của Hứa Duy?



Vu Tiêu Tiếu sau khi nghe xong câu này của Diệp Lăng Phi hơi ngạc nhiên, cô nhìn Diệp Lăng Phi hỏi:



- Diệp đại ca, sao em không biết Hứa Duy có một chị họ chứ?



- Chẳng lẽ em cho là anh lừa em sao?



Diệp Lăng Phi nói.



- Nếu em không tin thì có thể gọi điện thoại hỏi, anh nhớ tên của cô gái đó tên là Hứa Tư Tư!



- Được. Diệp đại ca. Anh đợi em tí!



Vu Tiêu Tiếu ngồi dậy, cô đi chân đất xuống giường lấy điện thoại rồi trở lại giường. Lần này Vu Tiêu Tiếu nằm trong lòng Diệp Lăng Phi, bàn tay phải trắng ngần của cô cầm điện thoại. Tay phải của Diệp Lăng Phi nhân lúc Vu Tiêu Tiếu gọi điện thoại bắt đầu không thật thà. Vu Tiêu Tiếu dán chặt ngực mình vào vùng ngực của Diệp Lăng Phi để tránh bị Diệp Lăng Phi bóp tiếp.



- Nè. Hứa Duy, cậu làm gì thế?



Sau khi đợi một hồi chuông. Vu Tiêu Tiếu hét lên:



- Có phải tối qua lại nằm mơ thấy thân mật với Điền Phong rồi phải không, nên giờ mới dậy muộn như vậy. Hứa Duy, mình nói cho cậu biết, cậu là người phụ nữ của mình, đừng có động cái là nghĩ đến đàn ông, cẩn thận kẻo mình dẹp chơi với cậu luôn đấy!



Diệp Lăng Phi nghe thấy cuộc nói chuyện điện thoại của Vu Tiêu Tiếu và Hứa Duy, hắn nhịn không được muốn cười, thầm nghĩ bụng Vu Tiêu Tiếu này cũng ngang ngược thiệt, dùng ngữ khí này để nói chuyện chứ. Vu Tiêu Tiếu mặc kệ Diệp Lăng Phi cười mình, cô nói tiếp:




Hôm nay Chu Hồng Sâm đi đến ủy ban thành phố rồi, Điền Vi Dân đã đến thành phố Vọng Hải chuẩn bị cho công việc thay thế Chu Hồng Sâm, hai người mấy ngày nay chủ yếu là bàn giao công việc. Chu Hồng Sâm qua ngày mười lăm tháng năm sẽ đi lên tỉnh nhậm chức. Trong nhà chỉ còn Chu Hân Mính và mẹ cô, lúc Diệp Lăng Phi đến vừa khớp kịp lúc mẹ của Chu Hân Mính định đưa Chu Hân Mính đến bệnh viện kiểm tra, phụ nữ mang thai cần phải đi kiểm tra định kỳ. Diệp Lăng Phi vốn định sau khi thăm Chu Hân Mính thì đến tòa soạn của “Nhật báo Vọng Hải” tìm tên tổng biên tập đó, nhưng lúc sắp đi lại thay đổi chủ ý, vẫn là Chu Hân Mính quan trọng hơn. Chuyện của bên tòa soạn có thể để sau này giải quyết, nhưng chuyện Chu Hân Mính đi bệnh viện kiểm tra không thể chậm trễ.



Chuyện Chu Hân Mính mang thai vẫn đang che giấu, cả nhà Chu Hồng Sâm đều rất cẩn thận dè dặt, chỉ sợ người trong đại viện nhìn thấy, nếu không nói không chừng sẽ có những lời nói bàn tán ra vào.



Diệp Lăng Phi ra khỏi nhà trước, nhìn xung quanh bên ngoài không có ai mới để Chu Hân Mính ra. Chu Hân Mính mặc chiếc áo rộng, nhưng cái bụng nhô cao của cô thì không thể che đậy được. Sau khi mẹ của Chu Hân Mính và Vu Tiêu Tiếu dìu Chu Hân Mính lên xe. Diệp Lăng Phi nói:



- Hân Mính, anh thấy em cũng không cần đến bệnh viện kiểm tra đâu, em nói đi, việc kiểm tra cần những thiết bị gì, anh mua về là được mà, hà tất phải đến bệnh viện kiểm tra chứ!



Chu Hân Mính cười nói:



- Ông xã, cái này là anh không hiểu rồi, đi bệnh viện có thể kiểm tra toàn bộ, bao gồm cả việc thai nhi có khỏe mạnh hay không... Ở nhà làm gì có chỗ để đặt những thiết bị này chứ!



- Ừm, cái này, cũng đúng!



Diệp Lăng Phi nói.



- Vẫn là bà xã đại nhân thông minh, nhạc mẫu, vất vả mẹ rồi, đợi hôm nào đó con sẽ mua cho mẹ bộ ghế tập thể dục, mẹ cứ ngồi vào đấy là có thể mát xa luyện tập sức khỏe rồi!



Mẹ Chu Hân Mính vừa nghe cười nói:



- Tiểu Diệp, mẹ cần ghế tập thể dục gì chứ, bây giờ mẹ cảm thấy rất tốt!



Mẹ của Chu Hân Mính cũng quen với việc tiểu Diệp gọi bà là nhạc mẫu rồi, bà nói với Diệp Lăng Phi:



- Tiểu Diệp. Hân Mính gần đây luôn thích ăn chua, ở đây mua đồ chua cũng không dễ mua, con xem thử ở đâu có thể mua mấy thứ đồ chua đó?



- A, cái này thì dễ thôi!



Diệp Lăng Phi nói.



- Bà xã đại nhân, em nói cho anh biết đi, em thích ăn đồ chua gì, anh mua cho em!



- Em thích ăn ô mai!



Chu Hân Mính nói.



- Đó là một loại rất chua!



- Ô mai phải không, anh biết rồi!



Diệp Lăng Phi lái xe rút điện thoại ra nói:



- Dã Thú, giúp anh cái, vợ anh thèm ăn ô mai. Cậu tìm loại vô cùng chua ấy, rồi mang tới bệnh viện khoa phụ sản thành phố cho anh, ừm, lúc nào cậu đến thì gọi điện cho anh, biết chưa?



Diệp Lăng Phi cúp máy nói:



- Bà xã đại nhân, em còn muốn ăn gì nữa, anh mua đem qua một lúc cho em?



- Không cần đâu!



Chu Hân Mính nói.



- Có ô mai ăn là được rồi, em không cần thứ gì khác!



Diệp Lăng Phi lái xe đến bệnh viện khoa phụ sản thành phố. Diệp Lăng Phi và Vu Tiêu Tiếu dìu Chu Hân Mính đang bụng bự đi vào trong bệnh viện, mẹ của Chu Hân Mính theo sau bọn họ. Vừa bước vào đại sảnh thì từ trong đi ra hai mẹ con. Cô con gái đó cũng bụng bự, nhìn có vẻ chí ít cũng đã tám tháng rồi, mẹ của cô ta đang dìu cô ta, vừa khớp gặp phải Chu Hân Mính. Người mẹ đó vừa nhìn thấy Chu Hân Mính liền nhiệt tình chào hỏi:



- Hân Mính sao cháu cũng đến đây?



Lúc ánh mắt của bà ta dừng chỗ bụng bự nhô lên của Chu Hân Mính, trên mặt bà ta lộ vẻ kinh ngạc, hình như không ngờ Chu Hân Mính sẽ mang thai. Mẹ của Chu Hân Mính lúc này cũng đi qua, mẹ của Chu Hân Mính vừa nhìn thấy người phụ nữ này thì hiện rõ có chút không tự nhiên. Thì ra người phụ nữ này ở cùng một tiểu khu, chồng là chủ nhiệm văn phòng thị trưởng, còn người phụ nữ đó thì làm việc ở khu phố. Lần này bà dẫn cô con gái đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe, cô con gái của bà đã mang thai tám tháng rồi, chồng vì đi công tác ở bên ngoài không thể dẫn vợ đi kiểm tra sức khỏe nên người làm mẹ như bà đành phải dẫn cô con gái đi kiểm tra sức khỏe, nhưng không ngờ lại gặp phải Chu Hân Mính cũng đến đây để kiểm tra sức khỏe.



Người phụ nữ đó vốn không hề nghe đến chuyện Chu Hân Mính kết hôn, cùng sống chung trong một tiểu khi, khó tránh có đụng mặt. Bà cũng không nghe nói Chu Hân Mính mang thai, chỉ là gần đây hầu như không có gặp Chu Hân Mính ở trong tiểu khu, bà còn tưởng Chu Hân Mính dọn ra khỏi tiểu khu ở rồi, giờ nhìn vậy hóa ra là Chu Hân Mính đã mang thai.



Ánh mắt của bà ta khá sắc sảo, vừa nhìn thấy bộ dạng Diệp Lăng Phi dìu Chu Hân Mính thì có thể đoán ra được quan hệ giữa Diệp Lăng Phi và Chu Hân Mính không hề đơn giản.



- A, tôi dẫn Hân Mính nhà tôi đến khám sức khỏe!



Mẹ của Chu Hân Mính cứng đầu nói.



- Hân Mính nhà tôi cũng đã mang thai rồi, đến đây kiểm tra!



- Ừm, mang thai là chuyện tốt!



Người phụ nữ nói xong nhìn Diệp Lăng Phi một cái nói:



- Đây là con rể của nhà bà!



- A, ừm, đây là con rể nhà tôi!



Lúc mẹ của Chu Hân Mính trả lời hiện rõ có chút không tự nhiên, gặp phải tình huống này là ai cũng sẽ ngượng ngùng. Vốn hôn lễ của Diệp Lăng Phi và Chu Hân Mính tổ chức ở thành phố Đông Hải không có thông báo cho ai biết cả, chỉ là một số thân thích của nhà Chu Hân Mính đến tham dự mà thôi, còn Chu Hồng Sâm vốn định tổ chức một buổi tiệc chiêu đãi nhỏ ở thành phố Vọng Hải, chẳng qua là muốn báo cho một số đồng nghiệp ủy ban thành phố của mình biết, con gái của mình đã kết hôn rồi, nhưng Chu Hồng Sâm suy nghĩ kỹ lưỡng, rồi quyết định thôi. Nếu như tổ chức buổi tiệc chiêu đãi, chắc chắn sẽ bảo con gái mình và con rể cùng đến. Nếu như đến thì thân phận của Diệp Lăng Phi sẽ bị bại lộ ngay. Hôn lễ của Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình tổ chức ở thành phố Vọng Hải rất long trọng, có một số nhà báo còn đến chụp ảnh nữa. Bạch Tình Đình ở thành phố Vọng Hải nói thế nào cũng là một nữ sĩ có tiếng, cô kết hôn sao có thể không thu hút được ánh mắt của các truyền thông đa phương tiện chứ.



Chu Hồng Sâm lo lắng thân phận của Diệp Lăng Phi bị người ta nhận ra, cũng không có tổ chức buổi tiệc chiêu nhãi với quy mô nhỏ. Kết quả giờ thì tốt rồi, bị người ta nhìn thấy rồi, có đi giải thích gì thì cũng chỉ có thể khiến cho sự việc càng chùi càng thêm đen mà thôi.