Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1094 : Chạy trốn

Ngày đăng: 11:02 18/04/20


Trong lòng cồn cào, Suzu Yamakawa vẫn chưa muốn đi ngủ, cô đứng trước phòng khách sạn, ngắm nhìn cảnh đêm của thành phố Vọng Hải. Suzu Yamakawa đến thành phố Vọng Hải đã ba ngày rồi, trong ba ngày này, cô ấy chỉ là đi chơi thôi. Nhìn thì có vẻ như Suzu Yamakawa rất nhàn hạ nhưng trong lòng cô lại cảm thấy rất áp lực. Suzu Yamakawa lần này theo cha đến thành phố Vọng Hải, chuyến đi này đối với cô ấy mà nói thì vốn không phải là một chuyến đi vui vẻ.



Suzu Yamakawa là con gái duy nhất của Yonchien Yamakawa, cũng chính là người thừa kế gia tộc Yamakawa. Là người con gái thừa kế gia tộc, là con gái của Yonchien Yamakawa, Suzu Yamakawa phải gánh vác trách nhiệm của gia tộc, Yonchien Yamakawa mới mang Suzu Yamakawa đến thành phố Vọng Hải, mục đích là gặp mặt con trai của dòng họ Kusamoto. Hai cổ đông của tập đoàn Suzuki lấy địa điểm cụ thể để gặp nhau là ở Thành phố Vọng Hải, có thể nói ẩn chứa một ý nghĩa không tầm thường chút nào.



Suzu Yamakawa đã có người yêu ở Nhật Bản, lần này cô bị ép phải xa người yêu đến Thành phố Vọng Hải này, Suzu Yamakawa muốn gặp người yêu của cô ở Nhật Bản.



- Tiểu thư, cô mau ngủ đi!



Một cô gái dáng người thon thon đứng sau lưng Suzu Yamakawa, giọng nói của cô ta rất có ma lực xuyên thấu, ánh mắt của cô ấy cũng rất hung hăng.



Suzu Yamakawa xoay người lại, nhìn cô gái trẻ ấy và nói:



- Chị Minako à, em không ngủ được, em cảm thấy áp lực lắm chị à!



Inoue Minako có một đôi chân thon dài và mạnh mẽ, mái tóc đen dài để lộ ra chiếc cổ trắng nõn. Ánh mắt rất sắc của cô sau khi nhìn Suzu Yamakawa một lượt thì trở nên dịu dàng hẳn lại.



- Yamakawa tiểu thư, tôi có thể hiểu tâm trạng của cô, nhưng tôi lại lực bất tòng tâm!



Minako thể hiện sự đồng tình của mình với Suzu Yamakawa nhưng lại bất lực và nói:



- Yamakawa tiểu thư! Cô phải hiểu là cô và người yêu của cô không thể ở bên nhau được, xuất thân của hai người rất khác nhau, anh ấy không thể bước chân vào nhà Yamakawa được đâu!



- Nhưng em rất muốn gặp anh ấy!



Suzu Yamakawa nói.



- Yamakawa tiểu thư, nếu cô trở về lại Nhật Bản, người yêu cô có thể sẽ vì chuyện của cô mà bị giết chết đó, Yamakawa tiên sinh sở dĩ buông tha cho anh ấy là chỉ vì Yamakawa tiên sinh không muốn thấy cô đau lòng, nhưng nếu tiểu thư cố ý làm như vậy thì tôi tin rằng Yamakawa tiên sinh sẽ không có ý giết một người dân bình thường không có chút thế lực như anh ấy đâu!



- Chị Minako, em phải làm gì đây? Em không muốn gặp tên Kisoku Kusamoto đâu!



Suzu Yamakawa vừa nói dứt lời thì nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài vọng lại, tiếng gõ cửa ấy rất lớn. Inoue Minako xoay người lại, đi về phía cửa phòng, khi cô mở cửa ra thì thấy Kisoku Kusamoto đang say khướt đứng trước cửa.



Kisoku Kusamoto khi nhìn thấy cửa mở thì giơ tay lên vuốt ve khuôn mặt của Inoue Minako và nói:



- Tốt lấm, anh thích làn da này!




Suzu Yamakawa nhìn Minako, cô ấy vẫn chưa nghĩ ra cách nào tốt hơn. Minako chau mày rồi đột nhiên đi đến trước máy điện thoại, gọi điện và yêu cầu phục vụ khách sạn đến, dọn dẹp phòng này một chút.



Sau khi cúp máy, Minako ghé vào tai Suzu Yamakawa nói nhố mấy câu. Suzu Yamakawa lập tức gật gật đầu. Một nữ nhân viên phục vụ khách sạn đấy một chiếc xe nhỏ đến cửa phòng Suzu Yamakawa. Minako sau khi bảo nhân viên phục vụ khách sạn đó đi vào trong phòng thì cô ấy nói một câu tiếng trung rất gượng gạo với cô phục vụ:



- Mau cởi quần áo của cô ra!



- Quần áo của tôi à?



Cô nhân viên phục vụ khách sạn nghe không rõ, cô ta cho rằng cô gái người Nhật Bản kia đã nói nhầm.



Minako rút tiền trên người mình ra đặt vào trong tay cô nhân viên phục vụ và nói với cô ấy:



- Chúng tôi đang cần quần áo của cô, xin cô hãy đưa quần áo của cô cho chúng tôi, tiền này là tiền bồi thường cho cô!



Cô nhân viên phục vụ chần chừ cởi quần áo đồng phục của khách sạn ra. Minako lập tức đưa cho Suzu Yamakawa mặc vào, sau đó, Minako bảo cô nhân viên phục vụ khách sạn ngồi trong phòng đợi ít nhất là ba mươi phút. Cô ấy bảo Suzu Yamakawa đẩy chiếc xe nhỏ đó rời khỏi chỗ này, còn Minako thì đi theo sau lưng Suzu Yamakawa.



Hai tên nhân viên bảo vệ kia không hề để ý đến Suzu Yamakawa, hai người họ vẫn đứng nói chuyện phiếm với nhau, không có chút gì là phát hiện ra Suzu Yamakawa đã thay quần áo. Khi Minako đi ngang qua hai người đó thì cô nói:



- Tiểu thư đã ngủ rồi, các người phải canh gác cho cẩn thận nơi này đấy!



Minako và Suzu Yamakawa đi đến trước thang máy, sau khi Suzu Yamakawa đẩy chiếc xe vào trong thang máy thì cô thở phào nhẹ nhõm. Minako bước đến, nhấn nút thang máy. Suzu Yamakawa lúc này mới ngẩng đầu lên, trên mặt hiện lên một nụ cười. Đang định muốn quay sang cảm ơn Minako thì đúng lúc ấy có một tên bảo vệ nhìn về phía thang máy, khi cửa thang máy vừa đóng lại thì tên bảo vệ ấy đã ấn còi báo động.



Suzu Yamakawa và Minako đều thất kinh. Suzu Yamakawa rối rít nói:



- Chị Minako, làm sao đây?



Đến lúc này, Minako cũng chỉ có thể xông ra ngoài mà thôi, cô ấy trấn an Suzu Yamakawa và nói:



- Suzu Yamakawa tiểu thư, cô không cần phải lo lắng. Đợi khi chúng ta đi ra thì lập tức lên xe taxi, tôi tin bọn họ không thể đuổi theo nhanh như vậy đâu!



Minako làm vậy chẳng qua chỉ là đang trấn an Suzu Yamakawa mà thôi, Minako biết rõ tác phong của những tên nhân viên bảo vệ ấy, chúng đều rất nhanh, đợi khi thang máy xuống đến lầu một. Minako vội kéo Suzu Yamakawa chạy về phía cửa lớn của khách sạn. Đúng lúc khi hai người vừa mới chạy ra khỏi khách sạn thì những nhân viên bảo an cũng đã đi thang máy xuống đến lầu một rồi.



---o0o---