Đô Thị Tàng Kiều
Chương 1099 : Vô cùng không vui
Ngày đăng: 11:03 18/04/20
Diệp Lăng Phi cùng Chu Hân Mính trở về biệt thự. Chờ sau khi bọn họ trở về thì thấy mẹ Chu Hân Mính đã xuống lầu. Chu Hân Mính đi qua, nhắc với mẹ cô hôm nay đi biển chơi. Mẹ của Chu Hân Mính thì lo lắng cho sức khỏe của Chu Hân Mính, nhưng bà thấy biểu hiện của Chu Hân Mính rất muốn đi nên bà cũng đã đồng ý.
Diệp Lăng Phi lên lầu, lúc hắn trở về phòng ngủ thì thấy Bạch Tình Đình còn nằm ngủ ở trên giường. Bạch Tình Đình thay đổi tư thế ngủ, thoạt nhìn không có ý định dậy gì cả. Diệp Lăng Phi đến bên giường, cúi lưng xuống, sát miệng đến bên tai của Bạch Tình Đình, thấp giọng gọi:
- Bà xã, dậy thôi.
Gọi liên tiếp hai tiếng, Bạch Tình Đình mới biếng nhác mở hé đôi mắt, mơ mơ màng màng nói:
- Ông xã, mấy giờ rồi?
- Sắp tám giờ rồi đó.
Diệp Lăng Phi nói.
- Bà xã. Đừng ngủ nữa. Ngoan, dậy thôi.
Diệp Lăng Phi dỗ dành Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình đưa hai cánh tay trắng như tuyết ra ôm chặt lấy cổ của Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi hai tay ôm lấy Bạch Tình Đình, bồng Bạch Tình Đình từ trên giường ngồi dậy.
Cái chăn đắp trên người Bạch Tình Đình tuột xuống. Lộ ra phần thân trên trắng như tuyết của Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình dụi dụi mắt, dịu dàng nói:
- Ông xã. Buồn ngủ quá đi à, làm gì phải dậy sớm như vậy chứ, em thật sự muốn ngủ thêm một lúc nữa.
- Bà xã, dậy đi, giờ sắp đến tám giờ rồi.
Diệp Lăng Phi ngồi ở bên giường, đưa tay ra vuốt ve cái lưng mịn màng đó của Bạch Tình Đình, nói:
- Hôm nay chúng ta đi biển chơi đi, Hân Mính nói muốn đi ngắm biển. Anh muốn dẫn Hân Mính đi biển chơi, cả nhà chúng ta đều qua đó đi, bà xã, em thấy có được không?
- Được thì được!
Bạch Tình Đình dựa người vào lòng của Diệp Lăng Phi, dụi đôi mắt không muốn mở ra, miệng nói:
- Nhưng mà em thực sự rất buồn ngủ, ông xã. Hay để cho em ngủ thêm một lúc nữa đi, chờ đến lúc mọi người xuất phát thì hãy gọi em!
- Đừng ngủ nữa, tắm cái là sẽ tỉnh liền!
Diệp Lăng Phi nói.
- Hay anh cùng tắm với em.
- Vâng.
Bạch Tình Đình đồng ý đáp.
Bạch Tình Đình mặc áo ngủ cùng Diệp Lăng Phi vào trong phòng tắm. Hai người đến cái bồn tắm uyên ương. Diệp Lăng Phi náo loạn cả buổi, mới có thể làm cho Bạch Tình Đình tỉnh táo lại, tuy vẫn là có hơi mệt rã rời, nhưng Bạch Tình Đình vẫn tỉnh táo hơn. Sau khi lau khô người. Bạch Tình Đình đứng trước tủ quần áo ở phòng ngủ tìm quần áo.
- Thôi vậy, tôi không thiếu tiền, cũng không muốn giúp các cô.
Minako thấy Diệp Lăng Phi không chịu giúp đỡ, thần sắc ảm đạm nói với Suzu Yamakawa:
- Yamakawa, tôi nghĩ chúng ta hẳn là phải đi rồi.
Trong ánh mắt của Suzu Yamakawa lóe ra tia mơ màng, cô cũng không biết phải đi đâu. Đúng vào lúc này, Chu Hân Mính bỗng nhiên chen vào nói:
- Ông xã, anh nên giúp các cô ấy!
Minako dùng tiếng Trung nói với Diệp Lăng Phi mấy câu, Chu Hân Mính tuy không hiểu tiếng Nhật, nhưng nghe mấy câu nói trước đó của Minako, lại nhìn vào thái độ của họ cũng có thể đoán được là chuyện gì rồi.
Sau khi Chu Hân Mính nói ra những lời này, Diệp Lăng Phi không biết Chu Hân Mính rốt cuộc là tính toán thế nào, sao muốn để cho Suzu Yamakawa và Minako ở lại đây chứ.
Chu Hân Mính gọi Diệp Lăng Phi đến bên cô nói:
- Ông xã, anh hãy giúp họ đi, em thấy họ cũng là không có cách nào nữa. Nếu anh bảo các cô ấy rời khỏi. Ai biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa. Các cô ấy là người Nhật Bản, đối với thành phố Vọng Hải bên này lại không quen thuộc, chi bằng để cho các cô ấy tạm thời ở đây vài ngày đã!
- Thế còn bên Yonchien Yamakawa làm sao bây giờ?
Diệp Lăng Phi nói.
- Anh đoán Yonchien Yamakawa nhất định sẽ tìm ra Suzu Yamakawa, nếu phát hiện Suzu Yamakawa ở chỗ chúng ta, vậy thì Yonchien Yamakawa sẽ không như vậy mà xong việc đâu, chưa tìm ra Suzu Yamakawa, Yonchien Yamakawa nhất định sẽ không rời khỏi thành phố Vọng Hải đâu!
- Ông xã. Cái này em đã suy nghĩ qua rồi!
Chu Hân Mính nói.
- Anh có thể cho Yonchien Yamakawa biết mà!
- Em điên rồi sao!
Diệp Lăng Phi bĩu môi, nói:
- Anh rãnh quá mà phải gây ra chuyện sao?
Chu Hân Mính kéo cánh tay của Diệp Lăng Phi, thấp giọng nói:
- Ông xã. Chẳng phải anh đã nói chuyện có liên quan đến tập đoàn Suzuki đó sao, chẳng lẽ anh không muốn biết rốt cuộc tập đoàn Suzuki còn muốn làm gì tiếp nữa hay sao?
Diệp Lăng Phi ngẩn người, hắn hiểu được ý tứ của Chu Hân Mính rồi. Theo lý mà nói, tập đoàn Suzuki đang muốn làm gì ở thành phố Vọng Hải không liên can gì đến Diệp Lăng Phi, nhưng nếu Diệp Lăng Phi muốn sống yên ổn ở thành phố Vọng Hải. Nhất định phải biết tập đoàn Suzuki đó rốt cuộc muốn làm gì, để tránh uy hiếp đến bản thân Diệp Lăng Phi. Kỳ thật, ở trong lòng Diệp Lăng Phi còn có một việc vẫn chưa nói ra, đó chính là Yonchien Yamakawa đã từng gặp mặt Diệp Lăng Phi, hơn nữa lần gặp mặt đó vô cùng không vui.
---o0o---