Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1108 : Em không muốn kết hôn

Ngày đăng: 11:03 18/04/20


Lúc này, Lý Khả Hân lại đột nhiên nhắc tới Đường Hiểu Uyển. Diệp Lăng Phi quay mặt về phía Lý Khả Hân, hỏi:



- Khả Hân, em vừa nói gì cơ?



- Em nói em nhìn thấy ở công ty có người tặng hoa cho Tiểu Uyển.



Lý Khả Hân xoay người qua, miệng nói:



- Sao, ghen rồi phải không?



- Em nhìn thấy ở công ty có người tặng hoa cho Tiểu Uyển?



Diệp Lăng Phi vội vàng hỏi tiếp,



- Em quay lại tập đoàn Tân Á à?



- À, anh xem trí nhớ của em này, em cũng quên mất tiêu là anh chưa biết rằng Tiểu Uyển đã qua bên công ty em làm việc rồi!



Lý Khả Hân nói,



- Công ty em thiếu người, vậy nên em liền gọi Tiểu Uyển sang đảm nhiệm chức phó giám đốc, Diệp Lăng Phi, lẽ nào em làm như vậy có vấn đề gì sao?



- Ý anh không phải vậy!



Diệp Lăng Phi nói,



- Anh chỉ nghĩ là em quay lại tập đoàn Tân Á rồi, làm sao anh biết được là Tiểu Uyển lại qua bên này làm việc chứ, ừm, Tiểu Uyển lại còn làm đến chức phó giám đốc, cũng tốt, vậy là bây giờ Tiểu Uyển cũng coi như là cao tầng quản lý của công ty rồi. Nhưng mà Khả Hân à, Tiểu Uyển có khả năng đảm nhiệm chức phó giám đốc ư, dù sao anh vẫn có cảm giác Tiểu Uyển hơi quá hiền lành một chút, cũng không thích hợp làm phó giám đốc công ty!



- Công ty chúng em bên này phần lớn đều là phụ nữ, như vậy thì có làm sao!



Lý Khả Hân nói,



- Hơn nữa Tiểu Uyển ở bên đây làm việc cũng rất tốt.



- Thật không nghĩ tới, Tiểu Uyển bây giờ cũng đã là phó giám đốc công ty rồi.



Diệp Lăng Phi nói rồi ngồi dậy, Lý Khả Hân cũng ngồi dậy theo. Lý Khả Hân nhìn Diệp Lăng Phi, hỏi:



- Diệp Lăng Phi này, chẳng lẽ anh không lo lắng chút nào về chuyện của Tiểu Uyển sao?



- Ý em là chuyện có người tặng hoa cho Tiểu Uyển à!



Diệp Lăng Phi nói,



- Anh lo lắng cái gì chứ, anh tin tưởng Tiểu Uyển, hơn nữa, nếu màTiểu Uyển thật sự gặp phải người đàn ông cô ấy yêu, anh cũng không thể mạnh mẽ ngăn cản được, phải không? Đây là việc của Tiểu Uyển, mấu chốt là Tiểu Uyển nghĩ như thế nào?



- Anh thật sự hiểu quá rõ Đường Hiểu Uyển đấy!




Dã Thú trả lời.



Ước chừng khoảng ba bốn phút sau, đã thấy Dã Thú từ bên trong quán rượu bước ra. Diệp Lăng Phi đem nửa điếu thuốc hút dở trong miệng ném xuống đất, dùng chân dẫm tắt, rồi bước về phía Dã Thú



- Lão Đại, em còn tưởng rằng đêm nay anh không tới được chứ!



Dã Thú toét miệng cười nói,



- Em không nghĩ tới lão Đại anh thế nhưng mà nhanh như vậy đã tới rồi, thật ngoài dự liệu của em!



- Hừ, như vậy thì có là gì!



Diệp Lăng Phi nói,



- Dã Thú, chúng ta là cái gì, là huynh đệ nà, cậu nói muốn ra ngoài uống chút rượu, anh dĩ nhiên phải đi ra uống rượu cùng cậu rồi, chẳng nhẽ anh lại để cậu ngồi trong quan rượu uống một mình à, như vậy cũng quá không nghĩa khí rồi!



- Lão Đại, chúng em cũng biết bên anh có nhiều chuyện phải giải quyết, nhất là chuyện của chị dâu, cũng đủ làm phiền anh rồi!



Dã Thú nói tới đây liền thở dài, miệng nói:



- Lão Đại, em cũng sắp kết hôn rồi, nghĩ đến sau này nói không chừng em cũng sẽ giống như lão đại là em lại thấy đau đầu không dứt, đêm hôm nay chính là muốn cùng mọi người ngồi lại cùng một chỗ, uống chút rượu!



- Dã Thú này, kết hôn là chuyện tốt cơ mà, cậu buồn cái nỗi gì!



Diệp Lăng Phi đưa tay vỗ vai Dã Thú vài cái, miệng nói:



- Dã Thú, vui vẻ một chút, chuyện tốt như thế còn nhăn mày nhăn mặt, thật sự quá kỳ cục rồi!



- Nhưng mà, em không muốn kết hôn đâu!



Dã Thú vẻ mặt đưa đám, miệng nói,



- Lão Đại, em thật sự không muốn kết hôn, nhưng mà, Tuyết Hoa dùng trò tự sát tới buộc em phải kết hôn với cô ấy, em cũng không thể trơ mắt nhìn cô ấy chết được, đúng không? Khụ khụ, em bây giờ thật sự không giống với lúc xưa, bây giờ em đặc biệt dễ mềm lòng, em không đành lòng nhìn Tuyết Hoa như vậy, vậy nên phải đồng ý!



Dã Thú nói tới đây lại thở dài, nói:



- Lão Đại, tóm lại bây giờ những lời này có nói thêm nữa cũng vô dụng, đêm nay chúng ta uống rượu cho thật vui vẻ là được, chờ em chọn được ngày lành tháng tốt, đến lúc đó lại báo với lão Đại anh!



Diệp Lăng Phi không nghĩ tới chuyện này lại phức tạp như vậy, hắn cũng không biết phải nói như thế nào nữa, đành phải an ủi:



- Được rồi, Dã Thú, đừng suy nghĩ nhiều nữa, chúng ta cứ uống rượu cho thật vui là được!



Diệp Lăng Phi cùng Dã Thú cất bước đi vào trong quán bar!



---o0o---