Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1138 : Thấy việc nghĩa thì làm

Ngày đăng: 11:03 18/04/20


Diệp Lăng Phi nhận được điện thoại của tiểu Triệu ở đội hình cảnh, lập tức gọi điện cho Điền Vi Dân, nói chuyện với Điền Vi Dân về chuyện của tập đoàn Suzuki. Mấy hôm trước Diệp Lăng Phi đã nói với



Điền Vi Dân về chuyện của tập đoàn Suzuki, Điền Vi Dân lúc đó đã đồng ý, đợi ông ta về Vọng Hải sẽ tiến hành điều tra. Hôm nay Diệp Lăng Phi nói vậy với Điền Vi Dân, ông ta lập tức đồng ý nói:



- Tiểu Diệp, tôi sẽ hỏi rõ chuyện này, nhanh chóng trả lời cho cậu.



- Điền bí thư, có câu nói này của ông tôi yên tâm rồi.



Diệp Lăng Phi bị Bạch Tình Đình hôn đến nỗi cảm thấy chỗ kín của mình có phản ứng, hắn nhìn Bạch Tình Đình, đúng lúc đó thấy Bạch Tình Đình cố tình đặt mông lên chỗ kín của Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi bị Bạch Tình



Đình quyến rũ đến mức nòng lên, hắn nói:



- Bí thư Điền, vậy tôi không nói nhiều thêm với ông nữa.



- Ừ! Điền Vi Dân đồng ý nói.



Diệp Lăng Phi vừa cúp điện thoại, liền ôm Bạch Tình Đình vào lòng, nói:



- Tình Đình, có phải em muốn anh ở đây…



Bạch Tình Đình không đợi Diệp Lăng Phi nói hết câu, bèn giãy dụa trong lòng Diệp Lăng Phi, nũng nịu nói:



- Ông xã, anh đừng nghĩ lung tung, em chỉ đùa với anh thôi.



Bạch Tình Đình nói rồi chạy khỏi ban công tầng ba, Diệp Lăng Phi khi đó bị Bạch Tình Đình quyến rũ nóng hết người, chỗ kín cũng có phản ứng, thấy Bạch Tình Đình quyến rũ làm mình phát hỏa lên rồi bỏ chạy, đành bất đắc dĩ lắc đầu.



Chỗ kín của Diệp Lăng Phi có phản ứng, cũng không thể đứng ngay lên được, chỉ còn cách đợi hỏa khí tan đi, mới đứng lên đi khỏi ban công.



Mọi việc hôm nay không ít, khi Bạch Tình Đinh ăn cơm đã nói với Diệp



Lăng Phi về dự định hôm nay của cô ta. Diệp Lăng Phi cúi đầu ăn cơm, cũng không ngẩng đầu nhìn Bạch Tình Đình. Chu Hân Mính ngồi cạnh Bạch



Tình Đình thấy phản ứng của Diệp Lăng Phi có chút sửng sốt, cô ta khẽ kéo vạt áo Bạch Tình Đình nói nhỏ:



- Tình Đình, anh ấy sao thế?



Bạch Tình Đình biết Diệp Lăng Phi nhất định đang giận mình, sáng hôm nay cô ta cô tình quyến rũ để Diệp Lăng Phi phát hỏa rồi bỏ chạy. Diệp Lăng Phi khi đó nhất định rất khó chịu, nên mới cố tình cúi đầu, không để ý đến mình. Bạch Tình Đình ghé vào tai Chu Hân Mính nói thầm: Hân Mính, sáng hôm nay tớ…Bạch Tình Đình nói rất nhỏ, chỉ có Chu Hân Mính mới nghe được. Khi Chu Hân Mính nghe xong, không nhìn được bèn cười, cô ta quay sang Diệp Lăng Phi nói:



- Ông xã, ăn cơm xong anh cùng em vận động một chút nhé.



- Ừ!



Diệp Lăng Phi nghe Chu Hân Mính nói xong bèn ngẩng đầu lên nhìn Chu Hân Mính gật đầu. Bạch Tình Đình nói:



- Em ăn cơm xong sẽ đến công ty, ông xã, chúng ta liên hệ qua điện thoại.



Diệp Lăng Phi lại cố tình cúi đầu xuống không để ý đến Bạch Tình Đình.



Ăn cơm xong, Bạch Tình Đình lên gác thay quần áo. Diệp Lăng Phi đỡ Chu



Hân Mính đến hoa viên trong biệt thự tảo bộ. Bụng của Chu Hân Mính càng ngày càng to, còn hơn ba tháng nữa sẽ sinh. Chu Hân Mính đi một lúc cảm thấy hơi mệt, bèn ngồi xuống ghế ở hậu hoa viên.



Diệp Lăng Phi ngồi cạnh Chu Hân Mính, hắn ngồi xuống đưa tay ra nói:



- Hân Mính, để anh nghe xem tiểu tử nhà chúng ta đang làm gì.



Diệp Lăng Phi áp tai vào bụng Chu Hân Mính, Chu Hân Mính khẽ nói:



- Ông xã, anh sao lại giống trẻ con vậy hả.



- Giống trẻ con?



Diệp Lăng Phi nghe Chu Hân Mính nói vậy, ngẩng đầu lên nhìn Chu Hân Mính nói:



- Anh đâu có.



Chu Hân Mính nói:



- Sao anh lại không có, ông xã, sáng hôm nay có phải anh giận Tình Đình không?



- Làm gì có chuyện đó. Anh đang yên đang lành giận cô ấy làm gì, Hân



Mính, có phải em nghe Tình Đình nói lung tung không, cho rằng anh giận cô ấy?



- Ông xã, đây là em sáng nay nhìn thấy. Sáng nay em thấy ông xã tức giận, em biết sáng nay Tình Đình cố tình quyến rũ ông xã, trong lòng ông xã nhất định tức giận.



Chu Hân Mính nói rồi cầm tay Diệp Lăng Phi nhẹ nhàng nói:



- Ông xã, em thấy anh bây giờ càng ngày càng giống đứa trẻ con, còn tức giận Tình Đình, chỉ vì…



Chu Hân Mính chưa nói hết câu, cô ta nhìn Diệp Lăng Phi cười. Diệp Lăng Phi nói:



- Làm gì có chuyện đó, anh không tức giận.



Diệp Lăng Phi biện minh nói:



- Hân Mính, em đừng nghĩ lung tung, em thấy anh giống đứa trẻ không?



Chu Hân Mính cười nói:


Diệp Lăng Phi nói xong, vừa định đi, cô gái tóm lấy cánh tay Diệp Lăng Phi nói:



- Chú, cháu muốn biết tên chú, bố mẹ cháu đã nói, nhất định phải cảm ơn người đã giúp đỡ mình.



Diệp Lăng Phi cười nói:



- Tiểu muội, chú không phải là người thích giúp đỡ người khác, chú chỉ có chút nhìn không quen mà thôi, được rồi, cháu mau về nhà đi.



Cô gái vẫn không chịu buông tay, Diệp Lăng Phi đành nói:



- Được rồi, được rồi, chú tên là Diệp Lăng Phi, như vậy hài lòng rồi chứ.



Cô gái nghe Diệp Lăng Phi nói xong mới buông tay ra, nũng nịu nói:



- Cháu cảm ơn chú.



Diệp Lăng Phi cười, dang tay vẫy một chiếc taxi, lên xe. Đợi chiếc taxi đi rồi, cô gái mới nhớ ra mình quên không hỏi chú làm nghề gì.



Diệp Lăng Phi ngồi trong xe, lắc đầu liên tục, trong bụng vẫn không ngờ mình lại gặp phải chuyện này. Hắn nhìn thời gian, ước chừng khi mình đến tập đoàn Tân Á, Bạch Tình Đình vẫn chưa đến. Diệp Lăng Phi lấy điện thoại ra, gọi cho Bạch Tình Đình nói: Bà xã, anh phải một lúc nữa mới đến tập đoàn Tân Á, trên đường anh gặp phải chút chuyện.



Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói trên đường gặp chuyện, trong lòng bắt đầu lo lắng. Bây giờ Bạch Tình Đình dường như phản ứng theo bản năng, chỉ cần nghe thấy Diệp Lăng Phi gặp chuyện, trong lòng cô ta lại bắt đầu lo lắng, vội vàng hỏi:



- Ông xã, có chuyện gì vậy?



- Chuyện nhỏ ấy mà. Chuyện này không liên quan đến anh, chỉ là xe buýt anh ngồi gặp phải vài tên bất lương, bây giờ cảnh sát đã xử lý xong rồi, anh đang ngồi xe đến tập đoàn Tân Á.



Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói vậy mới yên tâm nói:



- Ông xã, anh không sao là tốt rồi.



- Ừ, vậy nhé. Đợi lát đến tập đoàn Tân Á chúng ta nói chuyện tiếp.



Diệp Lăng Phi cúp điện thoại, hắn nhận được điiện thoại của tiểu Triệu.



Ban nãy khi tiểu Triệu gọi điện cho Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi đang nghe điện thoại. Diệp Lăng Phi vừa nghe điện thoại liền nghe thấy Tiểu



Triệu nói:



- Anh Diệp, bọn em đang ở nhà máy điện tử trực thuộc tập đoàn Suzuki.



Diệp Lăng Phi cười nói:



- Nói như vậy nghĩa là cấp trên đã cho phép bọn em điều tra rồi. Như vậy tốt rồi, tiểu Triệu, kết quả điều tra có gì không?



- Anh Diệp, em chính là muốn nói chuyện này với anh, nếu anh có thời gian thì đến xem ạ. Em cảm thấy bọn em có vẻ như tìm được một nơi làm thực nghiệm, những thứ bên trong khiến bọn em vô cùng ngạc nhiên, em thấy như mình đang xem phim khoa học viễn tưởng Mỹ.



Diệp Lăng Phi nghe tiểu Triệu nói xong rất sửng sốt, nói:



- Tiểu Triệu, ý em là bọn em phát hiện một địa điểm bí mật?



- Cũng không phải là một nơi bí mật, chỉ là chỗ đó thật sự rất khó tìm.



Bọn em cũng ngẫu nhiên phát hiện ra, tóm lại, em nói không rõ được, anh



Diệp, anh học rộng biết nhiều, nếu anh đến đây xem, anh sẽ hiểu ý của em.



Diệp Lăng Phi nghe xong nói:



- Vậy được, anh biết rồi, bây giờ anh sẽ đến.



Diệp Lăng Phi cúp điện thoại, nói với tài xế taxi:



- Lập tức đến nhà máy điện tử của tập đoàn Suzuki.



Người tài xế nghe Diệp Lăng Phi nhắc đến nhà máy điện tử của tập đoàn Suzuki, bèn cau mày nói:



- Tiên sinh, không phải tôi không muốn nghe theo anh, thực sự tôi không muốn đi đến đó.



- Tại sao? Diệp Lăng Phi nói.



- Nghe nói ở đó có quỷ. Rất nhiều người nói ở đó nhìn thấy có quỷ mặc đồ trắng, một số người lái xe ban đêm còn nhìn thấy ở trên đường.



- Nói lung tung cái gì vậy. Trên đời này làm gì có quỷ, thật buồn cười.



- Tiên sinh, anh đừng vội không tin. Vài hôm trước, có một người lái xe ban đêm họ Triệu, đưa một vị khách đến đó, kết quả, anh ta dừng xe xong, vừa quay đầu đã không thấy người khách kia đâu, khi anh ta quay về, nói chuyện trở nên mơ mơ hồ hồ, bây giờ ở nhà rồi, nghe nói…nghe nói anh ta cả ngày nói lăng liên thiên, hơn nữa còn có hành vi bạo lực, mọi người đều nói anh ta gặp quỷ vì vậy bây giò chúng tôi đều không đi đến đó.



- Bây giờ là ban ngày. Lẽ nào các anh ban ngày cũng sợ sao, thật buồn cười, như vậy đi, tôi trả anh gấp đôi, như vậy có được không?



Người tài xế nghe Diệp Lăng Phi nói trả gấp đôi tiền, trong lòng bắt đầu do dự, anh ta vốn không muốn đi đến đó, nhưng nghĩ đến số tiền gấp đôi, anh ta động lòng, suy nghĩ một lúc mới nói: Vậy được, tôi sẽ đưa anh đến đó, nhưng chúng ta phải nói trước, tôi đưa anh đến đó rồi lập tức quay về, tôi sẽ không ở đó đợi anh đâu.



- Anh yên tâm, tôi không cần anh ở đó đợi tôi. Anh chỉ cần đưa tôi đến đó là được rồi, ở đó có người đợi tôi.



- Vậy được.



Người tài xế đồng ý đi thẳng đến nhà máy điện tử của tập đoàn Suzuki.



Nhà máy điện tử của tập đoàn Suzuki khá hẻo lánh, là một nhà máy điện tử đương nhiên cần cách xa khu dân cư một chút, hơn nữa tập đoàn Suzuki còn cố ý đặt nhà máy ở nơi hẻo lánh một chút. Ban đầu khi tập đoàn



Suzuki yêu cầu đất, bọn họ yêu cầu một diện tích khá lớn, nhưng kỳ lạ là chỉ xây dựng một nhà máy, diện tích đất còn lại đều xây tường bao lại, còn về bên trong rút cuộc có những người nào thì không biết.