Đô Thị Tàng Kiều
Chương 1156 : Cú điện thoại kỳ lạ
Ngày đăng: 11:03 18/04/20
Diệp Lăng Phi nói:
- Bà xã, anh quên mất một việc rồi, ngày mai đi xem nhà với anh nhé.
Bạch Tình Đình không ngờ Diệp Lăng Phi lại nói như vậy, cô ta ngây người nhìn Diệp Lăng Phi không hiểu hỏi:
- Ông xã, ngày mai đi xem nhà gì vậy?
- Đương nhiên là đi xem nhà của chúng ta rồi. Hôm nay anh đã bảo Dã Thú tìm một căn biệt thự ở tiểu khu gần bờ biển, ở đó gần biển, lần trước Hân Mính nói muốn đi ngắm biển, bây giờ Hân Mính đi biển không tiện lắm, nếu chúng ta mua một căn biệt thự bên bờ biển đến lúc đó Hân Mính có thể ngày ngày ngắm biển rồi, bà xã, em thấy như vậy có được không?
Diệp Lăng Phi không nói thật với Bạch Tình Đình, hắn muốn rời khỏi biệt thự Nam Sơn, nguyên nhân chính vẫn là lo lắng Đái Vinh Cẩm biết nơi ở của hắn, người ta thường nói súng bắn ngoài sáng dễ tránh, tên bắn trong tối, khó phòng. Đái Vinh Cẩm dù sao cũng ở trong chỗ tối, nếu Diệp Lăng Phi không có phòng bị sẽ rất rễ xảy ra điều ngoài ý muốn. Diệp Lăng Phi bây giờ phải cẩn thận cả đến nhà ở rồi, hắn lo lắng nếu mình có chỗ nào đó bị lộ ra sẽ gây tổn hại không thể bù đắp được cho những người bên cạnh mình.
Bạch Tình Đình không hề suy nghĩ nhiều, nghe thấy Diệp Lăng Phi nói tìm biệt thự vì Hân Mính, cô ta nhìn Diệp Lăng Phi nói:
- Ông xã, em thì không vấn đề gì, nhưng anh phải nói với Hân Mính một tiếng, đừng để đến lúc đó cô ấy không thích thì cho dù chúng ta có xem được rồi cũng uổng công thôi, ông xã, anh nói có phải không?
- Chuyện này anh đương nhiên chứ. Đến tối anh sẽ nói với Hân Mính.
Diệp Lăng Phi nói rồi nhìn Minako xua tay, ngầm ý bảo Minako đi ra ngoài. Minako cầm súng lục rồi đi ra khỏi văn phòng. Diệp Lăng Phi đi đến trước mặt Bạch Tình Đình, từ phía sau ôm lấy eo Bạch Tình Đình, kề miệng sát vào má Bạch Tình Đình rồi kẽ nói:
- Bà xã phu nhân, hôm nay em và Trương Lộ Tuyết tiếp xúc với nhau thế nào?
Bạch Tình Đình nhìn Diệp Lăng Phi nói:
- Cái gì mà tiếp xúc thế nào? Vẫn như cũ, anh nghĩ em và Trương Lộ Tuyết có thể tiếp xúc với nhau như thế nào?
- Bà xã, ý anh là nói hai người bọn em phối hợp với nhau như thế nào, dù sao tập đoàn mới sau này cần hai người phối hợp làm việc, nếu giữa hai người có mâu thuẫn gì sẽ rất dễ ảnh hưởng đến hoạt động của công ty.
Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói xong, cô ta quay sang Diệp Lăng Phi nói:
- Ồ, anh nói là chuyện này hả. Hiện nay em và Trương Lộ Tuyết phối hợp với nhau cũng vẫn vậy, không phải là tốt nhưng cũng không đến mức xấu, cả hai bọn em đều vì công ty, trong công việc có điều gì đó xung đột thì cũng là bình thường, ai bảo anh sắp xếp phòng làm việc của Trương Lộ Tuyết cũng ở trong tòa nhà của tập đoàn quốc tế Thế Kỷ, trong chuyện này có một số vấn đề, đó cũng là chuyện khó tránh.
- Những chuyện này anh còn phải suy nghĩ thêm. Có một số chuyện anh vẫn chưa suy nghĩ kỹ, vì vậy mới xảy ra một số vấn đề, nhưng anh tin cùng với sự hợp tác sâu sắc giữa hai người, hai người sẽ trở thành hai người quản lý tập đoàn giỏi nhất, anh tin sẽ có ngày đó.
Bạch Tình Đình sắp xếp một chút những tài liệu ở trước mặt, nói:
- Ông xã, em biết rồi. Anh cũng đừng ở đây lo lắng nữa, chuẩn bị một chút rồi cùng em đến phòng họp.
Khi Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình đi ra thấy Dã Thú đang nói chuyện với nữ thư ký của Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi ho một tiếng, Dã Thú vội vàng đứng thẳng người. Thấy Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình, Dã Thú vội vàng chào hai người bọn họ.
Bạch Tình Đình lúc đó vốn không có ấn tượng tốt về Dã Thú, với Bạch Tình Đình, Dã Thú là một kẻ quá háo sắc, cô ta không thích con người Dã Thú, nhưng Dã Thú là anh em của Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình không thể biểu hiện quá nhiều thái độ không ưa đối với Dã Thú, cô ta chỉ nói với thư ký của mình:
- Chuẩn bị một chút rồi đi với tôi đến phòng họp.
Cô thư ký của Bạch Tình Đình vội vàng chuẩn bị, Diệp Lăng Phi gọi Dã Thú qua một bên nói:
- Tên tiểu thử này đừng có gây thêm phiền phức cho anh nữa, anh nói cho cậu biết, nếu cậu mà chọc giận Tình Đình thì anh cũng không bảo vệ nổi cậu đâu.
- Lão đại, em chỉ là tán phét vài câu với tiểu nha đầu đó thôi chứ đâu có ý gì khác, lão đại, anh đừng suy nghĩ nhiều quá. Em làm sao có thể gây thêm phiền phức cho lão đại chứ, chẳng nhẽ em lại không biết ở trong nhà lão đại anh không có địa vị gì cả, lão đại anh yên tâm. Em sẽ không gây khó khăn cho anh đâu.
Những lời của Dã Thú khiến Diệp Lăng Phi cứng họng không nói được gì, hắn không ngờ trong bụng Dã Thú mình lại như vậy, theo cách nói của Dã Thú, vậy Diệp Lăng Phi không phải bị vợ quản chặt hay sao. Diệp Lăng Phi vốn định phản bác lại, nhưng nghĩ đi nghĩ lại hắn lại không tìm được lý do hợp lý để phản bác lại lời của Dã Thú, mà dường như những gì Dã Thú nói cũng không sai. Trước mặt Bạch Tình Đình bản thân hắn quả thực tỏ ra vô cùng sợ hãi. Người ngoài có thể cho rằng hắn là một kẻ sợ vợ, nhưng chỉ có Diệp Lăng Phi hiểu rõ hắn không hề sợ vợ mà chỉ vì quá yêu Bạch Tình Đình nên mới nhượng bộ.
Trong xã hội người ta thường nói người đàn ông sợ vợ là vì tiền, quyền và sắc, cũng có nghĩa là người vợ quá đẹp, khiến người đàn ông cảm thấy không xứng vì vậy mới sợ vợ, tiền và quyền cũng tương tự như vậy. Nhưng Diệp Lăng Phi có tiền, có quyền, còn đàn bà cũng có không ít, Diệp Lăng Phi bên ngoài tỏ ra cái gì cũng nhường Bạch Tình Đình, nhưng không phải là vì sợ Bạch Tình Đình mà vì không muốn làm Bạch Tình Đình tức giận, bởi hắn quá yêu Bạch Tình Đình.
Diệp Lăng Phi biết cho dù mình giải thích với Dã Thú, Dã Thú cũng không hiểu. Đơn giản Diệp Lăng Phi cũng không giải thích với Dã Thú nữa, với Diệp Lăng Phi, Dã Thú thích nói gì thì nói, dù sao mình cũng không mất miếng thịt nào. Người đàn ông phải có bản lĩnh da mặt cần phải dày đến mức vô cực, như vậy mới có thể đứng vững trong xã hội được.
Diệp Lăng Phi không quan tâm người khác nhìn nhận về quần áo của mình như thế nào, cũng không quan tâm người khác đánh giá mình như thế nào, hắn có thể mặc quần áo vài chục đồng đi tham dự những bữa tiệc cao cấp, cũng có thể lái chiếc xe không tới vài vạn đồng đến trước cửa của khách sạn cao cấp, để xe của mình và những chiếc xe cao cấp có giá trên trăm vạn đồng ở cạnh nhau, đối với người ngoài đó đều là những chuyện không thể tưởng tượng được, trong mắt của đa số người bình thường, cuộc sống của những người có tiền phải giống như trong phim, quần áo ăn mặc chỉnh chu, cử chỉ phóng khoáng...nhưng Diệp Lăng Phi lại không như vậy, hắn là một người đàn ông sống rất tự do tự tại không quan tâm người khác đánh giá mình như thế nào.
Diệp Lăng Phi không giải thích với Dã Thú, mà kéo tay Dã Thú nói:
- Dã Thú đi cùng anh đến phòng họp.
Dã Thú nghe Diệp Lăng Phi bảo mình đi đến phòng họp, gã chần chừ nói:
- Lão đại, em không thể đi đến phòng họp được.
- Tôi tin mọi người đều biết, lần này là cuộc họp lần thứ nhất của tập đoàn chúng ta, bây giờ tập đoàn quốc tế Thế Kỷ và tập đoàn Tân Á đã hợp nhất thành một tập đoàn mới, nhưng tập đoàn Tân Á và tập đoàn quốc tế Thế Kỷ bây giờ phân biệt phát triển và xây dựng các phân công ty trực thuộc trong thành phố của tập đoàn mới. Hôm nay là cuộc họp đầu tiên của tập đoàn mới chúng ta. Bây giờ tôi xin trịnh trọng tuyên bố ông Diệp Lăng Phi tổng giám đốc và chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn mới chúng ta.
Cho dù Bạch Tình Đình không nói, mọi người cũng biết Diệp Lăng Phi là ai. Nhưng theo trình tự hội của hội nghị vẫn cần giới thiệu Diệp Lăng Phi. Bạch Tình Đình nói xong, trong hội cuộc họp vang lên một tràng pháo tay, Dã Thú cũng cùng mọi người vỗ tay. Dã Thú là người vỗ tay lớn nhất trong cuộc họp. Việc vỗ tay cũng cần chú ý, không thể vỗ quá nhẹ, nhưng cũng không thể vỗ quá mạnh. Không nên cho rằng mình ra sức vỗ tay là tốt, thực tế không phải như vậy. Vỗ tay cần chú ý mức độ nhưng Dã Thú không hề để ý những thứ được coi là lễ nghĩa trong khi vỗ tay ấy, gã ra sức vỗ tay, trong cuộc họp gã vỗ tay to nhất.
Bạch Tình Đình hơi cau mày nhìn Dã Thú. Dã Thú thấy Bạch Tình Đình nhìn mình vội vàng không vỗ tay nữa, Dã Thú gã này dù nói trời không sợ, đất không sợ nhưng gã vẵn sợ Bạch Tình Đình. Ai bảo Bạch Tình Đình là vợ của Diệp Lăng Phi, Dã Thú làm sao có thể không sợ Bạch Tình Đình chứ.
Vỗ tay xong, Bạch Tình Đình tiếp tục nói:
- Sau đây mời tổng giám đốc Diệp Lăng Phi của nói vài câu với chúng ta.
Diệp Lăng Phi vốn cho rằng mình chỉ đến ngồi mà thôi, chứ không có chuyện gì khác. Bây giờ nghe thấy Bạch Tình Đình bảo mình nói vài câu, Diệp Lăng Phi khá sửng sốt, lần này không có chuẩn bị, cơ bản không nghĩ đến việc mình phải phát biểu trong cuộc họp. Diệp Lăng Phi nhìn Bạch Tình Đình ngồi cạnh mình, ý muốn nói:
- Bà xã, em thật không giữ thể diện cho anh rồi, tại sao chuyện này không nói trước với anh một tiếng. Đương nhiên lúc này Diệp Lăng Phi nói gì cũng muộn rồi.
Nhưng những tình huống như thế này không làm khó Diệp Lăng Phi được, hắn nghe thấy Bạch Tình Đình giới thiệu mình nói xong bèn hơi trầm ngâm nói:
- Các vị, hôm nay tôi hoàn toàn không nghĩ rằng mình phải phát biểu, không có chuẩn bị, nên tôi cũng tùy tiện nói vài câu vậy. Tập đoàn mới của chúng ta bây giờ đã thành lập rồi, sau này là thời gian triển khai công việc. Bây giờ tôi yêu cầu các vị trước tiên ổn định lòng người trong tập đoàn, nhất định có một số người sau khi hợp nhất hai tập đoàn trong lòng có một số cách nghĩ này kia, tập đoàn đã hợp nhất rồi vậy cần để mọi người hiểu, nếu mọi người thấy tập đoàn mới đối với mình không tốt thì có thể rời đi đương nhiên nếu muốn ở lại, thì đó là việc tốt nhất vì tương lai của mọi người sẽ trở nên sáng lạn hơn nữa.
Diệp Lăng Phi nói xong hắn dừng lại một chút, kết quả, mọi người ngồi trong cuộc họp đều vỗ tay. Tiếng vỗ tay ầm ầm vàng lên. Diệp Lăng Phi đợi tiếng vỗ tay lặng xuống tiếp tục nói:
- Bây giờ, tôi nói với mọi người vài câu, thứ nhất, tất cả mọi người ở đây đều phải biết máy tính, tập đoàn mới sau này sẽ thực hiện quản lý internet hóa việc quản lý, tin tức hóa trong hoạt động, cũng có nghĩa là công việc của chúng ta sau này sẽ không thể tách khỏi máy tính; thứ hai, công việc của chúng ta sẽ rất nhiều vì vậy sẽ có rất nhiều việc cần mọi người làm; thứ ba, tôi vẫn chưa nghĩ ra, đợi khi nào tôi nói ra sẽ nói với mọi người.
Hai điều trước đó của Diệp Lăng Phi nói rất tốt, những người đó đều nghe rất tập trung, thậm chí có người còn ghi lại, nhưng khi Diệp Lăng Phi nói ra điều thứ ba, những người này bèn ngây ra, ban đầu bọn họ còn cho rằng mình đã nghe nhầm, đến khi bọn họ xác nhận mình không nghe nhầm thì đều giữ im lặng.
Bạch Tình Đình không ngờ Diệp Lăng Phi lại nói như vậy, cô ta nhìn Diệp Lăng Phi thì phát hiện Diệp Lăng Phi đang nhìn cô ta rất đắc ý, có vẻ như vì những gì hắn vừa nói mà dương dương tự đắc như vậy.
Bạch Tình Đình bĩu môi rồi quay sang những người khác nói:
- Các vị, chúng ta đã nghe tổng giám đốc Diệp nói rồi sau này tập đoàn mới sẽ sử dụng tin tức hóa trong quản lý, tôi cũng hy vọng các vị nhanh chóng nắm vững máy tính. Đương nhiên, tôi biết các vị đều là những nhân tài quản lý cao cấp, máy tính chuyện này đối với các vị không phải là chuyện gì ghê gớm, bây giờ tôi sẽ giới thiệu một chút những người phụ trách các bộ phận liên quan. Tôi hy vọng mọi người có thể biết rõ về sau thuận tiện triển khai công việc.
Diệp Lăng Phi ngồi trong phòng họp nghe Bạch Tình Đình và những người này giới thiệu các nhân viên liên quan, khi giới thiệu đến Dã Thú, Dã Thú hơi sửng sốt, gã không biết nên giới thiệu bản thân mình như thế nào. Dã Thú quay sang nhìn Diệp Lăng Phi, lúc này cần Diệp Lăng Phi giúp gã giải thích rồi.
Diệp Lăng Phi nhìn Dã Thú nói:
- Vị này là tổng giám đốc công ty bảo vệ của tập đoàn mới chúng ta, sau này anh ấy sẽ là nhân viên quản lý của công ty chúng ta, Dã Thú, cậu giới thiệu với mọi người một chút.
- Lão đại, em biết giới thiệu thế nào. Em không biết em nên nói như thế nào, tên tôi là Dã Thú như vậy có được không?
Bạch Tình Đình nghe thấy câu nói của Dã Thú xong tỏ ra không hài lòng nói:
- Dã Thú cậu không có tên sao? Lẽ nào cậu không biết mình tên là gì sao, Dã Thú chỉ là biệt hiệu của cậu thôi, không thể để mọi người cứ gọi biệt hiệu của cậu chứ.
Dã Thú dừng lại giây lát, tay phải gãi đầu nói:
- Tên của em? Chị dâu, chị đừng nhắc, em thật sự rất ít khi dùng tên của mình, em quen với việc mọi người gọi biệt hiệu của em rồi.
Bạch Tình Đình nghe Dã Thú nói xong, cô ta nhìn Dã Thú nói:
- Dã Thú, cậu đừng nói những lời đó, cậu chỉ cần nói tên mình ra là được.
Dã Thú nghe Bạch Tình Đình nói xong bèn nói:
- Tên em là Kiều Trí.
Diệp Lăng Phi đột nhiên cười phá lên, Dã Thú thấy Diệp Lăng Phi cười bèn nói:
- Lão đại, em đã nói em không nên nói tên tiếng Trung của em rồi mà, em vẫn thích mọi người gọi em là Dã Thú.
Diệp Lăng Phi xua tay nói:
- Được rồi, được rồi, không nói chuyện này nữa. Tiếp tục giới thiệu đi.
Bạch Tình Đình ra hiệu tiếp tục giới thiệu, Diệp Lăng Phi ngồi ở đây, vốn có chút nhàm chán, đúng lúc đó, chuông điện thoại của Diệp Lăng Phi vang lên, Diệp Lăng Phi lấy điện thoại ra nhìn, hắn cau mày kề vào tai Bạch Tình Đình nói vài câu rồi đứng lên đi ra khỏi phòng họp.