Đô Thị Tàng Kiều
Chương 1170 : Thuyết phục
Ngày đăng: 11:03 18/04/20
Khi Minako đưa thức ăn lên thì Diệp Lăng Phi nhìn Chu Hồng Sâm một cái và trong nháy mắt trong lòng Diệp Lăng Phi cảm thấy hơi khó chịu, hắn tin rằng Chu Hồng Sâm đã thực sự thay đổi rồi.
Trước đây đối với phụ nữa Chu Hồng Sâm vốn tỏ ra không có hứng thú, thậm chí khi ông gặp những người phụ nữ xinh đẹp thì đôi mắt ông bình thường như nước vậy, nhưng lúc này khi Chu Hồng Sâm nhìn thấy phụ nữ thì trong mắt lại ánh lên một tia sáng, tia sáng đó giống như đang đánh giá vẻ đẹp của người phụ nữ đó vậy.
Diệp Lăng Phi thở dài trong lòng, đương nhiên, hắn không biểu hiện ra ngoài, sau khi Minako đặt nồi thức ăn xuống thì Diệp Lăng Phi nhìn Minako và hỏi:
- Minako, Suzu Yamakawa sao vẫn chưa ra ăn cơm?
Minako nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy thì cô đứng lên và nói:
- Yamakawa tiểu thư sẽ ra ngay đấy ạ!
- Minako, bảo Suzu Yamakawa ra đây nhanh lên, bụng tôi đói sắp chết rồi đây, cô nói với Suzu Yamakawa như vậy đi, nếu cô ấy không ra thì tôi sẽ vào đó ăn luôn cô ấy đấy!
Diệp Lăng Phi vừa nói ra những lời này thì Minako ngạc nhiên rồi lập tức khẽ cười, cô gật gật đầu và xoay người đi vào bếp. Diệp Lăng Phi lại nhìn Chu Hồng Sâm và nói:
- Bố vợ, bố định ở lại Vọng Hải bao lâu vậy?
- Sáng sớm ngày mai bố phải rời khỏi Vọng Hải rồi!
Chu Hồng Sâm rời mắt khỏi Minako và nhìn sang Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi nghe Chu Hồng Sâm nói như vậy thì hắn nói:
- Bố vợ, có phải là gấp gáp quá không, hôm nay ở lại một đêm đi?
- Không có cách nào cả, công việc ở tỉnh đó nhiều quá con à!
Chu Hồng Sâm lắc đầu tỏ ra như bất đắc dĩ hắn nói:
- Bố cũng không muốn đi nhanh như vậy, nhưng chuyện này bố cũng không có cách nào cả!
- Nói cũng đúng!
Diệp Lăng Phi không nói gì nữa, gật gật đầu rồi nói tiếp:
- Bố vợ, việc ở tỉnh đó có lẽ là nhiều quá, bố vợ không thoát khỏi công việc được nhỉ!
Diệp Lăng Phi nói đến đây thì nhìn Chu Hân Mính đang ngồi cạnh mình một cái rồi không nói thêm gì nữa.
- Chuyện này đương nhiên là bố biết rồi!
Sau khi Diệp Lăng Phi mồi lửa châm thuốc cho Chu Hồng Sâm thì hắn lại mồi thuốc cho mình, khi hút một hơi thì Diệp Lăng Phi lôi điếu thuốc ra khỏi miệng và nói:
- Bố vợ, con muốn nói một điều là nếu bố thiếu tiền thì có thể nói với con, con không dám khoa trương nhưng chí ít cũng đủ để đáp ứng nhu cầu tiêu xài của bố, cứ cho là bố không phải là thị trưởng thì bố cũng không phải lo chuyện cơm áo, nhưng con biết con nói câu này cũng như không nói vậy, bở vì những thứ gọi là quyền lực thì rất đáng sợ. Sau khi một người đã có quyền lực rồi thì muốn họ từ bỏ quyền lực cũng sẽ trở nên khó vô cùng!
- Tiểu Diệp, bố cũng là thân do bất kỷ!
Chu Hồng Sâm nói,
- Bố không dễ gì mới có thể leo lên đến địa vị đó, bố không thể…!
Chu Hồng Sâm nói đến đây thì không nói nữa. Diệp Lăng Phi đương nhiên là hiểu ý của Chu Hồng Sâm, hắn nói:
- Cho nên con mới nói với bố là để mẹ vợ cùng đi đến tỉnh đó với bố, con cho rằng mẹ vợ ở bên cạnh bố thì tất cả mọi chuyện đều sẽ trở nên đơn giản, cứ cho là mẹ vợ biết chuyện gì đó thì cũng sẽ giúp bố vợ, bố vợ, bố cứ suy nghĩ kỹ đi!
Chu Hồng Sâm cúi đầu, chau mày, dường như đang suy nghĩ về kiến nghị của Diệp Lăng Phi. Rồi ông lấy chai bia uống cạn một ngụm và đặt chai bia trở lại trên bàn, ông ngẩng đầu lên nhìn Diệp Lăng Phi và nói:
- Tiểu Diệp, con nói rất đúng!
- Vậy thì được rồi!
Diệp Lăng Phi nghe Chu Hồng Sâm nói câu này thì nói:
- Bố vợ, con thấy hay là ngày mai bố dẫn mẹ vợ đến tỉnh đó đi, không cần phải làm như vậy, làm như vậy cũng chẳng có ích lợi gì với bố cả!
Chu Hồng Sâm gật gật đầu nói:
- Tiểu Diệp, chuyện này bố biết!
- Vậy là được rồi!
Diệp Lăng Phi cười nói,
- Bố vợ, con còn một câu nữa, nếu bố thiếu tiền thì bên này con có đấy!