Đô Thị Tàng Kiều
Chương 1174 : Cổ tay của Điền Tư
Ngày đăng: 11:03 18/04/20
Những lời của Diệp Lăng Phi đã nói rất trực tiếp rồi. Với Diệp Lăng Phi có một số việc không cần nói ra quá rõ ràng, Bạch Tình Đình có thể hiểu được ý của hắn. Quả nhiên, Bạch Tình Đình nghe thấy Diệp Lăng Phi nói vậy, hơi khẽ gật đầu.
Diệp Lăng Phi vừa lái xe, vừa nói:
- Bà xã, em đừng nghĩ chuyện này nữa, đây không phải là chuyện chúng ta có thể quản được. Chúng ta cứ nên quản tốt chuyện của mình thì hơn, bà xã, em thấy có đúng không?
Bạch Tình Đình khẽ thở dài nói:
- Ông xã, không phải em muốn quản, em chỉ thấy bác Chu như vậy…
Bạch Tình Đình nói đến đây, dừng lại quay mặt sang một bên nhìn ra ngoài cửa xe không nói gì nữa.
Diệp Lăng Phi hiểu ý của Bạch Tình Đình. Diệp Lăng Phi cũng không phải là kẻ ngốc, sao lại không hiểu ý của Bạch Tình Đình chứ, hắn nói:
- Bà xã, anh cũng hi vọng nhạc phụ của anh không có chuyện gì nhưng nếu nhạc phụ tự mình muốn làm như thế thì không ai có thể ngăn cản được, anh tin nhạc phụ của anh trong lòng biết rõ nên làm như thế nào, em thấy có đúng không?
- Hy vọng là như vậy. Em và Hân Mính là bạn tốt của nhau, bây giờ cũng là vợ của anh, em không muốn thấy Hân Mính buồn…hài, ông xã, anh nói rất đúng, chuyện như thế này chúng ta không quản được, nên tốt nhất là không quản.
Trong một nhà nghỉ nhỏ cách đại học ngoại ngữ Vọng Hải không xa, Trần Dương không manh áo trên người đang đè lên người Điền Tư, hai cánh tay trắng ngần của Điền Tư đang ôm lên người của Trần Dương, do quá hưng phấn, mười ngón tay Điền Tư cào lên lưng Trần Dương thành vệt chảy máu.
Sau lưng Trần Dương ướt đẫm mồ hôi, đây là sự vận động rất tốn sức, còn Điền Tư với chuyện này có khát vọng cao hơn hẳn dự đoán của mọi người, giống như dục vọng bị đè nén từ lâu liền lập tức phát ra. Đây đã là lần thứ ba của bọn họ trong tối nay rồi, sau lần thứ nhất, Trần Dương đã thấy mệt rồi, các lần sau đều do Điền Tư yêu cầu. Là một người đàn ông, trước sự câu kéo của một người phụ nữ vô cùng hớp dẫn như Điền Tư thì rất khó kiềm chế.
Sau khi làm xong lần thứ ba, Trần Dương nằm vật ra giường, thở hổn hển. Theo lý mà nói, những chuyện trên giường đều do đàn ông chủ động. Nhưng khi Trần Dương đối diện với Điền Tư, anh ta có giác bất lực phản kháng. Mặc dù Điền Tư chỉ là một cô gái nhưng cô gái này lại không hề đơn giản khiến trong lòng Trần Dương không kìm được nhớ đến Vu Đình Đình.
Trong đầu Trần Dương nhớ đến khí chất nội tâm, thứ mà khiến người khác phải động lòng mà thường ngày Vu Đình Đình vẫn biểu hiện ra ngoài, Điền Tư dường như không có cách nào để so sánh với Vu Đình Đình, nếu là Vu Đình Đình cho dù lên giường cũng không phóng đãng như Điền Tư. Theo lý mà nói, đàn ông đều hy vọng người đàn bà của mình dâm đãng khi lên giường, nhưng Trần Dương lúc này lại hy vọng Điền Tư có thể rụt rè một chút. Sự khao khát dục vọng của Điền Tư khiến Trần Dương có phần sợ hãi. Thậm chí Trần Dương còn có cảm giác lực bất tòng tâm, cơ bản không thể đáp ứng được Điền Tư. Nhưng Trần Dương cũng không tim hiểu cặn kẽ căn nguyên, hậu quả của những chuyện này, anh ta chưa từng suy nghĩ tại sao trong lòng lại có cảm giác kiêng kị không nói lên lời đối với Điền Tư thậm chí có chút kháng cự lại người phụ nữ mà anh ta không hề hiểu rõ.
Ngày hôm đó khí Trần Dương ở trong phòng khách sạn, quả thực vô cùng sợ hãi, anh ta đâu đã trải qua những chuyện đó, lại thấy gã đàn ông kia chết trước mặt mình, Trần Dương không nghĩ được gì cả, không biết nên làm như thế nào mới được. Khi anh ta nhận được điện thoại của Điền Tư, phản ứng đầu tiên là cầu cứu Điền Tư, điều này xuất phát từ phản ứng bản năng của Trần Dương, Trần Dương không bình tĩnh suy xét những điều được che dấu ở đằng sau chuyện này
- Lẽ nào anh cho rằng em lấy chuyện này ra để đùa sao? Trần Dương, em biết phải làm như thế nào, em chỉ muốn nói với anh, anh có phúc khi có được người bạn gái như em, công việc sau này của anh không cần lo lắng nữa, ừ, em không nói với anh nữa bây giờ em phải đi tắm đây, đợi em tắm xong sẽ gọi điện cho anh.
- Ừ, được!
Trần Dương gật đầu đồng ý liên tục. Điền Tư xách túi đi ra khỏi phòng, trong lúc khép cửa phòng lại liếc nhìn Trần Dương đang nằm trên giường rồi sau đó đóng cửa lại.
Điền Tư đi ra khỏi nhà nghỉ đi đến phòng tắm cách đó không xa, nhà nghỉ đó không có chỗ tắm, rất nhiều cặp tình nhân thích âu yếm ở nhà nghỉ đó xong đến tắm ở phòng tắm này.
Mặc dù đã hơn mười giờ tối nhưng trong phòng tắm này vẫn có không ít khách. Điền Tư đi chân không vào bồn tắm trong phòng tắm, cô ta nằm trong bồn tắm nhắm mắt suy nghĩ mọi chuyện.
Mặc dù ban nãy trong phòng ở nhà nghỉ Điền Tư nói với Trần Dương cô ta sẽ trở thành bạn tốt với Bạch Tình Đình, nhưng nói thì dễ, làm thì khó. Bạch Tình Đình là ai chứ, một tổng giám đốc ở trên cao vời vợi còn Điền Tư, cô ta chỉ là một nữ sinh viên đại học mà thôi, không hơn không kém, Điền Tư biết rõ thực lực của mình, cô ta không có tư cách gi để làm bạn với Bạch Tình Đình, nhưng điều đó không có nghĩa là Điền Tư không thể nghĩ cách để chiếm được cảm tình của Bạch Tình Đình.
Điền Tư nghĩ đến Vu Đình Đình, có thể Vu Đình Đình là quân bài duy nhất mà cô ta có thể dùng.nói không chừng Bạch Tình Đình sẽ có cái nhìn khác đối với cô ta. Điền Tư nghĩ đến đây không kìm được lạnh lùng cười phá lên. Cô ta đang ở trong phòng tắm, trong lúc Điền Tư cười mấy người khách nữ ở bên cạnh Điền Tư còn tưởng cô ta bị làm sao, đang yên đang lành lại cười lên như thế, bọn họ cố tình giữ khoảng cách với vì sợ Điền Tư là kẻ thần kinh.
Điền Tư mở to mắt thấy mấy người khách nữ kia vốn đang đứng cạnh mình lai có ý tránh mình, cô ta chỉ bĩu môi rồi đứng dậy khỏi bồn tắm đi đến dưới vòi hoa sen bắt đầu tắm.
Điền Tư tắm xong quay về tủ để quần áo, mở tủ để quần áo thì chợt nhớ ra Trần Dương vẫn đang ở trong phòng của nhà nghỉ đợi mình. Điền Tư nhìn thời gian thấy vẫn chưa đến 11 giờ, Điền Tư suy nghĩ giây lát rồi nhếch mép cười lạnh lùng. Điền Tư cho rằng cô ta còn cần để cho Trần Dương nếm thêm chút khổ sở nữa, chỉ có như vậy, Trần Dương mới ngoan ngoãn nghe lời cô ta, thủ đoạn khuất phục kẻ khác Điền Tư rất có kinh nghiệm chỉ là không có cơ hội để thể hiện mà thôi. Điền Tư mặc quần áo xong xách túi đi ra khỏi phòng tắm. Cô ta không hề đi về phía nhà nghỉ mà đi về trường. Sau khi về đến ký túc xá, Điền Tư mới gọi điện cho Trần Dương nói:
- Trần Dương, em xin lỗi, ở trường có việc nên em vừa mới quay về trường rồi.
Trần Dương vẫn ngốc nghếch ở trong nhà nghỉ đợi Điền Tư đi tắm xong quay lại, nhưng không ngờ Điền Tư lại không quay về nhà nghỉ mà đi về ký túc xã trong trường, Trần Dương trong lòng rất tức giận, mặc dù những lời nói ban nãy của Điền Tư ở nhà nghỉ đã khuất phục được Trần Dương nhưng là một người đàn ông có hỏa khí, theo bản năng Trần Dương vẫn thể hiện sự tức giận đối với Điền Tư. Anh ta nói:
- Điền Tư, như thế là thế nào, không phải em nói sẽ quay lại sao, sao em lại một mình quay về trường?
Ps: Vài lời nói thêm, tôi thấy có bạn đọc nói cuốn sách này không YY, đến giờ vẫn không có âm mưu, tôi chỉ có thể nói rằng thời cơ chưa đến, cần có thời kỳ chuẩn bị. Tiểu Diệp không phải là vạn năng, tiểu Bạch cũng không phải chuyện gì cũng có thể nhẫn nhịn, Điền Tư cũng không phải là một cô gái đơn giản, tóm lại những chuyện sau này sẽ dần dần hiện ra.