Đô Thị Tàng Kiều

Chương 11962 : Không thể giải thích rõ (2)

Ngày đăng: 11:04 18/04/20


Vu Tiêu Tiếu trách móc.



- Anh không phải là không biết em ở trường mà, đi taxi đến đây phải mất rất nhiều thời gian, chạy như vậy là nhanh nhất có thể rồi đấy, anh còn muốn em thế nào nữa, em không thể thoáng cái là bay đến đó được, cho dù là em có thể bay thì em cũng không bay, ai mà biết sẽ đụng phải nhà cửa gì không!



Vu Tiêu Tiếu còn có tâm trạng mà đùa với Diệp Lăng Phi, cô đâu biết Diệp Lăng Phi lúc này đang rất sốt ruột mong Vu Tiêu Tiếu mau chóng đến đây. Diêu Dao ở trong xe đã khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy có chút bất lực rồi, Diệp Lăng Phi nói:



- Tiêu Tiếu, anh biết rồi, em mau đến nhanh đi!



- À, đúng rồi, khi em đến đừng quên trả tiền xe cho em đấy!



Vu Tiêu Tiếu dặn dò Diệp Lăng Phi. Tiền xe nhiều hay ít Diệp Lăng Phi thật sự cũng không quan tâm chút nào, bây giờ hắn chỉ hy vọng Vu Tiêu Tiếu mau đến nhanh một chút. Sau khi Diệp Lăng Phi tắt điện thoại thì hắn vội vàng trở lại xe, hắn thấy Diêu Dao đang tựa đầu vào lưng ghế và nhắm mắt, đôi môi mềm mại như đóa anh đào đang hơi mân mê, nịt ngực cũng đã mặc vào vì Diệp Lăng Phi mở máy lạnh nên Diêu Dao cảm thấy hơi lạnh, áo khoác cũng đã mặc vào rồi. Đương nhiên Diệp Lăng Phi không thể để Diêu Dao như vậy trước mặt Vu Tiêu Tiếu được, nếu Vu Tiêu Tiếu nhìn thấy Diêu Dao như vậy thì ai mà biết Vu Tiêu Tiếu sẽ nói gì với Bạch Tình Đình. Diệp Lăng Phi vừa nghĩ đến cái miệng của Vu Tiêu Tiếu thì đầu hắn đã thấy đau rồi, bây giờ hắn có chút hối hận, sớm biết như vậy chi bằng đừng gọi Vu Tiêu Tiếu sẽ tốt hơn, nhưng cứ cho là Diệp Lăng Phi hối hận thì cũng đã không kịp nữa rồi, Vu Tiêu Tiếu cũng đã sắp đến đây rồi.



Diệp Lăng Phi giơ tay mặc áo lại cho Diêu Dao, khi Diệp Lăng Phi vừa mặc áo cho Diêu Dao thì Diêu Dao mở mắt, khi nãy ánh mắt của cô còn chứa đầy sự mơ màng thì bây giờ đã có vẻ trong sáng hơn nhiều, cô hướng người về phía Diệp Lăng Phi và đôi môi nhỏ bé của cô hé mở, cô dịu dàng nói:



- Trong xe hơi lạnh!



- Anh bật máy lạnh đấy!



Khi Diệp Lăng Phi vừa nói xong thì hắn tắt máy lạnh, hắn giơ tay ôm lấy vai Diêu Dao và hỏi:



- Em thấy thế nào rồi?



- Rất khó chịu, cảm giác khó chịu không nói ra được!



Diêu Dao đưa ngón tay ấn ấn vào thái dương và nũng nịu:



- Em cũng không rõ là chuyện gì xảy ra nữa, tóm lại là cảm thấy rất khó chịu, Diệp tiên sinh, anh có thể ôm em như vậy được không?



- Đương nhiên là không thành vấn đề rồi!



Diệp Lăng Phi nói rồi móc điện thoại trong người ra, hắn nói:



- Anh gọi điện thoại cho bạn anh, khi nãy đi ra ngoài quên chào hỏi cậu ta, anh e rằng cậu ấy đang tìm anh!



Diệp Lăng Phi nói vậy chẳng qua là nói cho Diêu Dao nghe mà thôi, theo Diệp Lăng Phi thì gã Sean đó không phải là bạn bè, nếu như Sean trở thành bạn bè của hắn nói không chừng hắn sẽ bị tên đó hại chết mất. Diệp Lăng Phi cầm điện thoại gọi cho Sean, nói cho Sean biết là hắn cho việc nên Sean và Mộ Văn không cần phải chờ hắn nữa.
- Tiêu Tiếu, em đừng có tức giận mà, không phải anh vừa mới nói với em rồi sao?



- Bây giờ nói với em cũng muộn rồi!



Vu Tiêu Tiếu nói thầm thì một cách không hài lòng,



- Em là người cuối cùng biết chuyện này mà, anh nói xem nếu như đổi lại là anh thì anh có giận không?



Diệp Lăng Phi đồng tình gật đầu, và nói:



- Chính xác, nếu đổi lại là anh thì anh cũng sẽ giận, nhưng Tiêu Tiếu, quan hệ của chúng ta là gì, không cần phải giận dữ như thế, em nói có đúng không nào?



- Bởi vì quan hệ giữa chúng ta rất thân thiết cho nên em mới càng phải giận!



Vu Tiêu Tiếu tỏ vẻ như không muốn tha cho Diệp Lăng Phi, cô nói:



- Diệp đại ca, tóm lại chuyện này anh làm như vậy là không đúng, anh phải bồi thường về tổn thương tình cảm cho em!



- Được rồi, được rồi tiểu nha đầu, còn có tổn thương tình cảm nữa à!



Nếu như bây giờ Diệp Lăng Phi và Vu Tiêu Tiếu ở đây tiếp tục nói nữa thì sẽ không bao giờ nói xong. Vu Tiêu Tiếu vốn hay làm nũng với hắn, loại nũng nịu này thì vô chừng mực, Diệp Lăng Phi cười nói:



- Tiêu Tiếu chúng ta mau lên xe đi, khi đến nhà rồi nói tiếp nhé!



Diệp Lăng Phi liên tục giục Vu Tiêu Tiếu rồi đẩy Vu Tiêu Tiếu lên xe. Sau khi Vu Tiêu Tiếu lên xe thì cô ngồi chỗ phía sau xe nhìn Diêu Dao ngồi ở chỗ phó lái bên cạnh Diệp Lăng Phi thì cô nói:



- Diệp đại ca, Diêu Dao như vậy anh làm sao mà giải thích với chị em?



- Cho nên anh mới tìm em đấy!



Diệp Lăng Phi khởi động xe và nói:



- Chuyện này phải làm phiền em rồi, Tiêu Tiếu em phải giúp anh giải thích với Tình Đình, anh cũng lo là Tình Đình sẽ hiểu nhầm, càng lo Diêu Dao tiểu nha đầu này hiểu nhầm nữa, cô bé bây giờ bị người ta bỏ thuốc nên ngộ nhỡ khi cô ấy tỉnh lại lại hiểu nhầm là anh làm gì cô ấy nữa. Lúc đó anh càng không thể nào giải thích rõ được!