Đô Thị Tàng Kiều
Chương 12111 : Phương án hành động! (1)
Ngày đăng: 11:04 18/04/20
Trong tay Mộ Văn cầm súng, cô nhìn Diệp Lăng Phi và nói:
- Diệp Lăng Phi anh không lo lắng tôi sẽ nổ súng bây giờ sao?
- Vì sao tôi lại lo lắng cô sẽ nổ súng chứ?
Diệp Lăng Phi nhìn Mộ Văn và nói:
- Lẽ nào giữa chúng ta không thể sống hòa thuận chút sao?
Mộ Văn nghe Diệp Lăng Phi nói câu nói này thì cô đặt khẩu súng xuống dưới gối, cô ngồi trên giường và khẽ nói:
- Diệp tiên sinh, khi nãy không phải anh đã nói rồi sao? Anh sẽ không kết bạn với một người như tôi, cho nên tôi cho rằng giữa chúng ta rất khó mà tiếp tục sống với nhau được!
Diệp Lăng Phi khẽ thở dài và nói:
- Có lẽ vậy, nhưng Mộ Văn, cô thật sự tin những lời tôi nói sao?
- Tin!
Mộ Văn nói,
- Vì sao lại không tin?
Diệp Lăng Phi vốn không giải thích nhiều, hắn cất bước đi đến chỗ cửa phòng, xoay lưng lại với Mộ Văn và nói:
- Khi tôi đi ra khỏi phòng bệnh, cô cũng không có cơ hội tốt như vậy, có thể bắn tôi từ sau lưng, Mộ Văn, đây là cơ hội tốt nhất của cô đấy, nếu cô từ bỏ thì sau này cô sẽ không có cơ hội nào đâu!
Mộ Văn lắc đầu nói:
- Tôi đã nói rồi, tôi tin những lời anh nói, khi đã tin lời anh nói thì tôi sẽ không nổ súng bắn anh đâu!
- Vậy tôi đi đây!
Diệp Lăng Phi đút tay trái vào trong túi quần rồi bước ra khỏi phòng bệnh, đột nhiên hắn xoay đầu lại và giơ tay ra, nói với Mộ Văn:
Điền Tư vừa nghe thì vội vàng nói:
- Tôi đương nhiên là đồng ý giúp các người rồi nhưng tôi không biết Satan!
- Cô không biết Satan à?
Quan chỉ huy nghe đến đây thì đột nhiên cười to lên, và nói:
- Nói cũng đúng, cô vốn không biết Satan là ai, chuyện này cũng không sao, cô chỉ cần nói cho tôi, người phụ nữ tên là Bạch Tình Đình đang ở đâu là đủ rồi!
- Tôi không biết!
Điền Tư nói vậy cũng chính là nói thật, tuy cô có số điện thoại của Bạch Tình Đình nhưng cô vốn không biết địa chỉ của Bạch Tình Đình, cô cũng chưa từng đến nhà Bạch Tình Đình. Câu nói này Điền Tư vừa nói ra thì cô nhìn thấy sắc mặt của Quan chỉ huy thay đổi, hắn nhét điếu xì gà vào trong miệng, tay phải hắn nắm lấy tóc của Điền Tư, kéo gần lại trước mặt mình, rồi hắn nói một cách lạnh lùng:
- Tiểu cô nương, không nên thử tính kiên nhẫn của tôi, càng không nên đùa giỡn với tôi, như vậy không hay đâu!
- Không phải, không phải!
Điền Tư nghe thấy hắn nói câu này thì cô ta vội vàng nói:
- Tôi thật sự là không biết cô ấy sống ở đâu cả, tôi chỉ có số điện thoại của cô ấy thôi, còn những chuyện khác tôi thật sự không biết!
Quan chỉ huy đương nhiên không hài lòng với câu trả lời này của Điền Tư, theo hắn thấy, cô bé này làm sao có thể không biết chỗ ở của Bạch Tình Đình được! Khi hắn vừa định ép cung Điền Tư thì điện thoại của hắn đổ chuông.
Quan chỉ huy buông tay ra, đứng dậy cầm lấy điện thoại.
- Thế nào rồi, mọi chuyện thành công chứ?
Đầu dây bên kia vọng lại tiếng của Đới Vinh Cẩm, Quan chỉ huy sau khi nghe thấy giọng nói của Đới Vinh Cẩm thì hắn cầm điện thoại đi ra ngoài và nói:
- Chúng tôi vừa mới đến đây còn chưa triển khai hành động!
- Quan chỉ huy, tôi không phải là tên ngốc, anh nên biết rõ sở dĩ chúng ta có thể thuận lợi đến thành phố Vọng Hải hoàn toàn là vì tôi đã ở sau lưng các anh làm một loạt các hành động nên mới qua mắt được tổ chức súng ống đạn dược Lang Nha. Lần này, các anh có thể thành công tìm ra tên nữ gián điệp người Pháp đó cũng là vì nhờ sự giúp đỡ của tôi, Quan chỉ huy, không nên cho rằng các anh ở Vọng Hải thì tôi không thể nắm bắt được hành động của các anh, ngược lại tôi còn rõ mồn một tất cả các hành động của các anh đấy!