Đô Thị Tàng Kiều
Chương 12381 : Bệnh cũ tái phát ! (1)
Ngày đăng: 11:05 18/04/20
Diệp Lăng Phi tay cầm điện thoại, hắn nói:
- Dã Lang, cậu tin anh đi, Serena nhất định vẫn còn sống!
Trong điện thoai truyền lại tiếng của Dã Lang:
- Satan, anh không cần an ủi em, trong lòng em đã có dự tính rồi, Serena sớm muộn cũng xảy ra chuyện, chỉ là em không ngờ lại xảy ra chuyện nhanh như vậy!
- Dã Lang, cậu vẫn chưa thấy xác của Serena sao mà cậu biết Serena xảy ra chuyện được!
Diệp Lăng Phi nói,
- Cậu nên tin anh, Serena vốn không dễ dàng gặp nguy hiểm như cậu nghĩ đâu, theo anh thấy Serena có tính mẫn cảm rất cao với nguy hiểm, nói không chừng vì cô ấy biết có nguy hiểm sắp xảy ra nên mới trốn đi!
Dã Lang lặng im một lát rồi lập tức nói:
- Satan, em biết rồi!
Diệp Lăng Phi nghe Dã Lang nói thì biết tâm tình Dã Lang bây giờ không được tốt lắm, hắn an ủi Dã Lang:
- Dã Lang, cậu tin lời anh nói đi, Serena sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!
- Lúc này em chỉ có thể như vậy thôi!
Dã Lang nói.
Sau khi Diệp Lăng Phi tắt máy hắn khẽ thở dài, từ câu nói cuối cùng mà Dã Lang vừa nói, Diệp Lăng Phi thấy được trong lòng Dã Lang bây giờ rất mệt mỏi, chính xác là tình cảm của Dã Lang và Serena không đơn giản là tình cảm bình thường như vậy. Diệp Lăng Phi không nói thêm gì nữa, hắn bỏ điện thoại vào trong người chần chừ một lát rồi lập tức bước về phía xe của mình.
Diệp Lăng Phi vốn định đi đến Cục cảnh sát để hỏi tên Hoàng Việt đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nhưng không biết vì sao Diệp Lăng Phi lại thấy trong lòng mình có chút lo lắng, có lẽ là gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, cho nên trong lòng hắn lo lắng không yên, có lẽ là hắn không dám khẳng định Serena còn sống hay đã chết nên trong lòng hắn trở nên thấy lo lắng, bất luận nói thế nào Diệp Lăng Phi luôn cảm thấy trong lòng lo lắng nên cũng không có tâm trạng nào để quan tâm đến chuyện của Hoàng Việt. Diệp Lăng Phi cảm thấy mình cứ tiếp tục như vậy thì không những bị điên mà còn suy nghĩ không được nữa.
Sau khi Diệp Lăng Phi lên xe, hắn cầm điện thoại gọi cho Bạch Tình Đình, điện thoại vừa reo lên hai ba tiếng thì nghe thấy tiếng Bạch Tình Đình ở đầu dây bên kia truyền lại.
- Ông xã, xin lỗi anh, khi nãy em mải nói chuyện với Trương Lộ Tuyết nên quên mất anh gọi điện thoại, ông xã, anh không trách em chứ?
- Vì sao anh lại trách em chứ?
- Satan, em đã nói với anh rồi, bệnh này của anh rất có khả năng là vấn đề tâm lý, gần đây không phải anh chịu áp lực quá lớn sao, nên làm cho tâm lý của anh rơi vào tình trạng như lúc trước!
Angel khẽ dừng lại một chút rồi nói:
- Satan, nghĩ cách làm dịu tâm tư lúc này đi, cố gắng thả lỏng, đừng nghĩ ngợi gì cả, để tâm anh bình yên trở lại!
- Nói thì dễ nhưng làm khó lắm!
Diệp Lăng Phi nghe vậy liền nói:
- Angel, bây giờ tình hình của anh không giống như em tưởng tượng đâu, tình hình của anh bây giờ rất gay go, rất khó mà làm tâm bình yên được, lẽ nào em không nghĩ ra được cách nào khác à?
- Em có!
Angel nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy cô do dự rồi nói:
- Thuật thôi miên nhé, em không biết thuật thôi miên có hiệu quả với anh bao lâu, bây giờ chỉ có thể giúp anh thử xem, em cố gắng để anh bình tĩnh lại, anh nghe em nói!
Angel cầm điện thoại dùng thuật thôi miên với Diệp Lăng Phi.
Khi Dã Thú đang lái xe tới thì Diệp Lăng Phi đang nằm trên chỗ ghế phía sau xe bình tĩnh lại, mặt hắn mang một biểu hiện bình tĩnh, hai tay Diệp Lăng Phi nắm chặt lại với nhau, Dã Thú gõ cửa xe khiến Diệp Lăng Phi mở mắt ra, sau khi Diệp Lăng Phi mở cửa xe, Dã Thú đưa thuốc hắn cầm trong tay cho Diệp Lăng Phi và nói:
- Lão đại, thuốc của anh!
Thuốc này là Dã Thú lấy ở nhà Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi để thuốc trong nhà, Chu Hân Mính biết nơi để thuốc của hắn, khi Dã Thú vừa đến chỗ Diệp Lăng Phi thì Chu Hân Mính lập tức đi tìm thuốc, Dã Thú lúc này mới vội vàng lái xe đến đó. Diệp Lăng Phi lấy thuốc từ trong tay Dã Thú, hắn cầm một viên bỏ vào miệng, Dã Thú sớm đã chuẩn bị sẵn nước, đưa cho Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi uống một ngụm lớn rồi mới bước xuống xe.
- Lão đại, bây giờ anh cảm thấy thế nào?
Dã Thú nhìn vào gương mặt Diệp Lăng Phi, trong lòng vẫn còn chút lo lắng, Diệp Lăng Phi nhìn Dã Thú xua xua tay và nói:
- Dã Thú, anh đã không có chuyện gì nữa rồi, khi nãy anh cảm thấy dường như bệnh của anh sắp tái phát, may mắn anh đã gọi cho Angel, Angel đã trị liệu tâm lý cho anh, bây giờ anh cảm thấy tốt hơn nhiều rồi. Dã Thú, lần này làm phiền cậu rồi, khiến cho cậu phải chạy đến đây!
- Lão đại không sao đâu!