Đô Thị Tàng Kiều
Chương 12503 : Bộ đội đặc chủng! (3)
Ngày đăng: 11:05 18/04/20
Bạch Tình Đình không nói câu nói tiếp theo, trong lòng Bạch Tình Đình không hài lòng với cách làm của Diệp Lăng Phi là ở lại trong đó, theo Bạch Tình Đình thấy những lính đặc chủng đã đến cứu bọn họ thì bọn họ nên cùng nhau rời khỏi đó, nhưng không ngờ Diệp Lăng Phi sau khi thấy Bành Hiểu Lộ thì lại quyết định ở lại. Lúc đó dù trong lòng Bạch Tình Đình không hài lòng với quyết định của Diệp Lăng Phi cô cũng không thể nói ra, ai biết khi đó Diệp Lăng Phi có tức giận hay không. Bạch Tình Đình còn lo Diệp Lăng Phi sẽ tức giận. Bạch Tình Đình không đem những gì mình nghĩ trong lòng mà nói ra. Bạch Tình Đình vốn chỉ phàn nàn với bố nhưng Bạch Tình Đình lại thay đổi ý định, cô đã không còn là đứa trẻ nữa không thể gặp phải chuyện gì cũng đem ra phàn nàn với bố mình, nghĩ vậy Bạch Tình Đình không nói thêm gì nữa cả.
Bạch Cảnh Sùng nghe thấy Bạch Tình Đình nói như vậy thì ông nói:
- Tình Đình, bố thấy Tiểu Diệp làm như vậy nhất định là có lý do của nói, con cũng đừng nghĩ lung tung nữa!
Biết con gái không ai bằng cha, Bạch Tình Đình là con gái của Bạch Cảnh Sùng, Bạch Cảnh Sùng thấy con gai nói vậy cũng đã đoán được Bạch Tình Đình nghĩ gì, Bạch Cảnh Sùng an ủi Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình nói:
- Bố, trong lòng con biết mà!
- Biết là tốt rồi!
Bạch Cảnh Sùng nói,
- Tình Đình, đợi khi Tiểu Diệp ra con nhớ gọi điện thoại cho bố đấy!
- Dạ!
Bạch Tình Đình trả lời. Sau khi Bạch Tình Đình tắt máy, cô thở dài rồi lầm bầm:
- Thật là, rõ ràng có thể ra khỏi đó mà không ra, anh lại không phải là bộ đội đặc chủng cũng không phải là cảnh sát, làm gì mà anh hùng chứ!
- Các vị thị dân, tôi đang cách hiện trường khoảng ba bốn trăm mét, có thể nghe được tiếng súng không ngừng. Tôi không chỉ cảm thấy lo lắng cho con tin vô tội đang ở trong toài nhà, chúng ta…!
Cô vẫn chưa nói xong thì nghe thấy tiếng oanh tạc, cô miễn cường nói xong thì vội vàng leo lên xe.
- Sợ chết đi được!
Cô vừa vào trong xe vừa hét lên và nói:
- Đây đâu phải là cứu con tin rõ ràng là giết người đấy chứ. Tiểu Vương, cậu gọi điện thoại cho phó cục trưởng Tôn, để phó cục trưởng tôn nghe tin tức của chúng ta, tốt nhất có thể báo cho chúng ta biết có bao nhiêu thương vong!
- Chị Lưu, chị yên tâm, phó cục trưởng Tôn nói sẽ cung cấp cho chúng ta nhiều tin tức, chỉ cần chúng ta có thể kiên trì phát sóng!
Trợ thủ của nữ phóng viên trong tay cầm điện thoại. Sau khi gọi điện thoại thì nói cho nữ phóng viên nghe.
Người nữ phóng viên trên mặt hiện lên vẻ kỳ quái và nói:
- Trước đây những chuyện này chúng ta đâu có thể tùy tiện báo lại, đều phải phối hợp với chính phủ, lần này thật khiến người khác thấy kỳ lạ, bọn họ đã chủ động bảo chúng ta phát sóng, thật không hiểu!
Không phải là cô ta không hiểu mà còn có nhiều người khác cũng không hiểu, chuyện này khiến người khác không thể nào hiểu rõ được.