Đô Thị Tàng Kiều

Chương 12572 : Ám bộ cuối cùng (2)

Ngày đăng: 11:05 18/04/20


Hôm nay Bành Hiểu Lộ cố tình làm thế, khi cô ta gọi điện cho Diệp Lăng Phi đã nghĩ có thể có cảnh này, nói cách khác Bành Hiểu Lộ cố tình mặc quần lót như vậy cho Diệp Lăng Phi xem. Đương nhiên nếu Bành Hiểu Lộ có thể mặc quần lót gợi tình thì lại càng hớp dẫn, Bành Hiểu Lộ không phải chưa nghĩ đến, cô ta quả thực muốn mặc một chiếc quần lót hợp dẫn gợi tình nhưng Bành Hiểu Lộ quả thực không có dũng cảm mặc loại quần đó, cô ta sợ nếu cô ta mặc loại quần lót gợi tình đó không biết liệu Diệp Lăng Phi có cho rằng cô ta bản chất là một người phụ nữ hoang dâm không, rồi từ đó có cách nhìn khác về cô ta.



Bành Hiểu Lộ do dự mãi miễn cưỡng mặc chiếc quần lót gợi cảm hình chuột mickey. Nhưng Bành Hiểu Lộ không ngờ chiếc quần lót màu trắng không được coi là gợi tình ấy lại khiến dục vọng của Diệp Lăng Phi bốc lên mạnh mẽ đến như vậy, hai tay Diệp Lăng Phi tóm lấy bầu vú của Bành Hiểu Lộ, miệng thì kề sát vào phần dưới của cô ta. Bành Hiểu Lộ đột nhiên cảm thấy phần dưới của cô ta có một cảm giác hứng phấn lạ lùng, cảm giác hưng phấn ấy dường như khiến sương cốt Bành Hiểu Lộ như như muốn cứng lại. Hai đùi cô ta bất giác kẹp chặt lại, phản ứng đó hoàn toàn là phản ứng theo bản năng của phụ nữ, cho dù trong lòng Bành Hiểu Lộ rất khao khát được gần gũi với Diệp Lăng Phi nhưng là một người không có kinh nghiệm trong chuyện này, nói chính xác hơn là lớn đến ngần này hành vi thân mật nhất chỉ là có những giây phút âu yếm ngắn ngủi với Diệp Lăng Phi, đối với Bành Hiểu Lộ mà nói cô ta vẫn cảm thấy xấu hổ.



Chính sự ngại ngùng của người gái còn trinh trắng khiến hai đùi Bành Hiểu Lộ kẹp chặt vào nhau, môi cắn chặt nằm ngửa trên thảm cỏ, hai tay Bành Hiểu Lộ nắm chặt vào hai tay Diệp Lăng Phi đang đặt lên ngực cô ta. Hành động ấy dường như có vẻ muốn chống cự nhưng lại giống như cổ vũ Diệp Lăng Phi hơn khiến hắn càng tiến thêm một bước nữa.



Miệng của Diệp Lăng Phi ra sức hôn, rồi hắn có phần không chịu nổi nữa dùng miệng kéo chiếc quần lót của Bành Hiểu Lộ xuống, rồi trực tiếp hôn vào đó. Khi không còn sự ngăn cách của chiếc quần lót nụ hôn của Diệp Lăng Phi vào chỗ kín của Bành Hiểu Lộ khiến cô ta cũng không chịu nổi nữa. Cô ta bắt đầu kêu rên rỉ, hai đùi cũng không còn sức mà kẹp chặt lại được nữa…



- Reng, reng, reng…



Tiếng chuông điện thoại của Diệp Lăng Phi vang lên không ngừng, Diệp Lăng Phi vốn đang trong lúc bị kích thích hắn không hề muốn nghe điện thoại nhưng chuông điện thoại cứ kêu không ngừng khiến Diệp Lăng Phi không thể không rời miệng khỏi người Bành Hiểu Lộ, lấy điện thoại trên người ra, cố tình làm một động tác vô cùng dung tục. Bành Hiểu Lộ xấu hổ vội vàng kéo quần lót lên, đang định kéo quần dài lên nhưng không ngờ bị Diệp Lăng Phi kéo đi, hắn một tay cầm điện thoại, một tay thò vào trong quần lót của Bành Hiểu Lộ.



- Alô…



Diệp Lăng Phi không nhìn người gọi đến là ai, hắn chỉ nói vào điện thoại một câu rồi để điện thoại cạnh tai, ngay sau đó miệng Diệp Lăng Phi lại kề vào miệng Bành Hiểu Lộ, hôn ngấu nghiến vào cái miệng nhỏ xinh của Bành Hiểu Lộ. Bành Hiểu Lộ cung không có bất kỳ sự phản kháng nào, ngược lại hai tay ôm chặt lấy cổ Diệp Lăng Phi hôn say đắm. Trong lúc Diệp Lăng Phi đang toàn tâm toàn trí tập trung vào nụ hôn say đắm thì đúng lúc đó từ trong điện thoại vọng ra tiếng cười của Đới Vinh Cẩm:
Diệp Lăng Phi vừa mở mồm định chửi, nhưng không ngờ Diệp Lăng Phi chỉ mới chửi được một câu thì đầu bên kia điện thoại đã cúp máy. Diệp Lăng Phi có cảm giác lòng đẫy phẫn uất mà không biết trút đi đâu, hắn không ngờ tên Đới Vinh Cẩm lại cúp điện thoại trước, Diệp Lăng Phi giống như một con sư tử bị chọc giận, hắn mắng:



- Tên khốn, dám cúp điện thoại của tao, mẹ nó, tao sẽ không bỏ qua như thế đâu, tên khốn…



Diệp Lăng Phi vừa chửi vừa gọi lại cho Đới Vinh Cẩm nhưng hắn vừa gọi lại thì phát hiện điện thoại không liên lạc được. Diệp Lăng Phi gọi liền hai lần đều vẫn như vây. Diệp Lăng Phi có cảm giác bị chơi đểu, hắn chửi:



- Đới Vinh Cẩm, con mẹ mày muốn chết đây, hãy chờ đấy xem tao rút gân lột da mày như thế nào.



Diệp Lăng Phi nói rồi giơ điện thoại lên như có vẻ muốn vứt đi, đúng lúc đó Bành Hiểu Lộ khẽ nói:



- Diệp Lăng Phi rút cuộc có chuyện gì vậy?



Tiếng nói của Bành Hiểu Lộ khiến Diệp Lăng Phi bình tĩnh lại. Ban nãy hắn hoàn toàn bị Đới Vinh Cẩm chọc cho tức giận, Diệp Lăng Phi cũng không hiểu tại sao lại tức tối đến thế, có lẽ là vì Đới Vinh Cẩm nói cho hắn biết vế sự tồn tại của Ám bộ. Trước đến nay Diệp Lăng Phi đều cho rằng hắn đã thắng, đã qua được cửa ải thứ hai, nói cách khác chỉ cần tiêu diệt hết những tên lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm tất cả mọi chuyện đều được giải quyết. Tối hôm qua dưới sự giúp đỡ của đặc chủng binh Lang Nha, đã thành công tiêu diệt những tên lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm đột nhập vào Vọng Hải, Diệp Lăng Phi cho rằng như thế sự việc đã kết thúc, thế nên hôm nay ở gặp Mộ Biến ở bệnh viện hắn cũng không suy nghĩ nhiều đến chuyện phía sau việc Mộ Biến bị thương.