Đô Thị Tàng Kiều

Chương 12691 : Chuyện không ai ngờ!(1)

Ngày đăng: 11:06 18/04/20


Chuyện trùng hợp thì ngày nào cũng có, tối nay lại rất nhiều, chỉ sợ Kasa đến chết cũng không nghĩ ra vì sao đêm nay cô ta lại thiếu may mắn đến vậy, bị đánh ngất, rồi lại bị người ta đưa đến bệnh viện, trùng hợp là chính cái bệnh viện mà cô ta đươc đưa tới, lại là nơi mà Mộ Văn đang điều trị. Tất cả những điều này dường như đã được sợi dây số mệnh sắp đặt sẵn từ trước, Kasa phải được đưa đến nơi này, rồi bị Mộ Văn bắt gặp. Khi Mộ Văn vừa nhìn thấy Kasa, đôi mắt cô lập tức mở to hết cỡ. Mặc dù Mộ Văn cũng không nhìn rõ hình dạng của Kasa đêm hôm đó, nhưng loại cảm giác mãnh liệt này khiến cô ta tin tưởng, cô gái người nước ngoài trước mắt cô ta bây giờ rất có thể có quan hệ với người phụ nữ mà cô ta chạm trán đêm hôm đó. Sau khi Mộ Văn quan sát xong, quay lại, cô ta liền hỏi Tiểu Triệu:



- Trên người cô ta có mang theo chứng minh thư không? Hoặc là một thứ gì đó có thể xác định thân phận?



- Không có!



Tiểu Triệu trả lời thẳng:



- Khi chúng tôi tìm thấy thì cô ta đã như vậy rồi, tôi hoài nghi là cô ta bị người khác đánh ngất, sau đó người kia lột hết tài sản trên người cô ấy, vậy nên…!



Tiểu Triệu vừa nói tới đây, Mộ Văn liền ngắt lời Tiểu Triệu, cô ta nói:



- Có lẽ cô ta không phải là một cô gái bình thường, các anh hẳn là nên trông chừng cẩn thận!



Mộ Văn nói tới đây liền quay sang nhìn bác sĩ Liêu, mở miệng hỏi:



- Bao giờ thì cô ta có thể tỉnh lại?



- Điều này thì khó có thể nói trước được!



Bác sĩ Liêu nghe Mộ Văn hỏi vậy, ông ta tỏ vẻ khó khăn, nói:



- Đầu cô ta bị đánh mạnh, có thể sẽ nhanh chóng tỉnh lại, cũng có thể ngày mai mới tỉnh, có thể… tóm lại, nếu cô hỏi tôi lúc nào cô ta có thể tỉnh lại mà nói…, tôi không trả lời chính xác được, cụ thể thì phải chờ chuyên gia não khoa của bệnh viện chúng tôi tới đã, nghe xem ông ấy nói như thế nào, tôi thì….!



Mộ Văn nghe ra được bác sĩ kia đang chơi Thái Cực thôi thủ với mình, cô ta tỏ vẻ không hứng thú khoát tay áo, lại không nhịn được mở miệng nói:




- Được rồi, vậy thì chúng ta cũng hát!



Diệp Lăng Phi nói tới đây, lại bổ sung thêm một câu:



- Chẳng qua là, chúng ta không thể uống quá nhiều, cũng không được phép chơi quá lâu, anh đã nói với các em rồi, bây giờ bên ngoài không an toàn, phải cẩn thận một chút mới được!



Ba người Diệp Lăng Phi cùng Trương Lộ Tuyết, Trịnh Khả Nhạc chơi đùa đến hơn mười giờ rồi mới rời khỏi quán karaoke. Ba người bọn họ đi ra khỏi quán karaoke, Trịnh Khả Nhạc vốn ngồi xe của Trương Lộ Tuyết. Nhưng lúc mà Trinh Khả Nhạc lên xe, lại đột nhiên thay đổi chủ ý, bước lên xe của Diệp Lăng Phi. Nhà Trương Lộ Tuyết cách nơi này không xa, nhưng khoảng cách từ chỗ ở của Trịnh Khả Nhạc đến nơi đây lại tương đối xa, đây cũng là dự định của Trịnh Khả Nhạc, cô cũng không thể bắt Trương Lộ Tuyết đưa cô về nhà được. Trịnh Khả Nhạc uống cũng không ít, vừa ngồi xuống sau xe của Diệp Lăng Phi, liền dựa đầu vào trên ghế, mở miệng nói:



- Diệp đại ca, em buồn ngủ lắm rồi, bây giờ em muốn về nhà ngủ, cũng không biết đêm nay Oánh Oánh tỷ có ở nhà không, buồn chết người, tối nay em lại phải ngủ một mình.....!



Trịnh Khả Nhạc thì thầm. Diệp Lăng Phi quay sang phía Trịnh Khả Nhạc, lại nhìn thấy Trịnh Khả Nhạc trợn mắt nhìn hắn, Diệp Lăng Phi đưa tay phải ra, véo mũi Trịnh Khả Nhạc một cái, nói:



- Tiểu nha đầu, đừng nói nữa, trước tiên em cứ chợp mắt một lát đi, đêm nay em nghịch ngợm nhất, còn uống nhiều rượu như vậy, anh sẽ đưa em về nhà, yên tâm đi!



- Ừm, vậy cũng được! Trịnh Khả Nhạc nghe được những lời này của Diệp Lăng Phi, mở miệng khẽ nói:



- Em biết là Diệp đại ca nhất định sẽ đưa em về nhà, ừm, vậy em ngủ trước đã, Diệp đại ca, đến lúc đó nhất định phải đưa em về nhà đấy nha!



- Tiểu nha đầu, em cứ ngủ đi!



Diệp Lăng Phi vừa dứt lời, quay mặt sang phía cửa kính xe bên kia, đã thấy Trương Lộ Tuyết lái xe đi lên trước, Diệp Lăng Phi cũng nổ máy, đi theo xe của Trương Lộ Tuyết. Diệp Lăng Phi tiễn Trương Lộ Tuyết đến cửa nhà. Đỗ xe trước cửa nhà Trương Lộ Tuyết, Diệp Lăng Phi đẩy cửa xuống xe. Trịnh Khả Nhạc còn đang ngồi ngủ ngon lành ở ghế phụ lái. Trương Lộ Tuyết cũng vừa mới xuống xe, Trương Lộ Tuyết nhìn qua phía Trịnh Khả Nhạc đang ngủ, rồi lại đưa mắt nhìn vào Diệp Lăng Phi, vươn tay cài lại chiếc cúc đang mở trên cổ áo Diệp Lăng Phi, nói:



- Đêm nay trời trở lạnh, anh chú ý một chút kẻo bị cảm. Khả Nhạc đêm nay uống không ít, anh nhất định phải đưa em ấy về trong nhà, dĩ nhiên, nếu như đêm nay anh muốn qua đêm ở chỗ Khả Nhạc …, vậy thì anh cũng phải cẩn thận một chút, ai biết được bà xã của anh có thể nổi cơn tam bành hay không?