Đô Thị Tàng Kiều

Chương 12701 : Ác mộng!(1)

Ngày đăng: 11:06 18/04/20


Từ Oánh trở lại quá đột nhiên, ngay cả Trịnh Khả Nhạc cũng không ngờ tới. Trịnh Khả Nhạc cũng biết tối nay Từ Oánh không về nhà ngủ, nhưng lúc ấy, Từ Oánh quả thật không cchắc chắn với Trịnh Khả Nhạc là mình sẽ không về nhà. Trịnh Khả Nhạc đã uống rượu, dưới sự kích thích của hơi men, mới ở trong nhà thân mật với Diệp Lăng Phi. Cô nào ngờ Từ Oánh sẽ trở về, lúc này vừa nghe được giọng nói của Từ Oánh, Trịnh Khả Nhạc liền hoảng hốt, vội vàng nói:



- Oánh Oánh tỷ, chị đợi một chút, đừng vào, em lập tức sẽ mở cửa cho chị!



Trịnh Khả Nhạc nói như vậy khiến cho Từ Oánh đang đứng ở cửa sửng sốt, mới vừa rồi Từ Oánh đứng bên ngoài nghe được tiếng kêu của Trịnh Khả Nhạc từ trong phòng truyền tới, tiếng kêu kia có vẻ như rất đau đớn. Từ Oánh mới vội vàng muốn mở cửa phòng ra xem một chút, cô lo lắng Trịnh Khả Nhạc gặp phải nguy hiểm gì. Nhưng hiện giờ, nghe Trịnh Khả Nhạc nói như vậy, Từ Oánh lại cảm thấy khó hiểu, không rõ rốt cuộc thì Trịnh Khả Nhạc đang làm gì ở trong phòng. Từ Oánh cũng không mở cửa phòng ra, chỉ đứng ở bên ngoài hỏi vọng vào:



- Khả Nhạc, em làm sao vậy?



- Không có.... không có chuyện gì đâu, Oánh Oánh tỷ, chị chờ một chút, em sắp xong rồi!



Trịnh Khả Nhạc đã nói như vậy, Từ Oánh liền đứng ở bên ngoài chờ, cô vẫn không hiểu rốt cuộc Trịnh Khả Nhạc đang làm gì bên trong. Bỗng nhiên, từ trên lầu truyền đến tiếng bước chân, Từ Oánh ngẩng đầu nhìn lên phía trên lầu, liền thấy Lý Khả Hân trên người mặc áo hai dây, bên dưới mặc một chiếc váy ngắn, đang từ trên lầu bước xuống, sau khi Từ Oánh nhìn thấy là Lý Khả Hân, cô liền quay người lại, đối diện với Lý Khả Hân



- Từ Oánh, hôm nay tôi gọi điện cho chị mấy lần, đều không có ai nhấc máy....!



Lúc nãy Lý Khả Hân đã nói chuyện với Trịnh Khả Nhạc, nhưng cô không nhìn thấy Từ Oánh, trong lòng luôn có cảm giác không yên tâm, so với cô bé Trịnh Khả Nhạc hấp tấp bộp chộp kia, Từ Oánh đem lại cho Lý Khả Hân cảm giác yên tâm hơn, vì vậy, khi cô nghe thấy giọng nói của Từ Oánh từ tầng dưới truyền lên, liền mở cửa phòng, xuống lầu xem một chút. Quả nhiên nhìn thấy Từ Oánh đang đứng ở tầng dưới, lúc này mới đi xuống lầu.



- Hôm nay điện thoại của tôi có chút vấn đề, từ sáng đến giờ không nhận được điện thoại!



Từ Oánh nghe Lý Khả Hân nói như vậy, cô mở miệng giải thích:



- Lúc đầu tôi còn không biết điện thoại di động của mình hôm nay có vấn đề, tôi còn cảm thấy khó hiểu, thế nào mà hôm nay lại yên bình như vậy, không có ai gọi điện cho tôi, trước kia một ngày tôi phải nhận ít nhất hai, ba mươi cuộc gọi đến, hôm nay lại rất yên tĩnh, yên tĩnh đến mức làm cho người ta khó hiểu!



Từ Oánh nói tới đây, ngay cả chính cô cũng cảm thấy rất thú vị, không nhịn được bật cười. Lý Khả Hân nghe Từ Oánh giải thích như vậy, cô liền nói:



- Từ Oánh, hai ngày nữa tôi phải đi Hàn Quốc một thời gian, muốn nhờ chị cùng với Khả Nhạc chiếu cố cho cha mẹ tôi một chút.
Ngay khi mà Trịnh Khả Nhạc đang không biết nên giải thích như thế nào cho Từ Oánh, cửa phòng Trịnh Khả Nhạc đột nhiên mở ra, Diệp Lăng Phi đã mặc quần áo hẳn hoi từ trong phòng bước ra. Từ Oánh vừa nhìn thấy Diệp Lăng Phi, liền hiểu ra mọi chuyện. Từ Oánh vội vàng nói:



- Giám đốc Diệp, tôi không nghĩ tới lại gặp anh ở chỗ này...!



Da mặt của tên Diệp Lăng Phi này cũng là đủ dầy. Mặc dù việc của hắn bị Từ Oánh phá hỏng, nhưng Diệp Lăng Phi cũng không cảm thấy lung túng gì cả, hắn cười nói:



- Từ Oánh, cô không cần gọi như vậy, hiện giờ tôi đã không phải là giám đốc của cô rồi, cô cứ gọi tôi là Diệp Lăng Phi được rồi, ừm, tối hôm nay tôi, Khả Nhạc với cả Lộ Tuyết cùng ra ngoài uống rượu, Khả Nhạc uống hơi nhiều, vậy nên tôi mới đưa cô ấy về!



Trịnh Khả Nhạc vừa nghe thấy vậy, liền vội vàng mở miệng phụ họa:



- Đúng, đúng, đúng, hôm nay em uống nhiều quá, may mà có Diệp đại ca!



Từ Oánh cũng không phải kẻ ngốc, nhìn tình cảnh này, cũng đã hiểu ra mọi chuyện. Từ Oánh cũng không nói ra, nếu Diệp Lăng Phi cùng Trịnh Khả Nhạc đều đã giả vờ không hiểu, vậy thì cô cũng làm vậy, cô nói:



- À, hóa ra là như vậy a, tôi còn cảm thấy khó hiểu, vì sao giám đốc Diệp lại ở chỗ này cơ! - Tôi thấy thời gian cũng không còn sớm nữa, tôi đi về trước!



Diệp Lăng Phi nói rồi liền đi ra cửa, Trịnh Khả Nhạc nhìn thấy Diệp Lăng Phi muốn đi, vội vàng nói:



- Diệp đại ca, để em tiễn anh!



Nói xong, Trịnh Khả Nhạc đuổi theo Diệp Lăng Phi đến cửa phòng, Từ Oánh vừa nhìn tình cảnh này, liền biết điều mà đi về phía phòng ngủ của cô. Trịnh Khả Nhạc đuổi theo Diệp Lăng Phi đến cửa, cô ôm Diệp Lăng Phi, đôi môi hồng kề sát bên tai Diệp Lăng Phi, mở miệng thầm thì:



- Diệp đại ca, lúc nãy em thấy rất đau!