Đô Thị Tàng Kiều
Chương 12802 : Lòng dạ phụ nữ như kim dưới đáy biển! (2)
Ngày đăng: 11:06 18/04/20
Liêu Tiểu Hồng dừng xe, cô cởi dây an toàn ra, mặt mày hớn hở gọi Chu Ba xuống xe, khi cô đang định đẩy cửa bước xuống thì điện thoại của Liêu Tiểu Hồng vang lên. Liêu Tiểu Hồng lấy điện thoại ra nhìn, cô không nghe điện thoại liền mà nói với Chu Ba:
- Ông xã, em nghe điện thoại đã, anh đợi em một chút!
Nói xong, Liêu Tiểu Hồng đẩy cửa xe ra và bước xuống.
Chu Ba ngồi trong, ánh mắt của hắn hướng về phía Liêu Tiểu Hồng, sau khi nhìn thấy Liêu Tiểu Hồng đi cách xe khoảng sáu bảy bước, cô đi cách xe rất xa, cầm trong tay điện thoại và đang gọi điện. Chu Ba không thấy rõ lắm nét mặt của Liêu Tiểu Hồng nhưng thấy phản ứng của Liêu Tiểu Hồng khi nghe điện thoại thì Chu Ba có thể đoán ra cuộc điện thoại này, Liêu Tiểu Hồng cũng không muốn để Chu Ba nghe thấy.
Chu Ba tựa lưng vào thành ghế trên xe, không thể phủ nhận, Liêu Tiểu Hồng là một người phụ nữ rất có sức hấp dẫn, bất luận từ dáng vóc và những thứ khác đều rất tuyệt. Đây cũng là lý do vì sao Chu Ba nhường nhịn Liêu Tiểu Hồng, nhưng vấn đề lại là sự nhẫn nhịn luôn có giới hạn, ngộ nhỡ vượt quá sức chịu đựng thì cũng rất dễ xảy ra chuyện.
Chu Ba cũng không rõ rốt cuộc mình có thể nhẫn nhịn tới mức độ nào, nhưng bây giờ không phải là lúc nghĩ đến những chuyện này, Chu Ba quả thận có chút đói bụng, hôm nay khi ngồi xe lửa hắn cũng không ăn nhiều thứ, bây giờ hắn cảm thấy bụng có hơi đói.
Liêu Tiểu Hồng sau khi nghe điện thoại thì quay lại xe và kéo cánh tay Chu Ba đi vào trong nhà. Liêu Tiểu Hồng chính là dùng thủ đoạn xuất ra toàn thân để cho Chu Ba có cảm giác tinh lực toàn thân đã bị Liêu Tiểu Hồng hút mất. Liêu Tiểu Hồng giống như là hồ ly tinh, ở trên giường khiến cho Chu Ba có cảm giác cả người đều mệt, hắn vốn có ý nghĩ này trong lòng, luôn không hiểu vì sao thái độ của Liêu Tiểu Hồng lại có thể kỳ lạ như vậy, nhưng bây giờ Chu Ba không để ý đến những thứ này nữa, hắn ôm thân thể trần truồng của Liêu Tiểu Hồng và ra sức thể hiện hết sức mạnh của nguời đàn ông. Tiếng kêu của Liêu Tiểu Hồng càng lúc càng to.
Chu Ba nằm ở trên giường hút thuốc, khi nãy hắn và Liêu Tiểu Hồng đã đại chiến một phen, khiến cho Chu Ba bây giờ vẫn chưa bình thường lại được.
Liêu Tiểu Hồng sau khi tắm rửa xong thì cô ta đi đến bước lên giường, bộ ngực lõa lồ của cô dán vào người Chu Ba, thân thể cô tỏa ra mùi thơm quyến rũ khiến Chu Ba không thể chịu được lại ôm lấy Liêu Tiểu Hồng và hôn.
Liêu Tiểu Hồng trong miệng phát ra tiếng thở gấp rồi nũng nịu nói:
- Ông xã, lần này em gọi anh đến là có chuyện quan trọng, anh có muốn vào được thành phố Vọng Hải không?
Liêu Tiểu Hồng nói những lời này khiến cho Chu Ba sửng sốt, hắn đưa đôi môi vuốt ve trên bộ ngực của Liêu Tiểu Hồng và hỏi một cách nghi ngờ:
- Tiểu Hồng, em nói với anh những lời này là có ý gì, lúc trước không phải em nói em đang giải quyết giúp anh sao, sao bây giờ lại hỏi anh có muốn vào thành phố Vọng Hải hay không?
Thái độ của Chu Ba cũng lộ ra vẻ rất kiên quyết, sau khi Liêu Tiểu Hồng nghe thấy Chu Ba nói những lời này thì cô ta đột nhiên từ trên giường ngồi thẳng người dậy và đưa tay phải ra, chỉ vào Chu Ba và nói:
- Chu Ba, anh nói đi người đàn ông như anh, bản lính gì không có, ban đầu vì sao em lại lấy anh?
Chu Ba đứng trên nền nhà, hắn nhìn thấy Liêu Tiểu Hồng ngồi trên giường há mồm mắng hắn thì Chu Ba cũng không nói gì. Liêu Tiểu Hồng mắng một hồi lâu sau thì đột nhiên hỏi:
- Chu Ba, anh nói cho em biết rốt cuộc anh có cầm theo miếng ngọc bội hay không?
- Không cầm theo!
Chu Ba trả lời rất gọn gàng, dường như trước giờ hắn chưa bao giờ nói gọn gang như vậy. Chu Ba nhìn Liêu Tiểu Hồng và nói:
- Tiểu Hồng, anh đã nói với em rồi, miếng ngọc bội đó không thể động vào được, em muốn cái gì cũng được nhưng miếng ngọc bội đó thì không được đâu em à, ngọc bội đó là vật tổ truyền của nhà anh, bố anh đã nói rồi…!
- Anh đừng nói nữa, anh cút đi cho em!
Liêu Tiểu Hồng dường như bị Chu Ba làm cho tức điên lên, cô ta mở to miệng mắng, Chu Ba nghe thấy Liêu Tiểu Hồng nói những lời này thì hắn sửng sờ, dường như hắn không nghe rõ lời Liêu Tiểu Hồng nói..., sau khi xác nhận đúng là Liêu Tiểu Hồng bảo hắn cút đi thì hắn cầm lấy quần áo rời khỏi phòng ngủ.
Liêu Tiểu Hồng lại lấy gói thuốc lá mồi lên và hút một hơi.
- Chu Ba, anh không cầm thì lẽ nào tôi không có cách sao?
Liêu Tiểu Hồng trong lòng thầm nghĩ.