Đô Thị Tàng Kiều
Chương 12872 : Chìa khóa (2)
Ngày đăng: 11:06 18/04/20
- Diệp đại ca, chúng ta liệu có lạc đường không?
Đường Hiểu Lộ vừa hỏi câu đó xong cô ta lại vội vàng giải thích:
- Diệp đại ca, không phải em nghi ngờ anh, em chỉ là…
Diệp Lăng Phi không đợi Đường Hiểu Uyển nói hết câu, hắn cắt ngang lời của Đường Hiểu Uyển nói:
- Có người!
Diệp Lăng Phi vừa nói xong, Đường Hiểu Uyển sợ mất vía. Cô ta không hề có tâm lý chuẩn bị, bất thình lình nghe Diệp Lăng Phi nói “có người” khiến cô ta sợ đến mức vội vàng ngẩng đầu lên nhìn về phía trước xe, quả nhiên nhìn thấy phía trước xe có một người đang nằm dưới đất, mặc dù mặt trời đã lặn rồi nhưng trời vẫn chưa tối, vẫn còn rất sáng để có thể nhìn thấy có người nằm ở phía trước. Người đầy máu. Đường Hiểu Uyển vừa nhìn thấy một người đầy máu nằm ở phía trước sợ đến mức há hốc mồm. Diệp Lăng Phi thấy người đó lăn đến hắn vội vàng đạp phanh. Hắn ra hiệu bảo Đường Hiểu Uyển ở trong xe không nên đi xuống, Diệp Lăng Phi tháo dây an toàn, mở cửa xe đi xuống. Con đường này có rất ít xe. Lúc này không hề cho chiếc xe nào đi qua. Cho dù bản lĩnh của Diệp Lăng Phi tài giỏi hơn nữa, gặp phải trường hợp này Diệp Lăng Phi cũng phải thận trọng cảnh giác. Hắn sợ nếu bản thân có chỗ nào đó không chú ý thì sẽ gặp phải rắc rối to. Xã hội bây giờ rất loạn, trước đây rất nhiều người muốn làm người tốt, làm chuyện tốt, nếu trên đường có những chuyện như người già bị ngã chẳng hạn sẽ có rất nhiều người ra tay giúp đỡ nhưng từ sau vụ án Bành Vũ ở Nam Kinh, cái thể hệ đạo đức này ít nhất đã đi lùi hai mươi ba mươi năm. Sức ảnh hưởng của vụ án đó quá lớn, đến mức cho đến tận bây giờ người ta vẫn còn bàn tán xôn xao về ảnh hưởng của nó đối với xã hội.
Ảnh hưởng trực tiếp mà vụ án này tạo nên đó là sau này khi người ta gặp người già bị ngã không dám dỡ dậy, đó là một chuyện rất đáng sợ, không phải không có người muốn làm người tốt, làm chuyện tốt chủ là mọi người đều sợ hãi, lo lắng sẽ lại trở thành một Bành Vũ khác. Đã từng xảy ra một chuyện, một cụ già bị ngã, nói với mọi người xung quanh là tự mình bị ngã, không liên quan đến mọi người xung quanh. Chuyện này vốn là một chuyện rất đáng buồn, năm đó quan tòa ở khu Cổ Lầu, Nam Kinh xét xử vụ án ấy bất luận là xuất phát từ mục đích nào mà đưa ra phán quyết đều vì vụ án Bành Vũ mà khiến mọi người ghi nhớ mãi trong lòng.
Chính vì nguyên nhân đó mới khiến xã hội bây giờ xuất hiện hiện tượng ấy, đó chính là chuyện không liên quan đến mình thì nên tránh xa, chuyện này không thể không nói rằng là một điều đáng buồn trong xã hội. Diệp Lăng Phi cũng không phải là người thích quản chuyện của người khác, quan trọng nhất là ở chỗ còn đường này rất ít xe qua lại, ai mà biết được liệu có người gài bẫy ở đây hay không. Diệp Lăng Phi không thể không cẩn thận một chút.
Sau khi Diệp Lăng Phi xuống xe, hắn không định đi tới đó ngay mà đi xung quanh xem xét một chút, cách con đường này không xa là một nơi đang vị dỡ bỏ, cửa sổ kính của mấy khu nhà cũ đều không còn nữa, những người sống ở đây có lẽ đều đã dọn đi hết rồi. Bên đường chỉ còn lại một đống đổ nát, nếu từ khu nhà cũ đó đến đây thì rất đơn giản chỉ cần lăn xuống là được. Khu đất hoang này đã được đưa vào khu vực quy hoạch chỉ là đang tiến hành thi công mà thôi. Xung quanh khu đất hoang này đã dựng lên một số lều tạm đơn giản.
Đường Hiểu Uyển cho là thật, cô ta nhìn Diệp Lăng Phi hỏi:
- Diệp đại ca, vậy sao chúng ta không đưa gã ta đến bệnh viện?
- Hiểu Uyển, em nghĩ xem, bây giờ tình hình giao thông ở đây không được tốt, hơn nữa anh cũng không thân thuộc địa hình ở đây.
Diệp Lăng Phi đã nói dối với Đường Hiểu Uyển rồi thì đành nói dối tiếp, hắn không muốn Đường Hiểu Uyển vì biết gã kia đã chết mà cảm thấy sợ hãi. Hắn nói:
- Nhỡ chúng ta làm lỡ thời gian cứu gã ta thì làm thế nào, anh đã gọi cho trung tâm cấp cứu rồi, bọn họ sẽ đến đây nhanh nhất có thể, những người ở trung tâm cấp cứu rất có kinh nghiệm, bọn họ biết làm thế nào để giải quyết những trường hợp này, cũng sẽ kịp thời cấp cứu cho gã ta, Hiểu Uyển em thấy có đúng không?
Đường Hiểu Uyển vừa nghe, cảm thấy Diệp Lăng Phi nói rất đúng, cô ta nói:
- Diệp đại ca, anh nói cũng đúng, chúng ta quả thực không nên hành động bừa bãi.
Đúng lúc Đường Hiểu Uyển nói đột nhiên có mấy người từ khu nhà đổ nát chạy đến. Diệp Lăng Phi và Đường Hiểu Uyển đang nói chuyện, ban đầu Diệp Lăng Phi không chú ý, đến khi hắn để ý thì mấy người kia đã chạy đến rồi.