Đô Thị Tàng Kiều

Chương 13051 : Không đường thoái lui! (1)

Ngày đăng: 11:06 18/04/20


Lời nói của Bạch Tình Đình hoàn toàn biểu lộ tâm ý của cô, khiến cho Bạch Tình Đình nói ra những lời như vậy thì thật sự là không dễ dàng chút nào, Bạch Tình Đình không phải là một người con gái có thể nói ra được những lời như vậy, đây cũng là bất đắc dĩ thôi nên mới nói ra như vậy. Trương Lộ Tuyết không nói gì, nhưng ánh mắt của cô đã nói cho Diệp Lăng Phi biết, cô ủng hộ ý kiến Bạch Tình Đình. Giờ phút này, Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết hai người sau khi đã nói xong thì quan hệ giữa hai người đã tiến thêm một bước. Trương Lộ Tuyết tự nhiên ủng hộ Bạch Tình Đình, sau khi cô vừa nói như vậy thì Diệp Lăng Phi khẽ thở dài và nói:



- Xem ra, anh đã nghĩ kỹ rồi, trước tiên là phải khống chế người phụ nữ Chu Ngọc Địch đó, để tránh cô ta mang lại thêm những phiền toái cho anh!



Diệp Lăng Phi nói như vậy nhưng trong lòng của hắn vẫn đang suy nghĩ chuyện của Bành Nguyên, theo Diệp Lăng Phi, chuyện của Chu Ngọc Địch và Bành Nguyên cũng có liên quan đến bản thân hắn, hắn cũng không nói quá cặn kẽ được.



Điện thoại của Bạch Tình Đình vang lên, Bạch Cảnh Sùng thấy con gái của mình và con rể đi ra ngoài lâu như vậy mà vẫn chưa trở về, trong lòng ông không biết con gái mình và con rể mình rốt cuộc đang làm gì, ông không nhịn được nên gọi điện thoại đến hỏi.



Bạch Tình Đình sau khi thấy điện thoại của bố mình thì cô vội vàng nghe điện thoại, cô nói:



- Bố, bây giờ con về đây!



Bạch Tình Đình cúp điện thoại, cô xoay sang phía Diệp Lăng Phi và nhẹ nhàng nói:



- Ông xã, bố giục chúng ta mau về nhà đi, Ông Bành khi nãy còn nhắc đến chúng ta đấy!



Diệp Lăng Phi nghe thấy Bành Nguyên nhắc đến hắn thì hắn khẽ lắc đầu và nói nhạt:



- Anh nghĩ ông già này tuyệt đối không có chuyện gì tốt lành đâu, mỗi lần ông già ấy nhắc đến anh thì đều không có chuyện gì tốt đâu, chắc chắn lần này cũng như vậy!



Bạch Tình Đình nhẹ nhàng nói:




Diệp Lăng Phi trong lòng nghĩ như vậy, khi nhìn thấy mẹ của Bành Hiểu Lộ bây giờ đang ở cửa cầu thang thì Diệp Lăng Phi khẽ gật đầu với mẹ của Bành Hiểu Lộ, sau đó thì không để ý gì nữa, hắn cùng Bạch Tình Đình đi ngang qua người mẹ của Bành Hiểu Lộ.



Khi Diệp Lăng Phi vừa về tới bên trong hội sảnh tiệc thì Bạch Cảnh Sùng nói với Diệp Lăng Phi bằng giọng nói trách móc:



- Tiểu Diệp, con và Tình Đình thật là… Đi ra mà không quay lại, lão thủ trưởng đã nhắc mấy lần rồi đấy!



Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình ngồi xuống, Trương Lộ Tuyết cũng đi đến, Trương Lộ Tuyết cố ý đi ở phía sau bọn họ, cô chính là lo lắng bị người khác thấy nên cố ý như vậy. Vợ chồng Trương Tiếu Thiên vẫn cho rằng con gái của mình đã trưởng thành, bọn họ không cần phải quản con gái của mình, bọn họ rất tin tưởng con gái mình.



Diệp Lăng Phi sau khi ngồi xuống, hắn cầm ly rượu trước mặt của mình lên, hắn uống một hơi rồi đưa tay lên khóe miệng lau một cái và nói:



- Nhạc phụ đại nhân, con cũng định về sớm nhưng khi nãy con nhận được một cú điện thoại!



Diệp Lăng Phi vừa nói vừa đưa ánh mắt nhìn Bành nguyên và khẽ nói:



- Con ít nhất đã hiểu được một vài chuyện trong nước, lúc trước con không biết rằng trong nước có nhiều chuyện như vậy, nhưng nghĩ cũng bình thường, trên thế giới này vỗn không có gì là tuyết đối công bằng cả, đều là tương đối thôi!



Sau khi Diệp Lăng Phi nói những lời này ra thì Bạch Cảnh Sùng không hiểu, ông ta không rõ Diệp Lăng Phi vì sao đột nhiên lại nói ra những lời này. Bạch Cảnh Sùng không hiểu, nhưng Bành Nguyên lại hiểu ý trong những câu nói của Diệp Lăng Phi, hắn cười nói:



- Tiểu Diệp, trên thế giới này vốn không có chuyện gì là tuyệt đối, năm đó, khi ta còn chưa nghỉ hưu, ta cũng biết có một số việc ta vô năng vô lực, hay là không nên chọc vào thì tốt hơn, những năm trở lại đây, ta vẫn quan tâm đến những chuyện ta nên làm, vốn không nói hết những chuyện cần thiết ra, bởi vì có một số việc, ta quả thật không rõ lắm!