Đô Thị Tàng Kiều

Chương 13241 : Phát giấy mời (1)

Ngày đăng: 11:07 18/04/20


Tay phải Diệp Lăng Phi giống như gọng kìm nghiến chặt vào cổ họng Trương Thiên Đào, đến mức Trương Thiên Đào cảm thấy không thể thở được. Trương Thiên Đào biết lúc này nếu Diệp Lăng Phi thật sự muốn lấy tính mạng của gã thì quá dễ dàng. Tay phải Trương Thiên Đào cầm khẩu súng từ từ để xuống, Trương Thiên Đào lúc này không dám mang tính mạng của mình ra đùa.



Diệp Lăng Phi buông tay ra, nhân tiện cầm luôn khẩu súng của Trương Thiên Đào. Hắn lùi lại hai bước rồi xin lỗi Trương Thiên Đào đang đứng ho ở trước mặt hắn:



- Cảnh sátTrương, thật xin lỗi, ban nãy tôi cũng là bất đắc dĩ.



Trương Thiên Đào vẫn còn ho, Diệp Lăng Phi đi về phía cửa phòng thẩm tra, Trương Thiên Đào thấy Diệp Lăng Phi cầm súng đi ra cửa, vội vàng kêu lên:



- Không được!



- Suỵt...



Diệp Lăng Phi tay cầm súng, giơ ký hiệu với Trương Thiên Đào ý bảo gã không được nói, hắn mở cửa phòng liếc nhìn ra ngoài, sau khi thấy xung quanh không có người, Diệp Lăng Phi khép cửa phòng lại, hắn quay người thấy Trương Thiên Đào đang nhìn Diệp Lăng Phi nói:



- Ở đây là cục cảnh sát, anh đừng hòng muốn trốn thoát.



Diệp Lăng Phi tay cầm khẩu súng của Trương Thiên Đào đi đến trước mặt Trương Thiên Đào, Diệp Lăng Phi vứt khẩu súng cho Trương Thiên Đào nói:



- Tôi không hề nói tôi định trốn. Trả súng cho anh đấy.



- Bịch!



Diệp Lăng Phi vứt khẩu súng xuống trước mặt Trương Thiên Đào, rồi quay người đi về phía chiếc ghế. Diệp Lăng Phi lúc này quay lưng về phía Trương Thiên Đào, nếu Trương Thiên Đào muốn tấn công Diệp Lăng Phi từ sau lưng thi cơ hội thành công rất lớn. Trương Thiên Đào cầm khẩu súng, họng súng vốn định hướng về Diệp Lăng Phi, nhưng khẩu súng trong tay gã lại không có cách nào ngắm về Diệp Lăng Phi, cuối cùng Trương Thiên Đào đành tự mình từ bỏ suy nghĩ đó, hắn cất khẩu súng vào người rồi đối diện với Diệp Lăng Phi hỏi:



- Rút cuộc anh muốn làm gì?



- Tôi muốn nói chuyện với anh.




- Anh nói anh làm theo lệnh của cục trưởng, cục trưởng của anh từng kẻ giết người nhất định là tôi sao? Nếu không nói, anh làm như thế này là đang dùng hình để ép cung, nếu tôi thật sự là kẻ giết người thì không nói làm gì nhưn nếu tôi không phải thì trách nhiệm của anh sẽ lớn đấy. Cảnh sát Trương, anh suy nghĩ kỹ một chút, tôi có thể nói với anh một cách rõ ràng rằng chuyện này tuyệt đối không đơn giản như anh nghĩ.



-Chuyện này...



Trương Thiên Đào hơi do dự, đúng lúc đó cửa phòng thẩm vấn có tiếng gõ cửa, Trương Thiên Đào mở cửa phòng thẩm vấn thấy một viên hình cảnh đứng ở cửa, viên hình cảnh đó thì thầm vài tiếng vào tai Trương Thiên Đào, Trương Thiên Đào ngạc nhiên nói:



- Thật sao?



Viên hình cảnh gật đầu nói:



- Đội trưởng, đương nhiên là thật rồi. Bây giờ chúng ta cần lập tức hành động.



-Được, lập tức hành động.



Trương Thiên Đào gật đầu quay vào phòng thẩm vấn, gã nói với Diệp Lăng Phi:



- Bây giờ tôi phải ra ngoài làm án, xảy ra chuyện lớn rồi, đợi tôi quay lại sẽ thẩm vấn anh.



Trương Thiên Đào quay người đang định đi thì nghe thấy Diệp Lăng Phi nói:



- Cảnh sát Trương, đến đây.



Trương Thiên Đào hơi sửng sốt, không biết Diệp Lăng Phi muốn làm gì, gã đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi nhìn Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi đưa tay phải ra, để viên đạn trong tay vào tay Trương Thiên Đào, hắn ngẩng đầu lên nhìn Trương Thiên Đào khẽ nói:



- Cảnh sát Trương, thật sự xin lỗi, con người tôi quả thật không tin người khác, nhất là không tin cảnh sát.