Đô Thị Tàng Kiều
Chương 13341 : Chu Ngọc Địch thỏa hiệp! (1)
Ngày đăng: 11:07 18/04/20
- Nếu như tôi nói, tôi chẳng thích chơi trò nào hết thì tôi sẽ có kết cục thế nào?
Diệp Lăng Phi nhìn Trương Thiên Đào, sau khi nghe Trương Thiên Đào nói những lời này thì vẻ mặt của Diệp Lăng Phi vẫn rất bình tĩnh, hắn không hề biểu hiện ra một chút hoảng sợ hay bất an nào cả. Diệp Lăng Phi nói những lời nói quả thật đã chọc giận Trương Thiên Đào, Trương Thiên Đào trong lòng vốn có áp lực rất lớn, bây giờ lại gặp phải một tên tội phạm nguy hiểm không chịu phối hợp như Diệp Lăng Phi, Trương Thiên Đào không nhịn được nữa, tay phải hắn nắm lại, hung hăng đập lên mặt bàn
- Bịch!
Mặt bàn truyền đến một tiếng vang lanh lảnh, tiếp đó là tiếng hét phẫn nộ của Trương Thiên Đào:
- Diệp Lăng Phi, anh đừng tưởng rằng anh có thể ở đây tiếp tục càn rỡ, tôi cho anh biết, lần này anh cũng đừng nghĩ đến chuyện đi ra ngoài!
Khi nói chuyện, hắn vừa xua tay, hai viên cảnh sát hình sự cất bước đi về phía Diệp Lăng Phi, khi hai gã cảnh sát hình sự còn chưa đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi thì đã nghe thấy bên ngoài phòng thẩm vấn truyền đến tiếng động lớn, sau đó thì nghe tiếng "Thình thịch, thình thịch" ở cửa phòng thẩm vấn.
- Mở cửa!
Từ bên ngoài truyền đến tiếng hét phẫn nộ.
Tiếng hét phẫn nộ này rất lớn, dường như không chỉ có một người.
Trương Thiên Đào trong lòng sửng sốt, ở đây là phòng thẩm vấn của Cục cảnh sát, không thể có tiếng huyên náo lớn như vậy được, hơn nữa tiếng phá cửa càng ngày càng vang lên, dường như muốn đập vỡ cửa phòng thẩm vấn.
Trương Thiên Đào nhìn hai gã cảnh sát hình sự kia một cái, có ý bảo bọn họ đi mở cửa. Hai người này cũng không rõ là chuyện gì đang xảy ra. Lúc trước, bọn họ có lẽ chưa từng gặp phải chuyện như hôm nay. Khi hai người bọn họ vừa mở cửa phòng thẩm vấn ra thì từ bên ngoài có hơn mười mấy người quân nhân mặc quân trang, những quân nhân này xông tới mà không nói lời gì, bọn họ chế ngự Trương Thiên Đào và người của hắn, ngoài ra có người đến mở khóa tay cho Diệp Lăng Phi.
Trương Vệ Quốc nhìn thấy Diệp Lăng Phi bình yên vô sự thì ông ta khẽ gật đầu, ông đến trước mặt Diệp Lăng Phi và nói:
- Lão gia nhà tôi đã dặn dò nhất định phải để cậu bình an vô sự, nếu cậu có việc thì tôi sẽ cho người dẹp yên chỗ này, chuyện ở địa phương chúng tôi thường không quản, nhưng lần này địa phương loạn quá rồi, còn nói xấu cậu là tội phạm giết người, đây quả thực là nực cười, chuyện này không thể cứ để như vậy, tôi nhất định phải làm rõ ràng chuyện này, Diệp tiên sinh, cậu cứ trở về khách sạn nghỉ ngơi đi, có tin tức gì thì tôi sẽ báo ngay cho cậu!
Diệp Lăng Phi gật đầu hắn trả lời:
- Được rồi, vậy tôi về trước, tôi thấy ở đây thật không đơn giản, có lẽ còn có thể có liên quan đến đến bí thư Tưởng …!
Câu tiếp theo Diệp Lăng Phi chưa nói ra nhưng ý của hắn cũng đã biểu đạt một cách rất rõ ràng rồi, Trương Vệ Quốc chỉ gật đầu mà không nói gì cả.
Sau khi nhìn thấy Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ đi khỏi thì Trương Vệ Quốc mới xoay mặt sang phía Vương Vĩ, hắn trầm tư nói:
- Tôi là ủy viên thường vụ của thành ủy, việc ở đây tôi có quyền biết chân tướng sự việc. Tuy quân đội chúng tôi không quản những chuyện địa phương của các anh, nhưng cũng không thể nói rằng các anh có thể dính vào, các anh thật to gan, muốn khép người vô tội vào tội giết người, nói như vậy, một khi tội danh được thành lập, chẳng phải là người vô tội vì các anh mà bỏ mạng sao, điều này không phải chuyện nhỏ, nếu anh là Phân Cục trưởng, vậy thì hãy nói chuyện rõ ràng với tôi, nếu không, các anh ai cũng không được rời khỏi đây…!
Trương Vệ Quốc nói tới đây thì nói thêm một câu,
- Quân khu của chúng tôi rất coi trọng chuyện lần này, nhất định phải cho chúng tôi một công đạo!
Mồ hôi lạnh trên trán Vương Vĩ đỗ ra, chuyện này vốn không nghiêm trong như Trương Vệ Quốc nói, nhưng bây giờ sau khi nghe Trương Vệ Quốc nói những lời này thì Vương Vĩ ý thức được chuyện này sẽ trở nên cực kỳ nghiêm trọng. Xem ra Diệp Lăng Phi không những là có quan hệ với Thị trưởng mà hơn nữa còn có quan hệ hết sức thân mật với quân đội, người ta thường nói đừng sờ mông cọp cái, Vương Vĩ có cảm giác mình giống như đang mò tới mông một con cọp cái, từ thái độ của bên quân đội đối với chuyện này thì cho thấy chuyện này tuyệt đối sẽ không dễ làm. Người của quân đội cũng mặc kệ chuyện này, nếu đắc tội với người ta, người ta cho dù đánh mình thì mình bắt người ta cũng không được, người ta là quân đội, không cùng một hệ thống với chính qiuềm địa phương. Vương Vĩ trong lòng đang tính toán, bí thư Tưởng mặc dù đang nắm quyền lực lớn, nhưng Tưởng thư ký khi đối mặt với người của quân đội cũng không có cách bào.