Đô Thị Tàng Kiều

Chương 13352 : Trở nên trẻ lại! (2)

Ngày đăng: 11:07 18/04/20


Diệp Lăng Phi không quan tâm đến Bành Hiểu Lộ rốt cuộc đem những cái gì mà Bành Nguyên nói truyền cho Trương Dược, bây giờ hắn nghĩ làm thế nào để đối mặt với Chu Hồng Sâm. Đối với Diệp Lăng Phi mà nói thì tình cảnh của Chu Hồng Sâm bây giờ khiến Diệp Lăng Phi cảm thấy thật khó khăn. Ngồi bên trong xe taxi, Diệp Lăng Phi vẫn suy nghĩ chuyện này, bây giờ đột nhiên Dã Thú gọi điện thoại đến.



- Lão Đại, có tin tức rồi!



Khi Diệp Lăng Phi vừa mới nghe điện thoại thì giọng nói của Dã Thú đã từ đầu dây bên kia điện thoại truyền tới, Diệp Lăng Phi hỏi:



- Dã Thú, từ từ nói, rốt cuộc có tin tức gì?



- Vẫn là chuyện của người phụ nữ đó!



Dã Thú nói,



- Lão Đại, để em nói rõ trước, bây giờ em không có ở chung với cô gái tiếp viên hàng không, hôm nay em hoàn toàn là vì Lão Đại, em đã hy sinh rất lớn, hi vọng Lão Đại có thể hiểu nỗi khổ của em…!



Dã Thú làm ra bộ dạng tranh công giá thế trước mặt Diệp Lăng Phi, nhưng Diệp Lăng Phi lập tức cắt đứt lời của Dã Thú, hắn nói:



- Dã Thú, đừng nói nhảm nữa, nói nhanh một chút đi!



- À…À!



Dã Thú vừa nghe khẩu khí nói chuyện của Diệp Lăng Phi thì hắn biết nếu mình còn nói như vậy thì có thể Diệp Lăng Phi sẽ tức giận, hắn không dám dài dòng nữa, hắn lập tức nói tình huống mà hắn biết ra.



- Lão Đại, em đã điều tra qua người gọi là Nguyệt Như rồi. Người phụ nữ này lai lịch là làm bất động sản ở thành phố Vọng Hải, sau đi tới tỉnh thành, những tài liệu này là do người ở thành phố Vọng Hải điều tra ra...!



Dã Thú vừa nói những lời này thì Diệp Lăng Phi lập tức nhíu mày và nói:
- Tôi biết rồi, tôi biết rồi, mới vừa rồi chú còn nói anh sẽ đến đây bằng bằng tay không, lần này chú nhất định sẽ ngạc nhiên!



Tiểu Linh lúc nói chuyện trên mặt đặc biệt phong phú, Diệp Lăng Phi nhìn cách cô bé này nói chuyện thì hắn có cảm giác kỳ quái, chẳng lẽ cô bé này không phải là bảo mẫu, mà là...



Diệp Lăng Phi vội vàng lắc đầu, hắn đây chính là loạn tưởng, người này sao có hể là con gái riêng của Chu Hồng Sâm được. Diệp Lăng Phi nghĩ tới đây, nhưng ngay sau đó hắn nghĩ lại, cảm giác không phải là không có thể. Diệp Lăng Phi tạm thời không suy nghĩ đến những chuyện này, theo Diệp Lăng Phi thấy, sau khi gặp bố vợ của mình, mẹ vợ của mình thì vừa hỏi cũng biết thân phận của cô bé này, mình không cần phải ở đây lãng phí thời gian.



Diệp Lăng Phi nghĩ tới đây, rồi hắn nhìn tiểu Linh khẽ mĩm cười, hắn cất bước đi đến. Tiểu Linh chạy nhanh hai bước, bím tóc thắt kiểu đuôi ngựa cử động, vừa đi đến cửa thì Tiểu Linh đã nói vào bên trong:



- Chú, dì, người đến rồi!



Theo lời của Tiểu Linh thì mẹ của Chu Hân Mính xuất hiện ở trước cửa, thì nhìn thấy tóc của bà ta rõ ràng vàng quá, lúc trước ở thành phố Vọng Hải nhìn thấy hai người như vậy, hơn nữa điều làm cho Diệp Lăng Phi có cảm giác bất ngờ chính là, mẹ của Chu Hân Mính trên lỗ tai còn mang bong tai, trừ cái đó ra, còn có nhiều điều lạ hơn nữa…



- Chuyện này là thế nào?



Diệp Lăng Phi ngây ngẩn cả người, hắn quên chào hỏi, mẹ của Chu Hân Mính cười nói:



- Tiểu Diệp, sao thế, lẽ nào con không nhận ra mẹ à?



- A...mẹ vợ, con chỉ là ngạc nhiên, con cảm thấy, con cảm thấy…!



Diệp Lăng Phi liên tiếp nói hai từ cảm thấy mà vẫn không nói ra, mẹ của Chu Hân Mính cười nói:



- Có phải con cảm thấy mẹ trẻ ra hay không?