Đô Thị Tàng Kiều

Chương 13621 : Giám sát!(1)

Ngày đăng: 11:08 18/04/20


Diệp Lăng Phi không tin vào cái gọi là tình cờ, trên thế giới này quả thật tồn tại sự tình cờ, nhưng nếu như tình cờ nhiều quá thì không còn là tình cờ nữa. Diệp Lăng Phi không thích cái từ tình cờ này, theo Diệp Lăng Phi thấy, không phải chuyện gì cũng có thể nói là tình cờ, nói như vậy, chẳng qua chỉ là không chịu trách nhiệm đối với tính mạng của mình thôi. Diệp Lăng Phi không cho rằng việc đụng phải cảnh sát ở đây là tình cờ, lại còn là một đôi tình nhân trông có vẻ rất thân mật. Ánh mắt Diệp Lăng Phi lão luyện bực nào, từ ánh mắt của đôi trai gái khi nhìn nhau hắn đã nhìn ra hai người này chỉ đang giả bộ mà thôi. Ánh mắt Diệp Lăng Phi ngẫu nhiên nhìn đến chỗ giày của người phụ nữ, nhìn thấy ở chỗ giày có một điểm màu đen, đó không phải là màu đen của tất chân, rõ ràng là một phần của khẩu súng, bởi vì cất ở trong giày, cho nên thoạt nhìn mới có màu đen. Diệp Lăng Phi hạ giọng nói một câu “Cảnh sát!” với Dã Thú, sau đó liền ngừng lại. Ánh mắt Dã Thú quét qua đôi nam nữ trẻ tuổi, hừ lạnh một tiếng. Đôi nam nữ trẻ tuổi đi ngang qua chỗ Diệp Lăng Phi và Dã Thú, cũng liếc nhìn hai người. Diệp Lăng Phi và Dã Thú để bọn họ đi qua, sau đó Diệp Lăng Phi quay người lại, vừa lúc nhìn thấy đôi nam nữ đó đang quay đầu nhìn hắn, Diệp Lăng Phi lên tiếng chào hỏi hai người đó:



- Hai vị, xin chào!



- A....!



Đôi nam nữ đó hiển nhiên không ngờ Diệp Lăng Phi lại chào hỏi bọn họ, nghe Diệp Lăng Phi lên tiếng chào hỏi, hai người bọn họ có vẻ như không kịp phản ứng, chỉ có thể chào lại Diệp Lăng Phi theo phép lịch sự, sau đó, vội vàng đi về phía thang máy.



- Thú vị thật, xem ra cảnh sát đã theo dõi cả nơi này rồi. Dã Thú, cậu bảo hai người đó có lập tức báo cáo hành tung của chúng ta với cấp trên không?



Diệp Lăng Phi và Dã Thú đi tới trước cửa căn hộ, Diệp Lăng Phi mạn bất kinh tâm nói ra những những lời này, Dã Thú không dám chắc chắn, nói:



- Lão Đại, chuyện này em cũng không dám chắc, hai người thanh niên đó em cũng không dám khẳng định là cảnh sát!



Lương An An không nghe được cuộc trò chuyện giữa Diệp Lăng Phi và Dã Thú, cô cầm lấy chìa khóa mở cửa phòng ra, đi vào trước. Diệp Lăng Phi và Dã Thú hai người đứng ở trước cửa, nhìn về phía cửa căn hộ mà đôi nam nữ đó vừa đi ra, chỉ thấy cánh cửa đó chỉ được khép hờ, không hề giống những đôi tình nhân khác sau khi rời đi sẽ khóa kín cửa phòng lại, điều này rất không hợp với lẽ thường, Dã Thú bất động thanh sắc quay đầu lại, nói với Diệp Lăng Phi:



- Lão Đại, để em đi xem xem rốt cuộc là chuyện gì, nếu như quả thật là cảnh sát, em sẽ làm cho bọn họ phải câm miệng!



- Không cần đâu!
- Ai bảo chú cứu chứ!



Lương An An dường như đã quên mất chiều nay mình đã tránh được một đại kiếp nạn, nếu như chiều nay cô có quan hệ với với Trần Hiểu, cả đời này Lương An An sẽ hối hận muốn chết, phải biết rằng cô sắp gặp lại mối tình đầu của mình rồi, hai người đã sớm ước định, lần đầu tiên phải dành cho đối phương. Đây cũng là lý do tại sao người bạn trai cũ của Lương An An lại đá Lương An An, từ đầu Lương An An đã hoàn toàn không có ý muốn có bạn trai, chỉ là nếu như để lâu mà không tìm bạn trai, khó tránh khỏi sẽ bị những người bạn chung quanh cho là "FA” (Forever Alone- chỉ những người mãi mà không có bạn trai hay bạn gái), Lương An An không muốn như vậy, vì thế mới tìm một người làm bạn trai. Thật ra thì, ở trong lòng Lương An An, cô rất để đến tình cảnh mình và mối tình đầu gặp mặt, chỉ còn một tháng nữa, mối tình đầu của cô sẽ từ Mỹ trở về Hồng Kông, đến lúc đó, Lương An An có thể gặp lại mối tình đầu mà cô hằng nhung nhớ, kể lại nỗi khổ tương tư. Khi cô nghe Dã Thú nhắcc đến chuyện chiều nay đã cứu cô, Lương An An theo bản năng phản bác lại Dã Thú, sau đó, Lương An An đi đến bên cạnh Diệp Lăng Phi, kéo tay Diệp Lăng Phi, hướng về phía Dã Thú, nói:



- Cháu chỉ cần chủ Diệp là đủ rồi, chú Diệp nhất định sẽ cứu cháu, anh rể cháu thường nhắc tới chú, nói chú uy phong thế nào, tâm địa thiện lương ra làm sao!



Diệp Lăng Phi cười cười, hắn nhớ rõ lúc trước khi hắn nói ra tên của mình, Lương An An không có phản ứng gì. Diệp Lăng Phi rất hiểu cá tính của Dã Lang, Dã Lang sẽ không đem chuyện của Diệp Lăng Phi ra kể, mặc dù Dã Lang muốn kể, cũng sẽ gọi điện thoại hỏi ý kiến Diệp Lăng Phi hỏi, nhưng Dã Lang chưa từng để cập chuyện này với Diệp Lăng Phi, điều đó chứng minh Dã Lang không có ý này. Diệp Lăng Phi không vạch trần lời nói dối của Lương An An, ngược lại, hắn cảm thấy cô bé Lương An An này rất khác so với cô chị Lương Ngọc của mình, Lương An An rất thông minh, nhưng phong cách làm việc của cô trẻ trung hơn.



- Lão đại đã kết hôn rồi, em đừng có chọc đến anh ấy, anh nói trước với em, nếu như em trêu chọc đến đại ca của anh, đại tẩu của anh sẽ không bỏ qua cho em đâu. Tiểu nha đầu, so với đại tẩu của anh, em không chỉ kém một chút đâu mà còn kém xa lơ xa lắc!



Lương An An trơn trừng hai mắt nhìn Diệp Lăng Phi, cô nhìn quả thật không hiểu rõ chuyện ở thành phố Vọng Hải, Dã Lang chưa từng nói với cô, Lương Ngọc cũng không nói. Lương An An há hốc mồm, vừa định lên tiếng, đã nghe Diệp Lăng Phi nói:



- An An, chẳng phải là em muốn quét nhà sao? Vậy em còn đứng đây làm gì!



Lương An An liếc nhìn Diệp Lăng Phi, nói:



- Cháu muốn để hai chú quét nhà cùng, hai chú quét chỗ kia nhé!