Đô Thị Tàng Kiều

Chương 13642 : Chém giết đẫm máu!(2)

Ngày đăng: 11:08 18/04/20


Diệp Lăng Phi nói ít nhất là sáu người, số đạn trong khẩu súng của Trương Chí Dương nhiều hơn sáu viên. Tang Bưu nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, hắn hừ lạnh, đáp trả:



- Anh không cần phải hù dọa tôi, tôi không phải là kẻ dễ bị hù dọa đâu. Anh không đi hỏi thử xem, Tang Bưu ở Hồng Kông này đã từng sợ kẻ nào, chỉ bằng một khẩu súng mà muốn hù dọa ở tôi, thật là khinh thường tôi quá đó!



- Tôi không nói là tôi cầm súng dọa anh, tôi muốn dọa mấy người thủ hạ của anh kia. Tang Bưu, có thể anh là một anh hùng, nhưng anh có thể đảm bảo rằng những thủ hạ của anh tất cả đều là anh hùng sao?



Diệp Lăng Phi hừ lạnh một tiếng, nói,



- Tang Bưu, tôi đã nói rồi, không cần phải làm căng chuyện này như vậy, anh lùi một bước, tôi cũng lùi một bước, thế này đi, anh bảo người của anh nhường đường cho tôi, tôi đảm bảo trước khi rời khỏi Hồng Kông tôi sẽ giao thứ anh cần cho anh, anh thấy đề nghị này thế nào?



Tang Bưu không hề có ý muốn thỏa hiệp, hắn lạnh lùng nói:



- Tôi nghĩ anh vẫn chưa hiểu rõ tình thế lúc này, bây giờ anh đang nằm trong tay tôi, làm gì không phải do anh làm chủ, bây giờ anh chỉ cần làm theo lời tôi nói là được, giao vật đó ra đây!
- Người nào còn muốn đi tìm chết nữa, lần sau, ta sẽ đâm vào tim các ngươi, chém đầu các ngươi...!



Diệp Lăng Phi và Dã Thú toàn thân dính đầy máu tươi, tay phải Diệp Lăng Phi còn cầm lấy một ống tuýp vừa mới cướp được, hắn chỉ vào đám người đang hoảng sợ kia, quát lên:



- Chúng ta không có thời gian chơi với các ngươi, lần sau, chính là lúc các ngươi mất mạng đó!



- Lão Đại, súng này!



Trong lúc Diệp Lăng Phi nói ra những lời này, có người đã cầm lấy khẩu súng của Trương Chí Dương tới, Tang Bưu vừa nhìn thấy khẩu súng lục, trên mặt hiên lên một cười lạnh, Tang Bưu cấm lấy khẩu súng, chĩa về phía Diệp Lăng Phi, đúng lúc đó, chỉ thấy Diệp Lăng Phi ném cái ống tuýp đó về phía Tang Bưu. Tang Bưu đang cầm súng, thấy ống tuýp bay tới, vội vàng tránh né, nhưng hắn vẫn chậm một chút, đầu ống tuýp cắm vào vai phải của Tang Bưu, lực ném của Diệp Lăng Phi rất lớn, ống tuýp mặc dù không thể xuyên vào bả vai của Tang Bưu, nhưng ít nhất cũng cắm sâu vào một tấc. Tang Bưu hét lớn một tiếng, khẩu súng trong tay rơi xuống đất. Diệp Lăng Phi đánh mắt ra hiệu với Dã Thú, lúc này không đi, còn chờ khi nào. Dã Thú ngầm hiểu, hai người xoay người bỏ chạy. Con hẻm này rất hẹp, Diệp Lăng Phi và Dã Thú chạy ra khỏi ngõ rất dễ dàng. Đám đàn em của Tang Bưu nhất thời còn không có phản ứng gì, thủ đoạn độc ác của Diệp Lăng Phi khi nãy đã khiến cho bọn chúng hoảng sợ, nhất thời không biết phải làm gì bây giờ. Lão đại của bọn chúng giờ phút này còn đang luôn mồm kêu la thảm thiết, những người đứng ngoài gần nhất còn không đuổi theo Diệp Lăng Phi và Dã Thú, mãi cho đeesn khi có người cao giọng hô "Đuổi theo!", những người này mới nhớ ra là phải đuổi theo hai kẻ kia, một đám lục tục chạy chạy ra khỏi ngõ. Trên bả vai Tang Bưu còn cắm ống tuýp, hắn không dám rút ra chỉ có thể kêu la thảm thiết, không để cho người khác động vào cái ống tuýp đó. Trong lúc Tang Bưu đang kêu gào vì đau, có người đi tới trước mặt Trương Chí Dương đang nằm trong vũng máu, dùng chân đạp đạp Trương Chí Dương mấy cái, Trương Chí Dương không hề có phản ứng gì, trong cuộc hỗn chiến vừa rồi, Trương Chí Dương không biết bị người nào chém rất nhiều nhát, cả người toàn là máu, tình hình của Trương Chí Dương bây giờ xem ra rất nguy cấp. Tấn công cảnh sát là trọng tội, Tang Bưu không ngờ tối hôm nay hắn lại gặp phải chuyện khó giải quyết như vậy. Sắc mặt của hắn trắng bệch, hàm răng cắn chặt, thật lâu sau, Tang Bưu mới nói:



- Giết chết hắn, không được để cho người khác nhìn thấy, thủ pháp nhất định phải lưu loát sạch sẽ!