Đô Thị Tàng Kiều

Chương 13691 : Hình cảnh quốc tế (1)

Ngày đăng: 11:08 18/04/20


Diệp Lăng Phi và Lương An An lên một chiếc taxi, đúng lúc chiếc xe vừa đi khỏi thì thấy đôi nam nữ từ trong nhà hàng chạy ra, thấ Diệp Lăng Phi và Lương An An ngồi trong xe taxi, bọn họ không lập tức đuổi theo. Diệp Lăng Phi quay đầu lại nhìn thấy mọi hành động của đôi nam nữ kia, Diệp Lăng Phi thấy sự việc quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của hắn.



Lương An An thấy Diệp Lăng Phi nhìn về phía sau xe, cô ta thấy kỳ lạ hỏi:



- Diệp đại ca, anh nhìn gì vậy?



Diệp Lăng Phi nhìn Lương An An cười nói:



- Không có gì, không có gì cả.



Trong mắt Diệp Lăng Phi, Lương An An chỉ là một cô bé mà thôi, có một số chuyện không thể nói với Lương An An được, hắn chỉ nói qua loa với Lương An An.



Khi Bành Hiểu Lộ đến chỗ nhập cảnh thì Diệp Lăng Phi và Lương An An vừa đến, Bành Hiểu Lộ mặc một chiếc áo khoác nhạt màu, bên dưới mặc một chiếc quần bò, đeo ba lô, cách ăn mặc trông rất thời trang, khác rất nhiều so với cách ăn mặc thường ngày của Bành Hiểu Lộ, nếu không phải là Diệp Lăng Phi tận mắt nhìn thấy chắc chắn hắn không thể tin là Bành Hiểu Lộ lại ăn vận như vậy.



Diệp Lăng Phi nhìn thấy Bành Hiểu Lộ đi tới, hắn đang định qua đón thì vừa lúc đó có năm sáu người đàn ông vây lại, một trong những người đó đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi, giơ giấy tờ ra nói:



- Chúng tôi là tổ trọng án Cửu Long Hồng Kong, anh bị tình nghi liên quan đến vụ án giết cảnh sát, mời đi theo chúng tôi.



Lương An An luôn lo lắng chuyện này. Hôm nay sau khi cô ta biết tin Trương Trí Dương chết, cô ta lập tức thông báo cho Diệp Lăng Phi muốn bảo Diệp Lăng Phi rời khỏi Hong Kong nhưng Diệp Lăng Phi lại không quan tâm. Lương An An thấy những cảnh sát này vì chuyện của Trương Trí Lâm nên mới đến bắt Diệp Lăng Phi. Lương An An vô cùng lo lắng nhưng sắc mặt Diệp Lăng Phi không có chút gì lo lắng, hắn nhìn một nam một nữ trong những người đó là người của Tang Bưu phái tới bây giờ mới biết rõ, hai người đó là cảnh sát, mục đích chính là theo dõi Diệp Lăng Phi.



Diệp Lăng Phi thản nhiên trả lời:



- Không vấn đề gì. Nhưng bạn tôi ở đây, tôi có thể chào bạn tôi một tiếng được không, yên tâm, con người tôi rất thích hợp tác với cảnh sát, tôi bảo đảm tuyệt đối không làm khó các anh.



Những người cảnh sát kia gật đầu đồng ý yêu cầu của Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi đi vài bước về phía Bành Hiểu Lộ, rồi dừng lại, mở hai tay kiểu bất đắc dĩ nói:



- Hiểu Lộ, anh vốn định nói chuyện với em nhưng bây giờ xem ra anh chỉ có thể đến cục cảnh sát để phối hợp điều tra.



Bành Hiểu Lộ vừa đến Hong Kong thì gặp ngay cảnh Diệp Lăng Phi bị cảnh sát Hong Kong bắt đi. Bành Hiểu Lộ không hiểu chuyện này có phải Diệp Lăng Phi sắp xếp trước hay không, thiên hạ làm gì có chuyện trùng hợp đến thế. Bành Hiểu Lộ ngẩng mặt nhìn một lượt những cảnh sát Hong Kong kia, từ thái độ của bọn họ cho thấy chuyện này không phải là do Diệp Lăng Phi sắp xếp trước, Bành Hiểu Lộ lại quay sang nhìn Diệp Lăng Phi hỏi:




- Chú Trương, lần này cảm ơn chú, cháu không biết chú cũng ở Hong Kong, khi nào cháu có thời gian sẽ qua thăm chú Trương, à, bố cháu rất tốt, ông cháu cũng khỏe, lần trước bố cháu còn nhắc đến chú nói chú đến Hong Kong hưởng phúc rồi, lúc đó cháu không ngờ chú lại đến Hong Kong, thế nên cháu mới gọi điện cho chú.



Buông điện thoại xuống, Bành Hiểu Lộ phụng phịu, mặt không nét cười, ở bên cạnh Bành Hiểu Lộ là một người đàn ông mặc quần áo cảnh sát khoảng hơn bốn mươi tuổi, qua diện mạo của người đó thì ông ta hình như là cục trưởng cục cảnh sát ở đây. Bành Hiểu Lộ không nói nhiều với ông ta, thấy Diệp Lăng Phi không có chuyện gì bèn rảo bước đi. Diệp Lăng Phi khẽ lắc đầu, không ngờ Bành Hiểu Lộ lại ra vẻ uy phong, quả thực là như thế thật khiến người ta thấy sợ hãi. Diệp Lăng Phi đi theo sau Bành Hiểu Lộ, sau khi ra khỏi cục cảnh sát Bành Hiểu Lộ mới dừng lại, quay sang Diệp Lăng Phi nói:



- Rút cuộc là chuyện gì? Sao anh lại đánh Trần Hiểu trọng thương?



Bành Hiểu Lộ nói vậy, Diệp Lăng Phi có phần hơi bất ngờ, hắn khẽ lắc đầu nói:



- Làm sao vậy được, anh không hề đánh tiểu tử đó, nó trọng thương? Thú vị, thật thú vị.



- Diệp Lăng Phi, anh còn cười, lẽ nào anh còn không biết tính nghiêm trọng của sự việc hay sao, anh có biết bố của Trần Hiểu là ai không?



Bành Hiểu Lộ vừa nói vậy bèn nghe thấy Diệp Lăng Phi cười nói:



- Anh đương nhiên biết, nếu anh không biết bố cậu ta là ai thì anh làm sao dám ở Hong Kong, lẽ nào anh không sợ có kẻ gây bất lợi cho anh sao? Hiểu Lộ, em đừng tức giận, có chuyện gì chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện, em không phải là vừa đến Hong Kong sao? Chi bằng để anh đưa em đi dạo để em nguôi giận.



- Nguôi giận gì chứ, em vừa đến Hong Kong, đã bị anh gây sức ép, em biết ngay anh không có chuyện gì tốt đẹp cả, em đoán đúng không sai tý nào.



Bành Hiểu Lộ nói đến đây lại nói thêm một câu:



- Lương Ngọc cũng được thả ra rồi, em biết anh có chuyện muốn nói chuyện với cô ta, bây giờ cô ta đang ở trong phòng em, theo lời chú Trương em nói, lần này đâm vào một cái sọt lớn, có thể dẹp yên được hay không đều là việc của anh, nếu đây là đại lục thì còn dễ nhưng đây là Hong Kong, chúng ta không quản lý ở đây...



Lời của Bành Hiểu Lộ bị Diệp Lăng Phi cắt ngang, hắn cười nói:



- Hiểu Lộ, anh hiểu tình hình ở đây, đi thôi, chúng ta về nhà rồi nói sau.



Diệp Lăng Phi nói rồi đang định dang tay ôm eo Bành Hiểu Lộ nhưng nhớ ra Lương An An đang ở đây, hắn đành phải đổi ôm thành vỗ, hắn vỗ nhẹ một cái lên vai Bành Hiểu Lộ.