Đô Thị Tàng Kiều

Chương 13792 : Gậy ông đập lưng ông!(2)

Ngày đăng: 11:08 18/04/20


Diệp Lăng Phi nói đến đó thì lại nhét điếu thuốc vào trong miệng, không nói tiếp nữa. Nào có ai nói chuyện giống như Diệp Lăng Phi, nói gì cũng lấp lấp lửng lửng, nói được một vế rồi không nói tiếp nữa, khiến cho đám người Trần Nhất Phu, Trương Ngọc Bá bọn đều không hiểu Diệp Lăng Phi có chủ ý gì, hai người bọn họ nhìn nhau, đều không lý giải nổi. Trần Hiểu cũng không hiểu, hắn đã nhường nhịn nhiều lắm rồi, ăn nói khép nép xin lỗi Diệp Lăng Phi, nhưng không ngờ Diệp Lăng Phi lại có vẻ muốn sinh sự tiếp. Trần Hiểu âm thầm cắn môi, xin lỗi lại một lần nữa:



- Diệp tiên sinh, tôi mong anh tha thứ cho tôi, tôi còn trẻ, có một số việc quả thực đã hơi quá đáng, tôi xin cam đoan từ nay về sau sẽ không để xảy ra những chuyện như vậy nữa!



Diệp Lăng Phi lại hút một hơi thuốc, chậm rãi nói:



- Tôi không nói đến chuyện đó, chuyện tối hôm qua đã kết thúc rồi. Tuy cậu đổ rượu lên đầu tôi nhưng tôi cũng đã trả đủ lại, chúng ta cả hai đều không ai thua thiệt ai, chuyện đó tất nhiên là xong rồi. Tôi muốn nói đến chuyện khác cơ, chuyện này lại có liên quan trực tiếp đến Trần đại công tử đó. Trần đại công tử, không biết cậu có thể cho tôi một lời giải thích khiến tôi thỏa mãn không?



Từ giọng điệu của Diệp Lăng Phi lúc nói chuyện mơ hồ có thể nghe ra được dường như trong lòng Diệp Lăng Phi còn đang rất bất mãn về chuyện gì đó. Trần Nhất Phu cũng sửng sốt, ông ta nhìn Trương Ngọc Bá, thấy Trương Ngọc Bá khẽ lắc đầu, dường như không biết chuyện này. Trần Nhất Phu không đợi con trai mình lên tiếng đã nói trước:



- Diệp tiên sinh, nếu như việc này thật sự có liên quan đến con trai tốt, đương nhiên tôi sẽ có câu trả lời làm anh thỏa mãn!



Diệp Lăng Phi hừ lạnh nói:



- Đây chính là ông bảo tôi nói đấy nhé, vậy tôi không khách khí, tôi nói đây!



Diệp Lăng Phi dụi tắt điếu thuốc mới hút được vài hơi, ánh mắt nhìn về phía Trần Hiểu, nói:



- Vừa nãy tôi hỏi vệ sỹ của cậu đâu rồi, chuyện này cùng có liên quan trực tiếp đến anh ta, nhưng mà anh ta không ở đây thì thôi, người đứng sau bày ra chuyện này đương nhiên là cậu!




- Chuyện này....!



Trần Nhất Phu thoáng trầm ngâm, ông ta không tự chủ liếc nhìn con trai mình, Trần Nhất Phu sao có thể không nghe ra ý tứ trong lời nói của Diệp Lăng Phi chứ. Diệp Lăng Phi đã nói rõ với Trần Nhất Phu, hắn đã biết hết tất cả mọi chuyên xảy ra, bây giờ, Diệp Lăng Phi đang đợi Trần Nhất Phu tỏ thái độ. Trần Nhất Phu suy nghĩ một chút, trong lòng cảm thấy lần này phải phủi sạch hết mọi quan hệ, bởi vì chuyện này liên quan đến án mạng của một viên cảnh sát, tên Tang Bưu đó khó mà an toàn được. Trần Nhất Phu trong lòng đã chủ ý, liền nói với Diệp Lăng Phi:



- Diệp tiên sinh, cũng có khả năng đó, dưới tay tôi có không ít người, tôi không thể để bọn họ có quan hệ với xã hội đen. Những lời anh nói đã nhắc nhở tôi, quả thực tôi phải điều tra nghiêm túc xem thuộc hạ có người nào giao du với xã hội đen không, nếu để cho tôi tra ra được, tôi nhất định sẽ sa thải bọn chúng!



- Chuyện đó là đương nhiên rồi!



Diệp Lăng Phi cười nói,



- Tôi biết Trần chủ tịch là một người rất tuân thủ pháp luật, à, tôi còn nghe nói có người đã tìm được chứng cớ có thể chứng mình Tang Bưu là kẻ bị tình nghi đã sát hại viên cảnh sát đó. Trần chủ tịch, vừa nãy ông đã nói là mình rất căm hận xã hội đen, không biết ông với tư cách nghị viên, nghe được chuyện như vậy, ông có thể thông qua giới truyền thông hoặc là gọi điện thoại cho cảnh sát để biểu đạt sự căm hận của mình với hung thủ đã giết hại cảnh sát được không?



Diệp Lăng Phi quả thực là đang ép Trần Nhất Phu tự tay đưa Tang Bưu vào trong nhà giam, đương nhiên, Trần Nhất Phu cũng không biết rốt cuộc Diệp Lăng Phi có được những tin tức này từ đâu, chỉ là, trong lòng ông ta có thể khẳng định lần này không bảo vệ được Tang Bưu nữa rồi. Về phần Cao Dương, nếu có thể bảo vệ được, Trần Nhất Phu sẽ vẫn bảo vệ. Dù sao Cao Dương cũng là trợ thủ đắc lực của ông ta, những năm gần đây đã giúp ông ta không ít, ông ta không muốn mất viên trợ tá đắc lực này. Trần Nhất Phu khẽ gật đầu, nói:



- Chuyện này tôi hiểu mà, Diệp tiên sinh, anh nhắc nhở rất đúng, tôi quả thực phải biểu lộ thái độ của mình!



Diệp Lăng Phi nghe vậy thì mỉm cười.