Đô Thị Tàng Kiều

Chương 28 : Muốn chơi, tao sẽ chơi với mày

Ngày đăng: 10:49 18/04/20


Một chiếc chevrolet camaro đối với Diệp Lăng Phi chẳng là gì, cái mà khiến hắn tức giận chính là có người dám động thủ ở trên đầu hắn, dám đem nổ xe của hắn.



Sau khi làm xong bản tường trình ở cục cảnh sát, Diệp Lăng Phi đi taxi trở về nhà trọ.



Trương Vân đã làm xong cơm, chỉ còn chờ Diệp Lăng Phi quay trở về. Thấy sắc mặt không vui của hắn nàng liền ân cần hỏi thăm:



- Diệp tiên sinh, anh cảm thấy không thoải mái à?



- Không phải, chỉ là hơi mệt một chút mà thôi.



Diệp Lăng Phi cười cười, ý bảo mình không có chuyện gì. Hắn rửa tay ngồi vào bàn ăn, Trương Vân cũng ngồi xuống, xơi cho Diệp Lăng Phi một chén cơm.



- Diệp Lăng Phi, hôm nay tôi vừa mới mua một quyển sách nấu nướng. Tôi liền nấu mấy món ăn dễ làm, anh nếm thử xem.



- Trương Vân tràn đầy hy vọng, ánh mắt của nàng nhìn lên ba món ăn trên bàn, chỉ sợ rằng mình nấu ăn không hợp với khẩu vị của Diệp Lăng Phi.



Diệp Lăng Phi nếm vài miếng, gật gật đầu nói:



- Ừm, tôi thấy tay nghề của cô càng ngày càng khá.



- Diệp tiên sinh vậy thì anh ăn nhiều một chút đi.



Trương Vân nghe thấy Diệp Lăng Phi khích lệ thì giống như là cất được một tảng đá nặng, nàng cũng bắt đầu nhấc chén ăn cơm.



Diệp Lăng Phi mới ăn được nửa bát đã buông chén đũa xuống cất tiếng nói:



- Hôm nay tôi hơi mệt, công ty có nhiều chuyện, để tôi ngủ một chút. Nếu có ai gọi điện thoại tới cứ bảo tôi không có nhà.



Diệp Lăng Phi dặn dò xong quay lại phòng ngủ, đóng chặt phòng lại.



Dám làm nổ chiếc xe chevrolet camaro của tao, mày nhất định phải chết.
- Có chuyện gì?



Chu Hân Mính không có tâm tư đấu võ mồm cùng với Diệp Lăng Phi, nàng leo lên xe máy, vô lực nói:



- Hôm nay tôi rất mệt mỏi, không có thời gian đấu võ mồm với anh, nếu như anh có hứng thú thì để lần sau đi.



Diệp Lăng Phi đi tới trước xe máy ngăn Chu Hân Mính lại:



- Nữ cảnh sát, vậy tôi đưa cô đi uống rượu giải buồn vậy. Khụ, tôi cũng không biết nói thế nào, chiếc xe hơi tôi vừa mới mua không lâu đã hư rồi, mà lại chưa mua bảo hiểm nữa chứ. Bây giờ tôi khóc không ra nước mắt, muốn tìm người tâm sự. Nghĩ tới nghĩ lui, tôi liền nghĩ tới nữ cảnh sát cô.



- Tôi không có tâm tư.



Chu Hân Mính không có hứng thú cãi nhau với Diệp Lăng Phi, nàng chỉ muốn lập tức trở về nhà ngủ.



- Nữ cảnh sát, tôi biết cô vì vụ nổ mà buồn bã. Chỉ là nữ cảnh sát, cô đi ra ngoài uống rượu cùng với tôi tâm tình sẽ tốt hơn rất nhiều.



Nói xong, Diệp Lăng Phi liền ôm lấy eo thon của Chu Hân Mính, đặt nàng vào sau xe máy.



- Hỗn đản, anh làm gì đó?



Chu Hân Mính tức giận mắng:



- Anh coi tôi là lão bà của anh à? Tùy tiện ôm đến ôm đi. Cho dù là kỹ nữ bị đàn ông ôm cũng phải trả tiền, vậy mà anh cứ tùy tiện ôm tôi, có tin tôi ngay bây giờ đưa anh tới cục cảnh sát không?



- Tôi dĩ nhiên là tin.



Diệp Lăng Phi đã ngồi lên trên xe máy, hai tay cầm lấy mũ bảo hiểm cười hắc hắc:



- Nữ cảnh sát, ôm chặt lấy, tôi muốn chạy thật nhanh để quên hết mọi thứ không thoải mái trên đời.