Đô Thị Tàng Kiều

Chương 300 : Cuộc hẹn của một năm sau

Ngày đăng: 10:52 18/04/20


Bạch Tình Đình cảm thấy toàn thân co giật sau khi nghe câu nói của Diệp Lăng Phi, cô vùi đầu vào chăn, hai chân kép chặt lại theo phản xạ.



Động tác này đã lộ rõ nội tâm của Bạch Tình Đình. Tuy cô không nói ra, nhưng hắn đã nhận thấy cô sợ mình tiếp tục dụ dỗ cô.



Diệp Lăng Phi rất thương Bạch Tình Đình, biết rõ cô đang rất mệt, nên không trêu chọc cô nữa, mỉm cười bảo:



- Bà xã à, anh chỉ đùa em thôi, có cần ngủ lại đây không? Anh dặn vú Ngô không nên làm phiền em。



- Ông xã à, em muốn về phòng ngủ.



Bạch Tình Đình nói một cách yếu ớt.



- Người em chẳng còn một chút sức lực nào cả.



Diệp Lăng Phi “ừ” một tiếng, thò đầu ra khỏi chăn, định giúp cô mặc nội y vào, nhưng vừa nhìn thấy phần dưới tuyệt đẹp đến mê hồn của cô, hắn lại không chịu nổi cuối người xuống, hôn thêm lần nữa, mãi cho đến khi Bạch Tình Đình khổ sở van xin hắn mới rời môi khỏi phần dưới của cô.



Hắn không dám ở lại lâu, sợ sau khi nhìn thấy lại không kiềm chế được bản thân, sẽ ngay lập tức tàn phá cái cơ thể mềm mại yếu ớt đang mỏi mệt của cô, vội vàng bảo:



- Bà xã à, em tự mặc nội y nhé, anh đợi bên ngoài, mặc xong anh bế em vào phòng.



Nói xong hắn liền ra khỏi phòng.



Đứng ngoài cửa, Diệp Lăng Phi thở mạnh một cái, kiềm nén lửa dục ở bên dưới. Mấy phút sau mới nghe thấy tiếng gọi của Bạch Tình Đình từ trong phòng vọng ra. Hắn đi vào phòng, bế người vợ đáng yêu yếu ớt xuống lầu. Đặt Bạch Tình Đình lên giường của cô trong phòng ngủ, đắp chăn lại cẩn thận, sau khi âu yếm căn dặn Bạch Tình Đình ngủ một giấc thật ngon, Diệp Lăng Phi vội chạy vào phòng tắm, và xả nước lạnh để tắm, khi những dòng nước mát lạnh chảy xuống khắp cơ thể hắn, hắn mới cảm thấy được lửa dục trong người mình giảm đi rất nhiều.



Môi hắn run bần bật, rõ ràng là vẫn còn cái cảm giác ** từ cơ thể diễm lệ của Bạch Tình Đình mang đến. Diệp Lăng Phi biết rõ mình và Bạch Tinh Đình đã làm như thế rồi, thì chỉ cần đợi sau khi cô phục hồi thể lực, mình lại có thể cùng cô vượt núi Vu Sơn, ** một phen.Vạn quyển thư ốc.



Diệp Lăng Phi cũng không nôn nóng. Khoảnh khoắc cùng Bạch Tinh Đình hưởng thụ ** chỉ còn là thời gian một sớm một chiều mà thôi. Hắn cần phải chuẩn bị thật chu đáo, để có thể khiến cho Bạch Tình Đình lên đến đỉnh của sự khoái cảm.



Vú Ngô đã chuẩn bị xong bữa sáng, đủ các loại báo được bày trên bàn như báo buổi sáng Vọng Hải, báo buổi tối Vọng Hải, Kinh tế hôm nay... Những báo này đều được đưa đến sáng sớm hôm nay.



Bạch Tình Đình có một thói quen, đó là thích xem báo trong bữa ăn sáng để nắm được những tin tức mới nhất. Điểm này đặt biệt giống bố cô - Bạch Cảnh Sùng. Trước kia, khi vú Ngô hầu hạ Bạch Cảnh Sùng, bà luôn bày trên bàn mười mấy tờ báo vào bữa ăn sáng. Bạch Cảnh Sùng trước kia còn có một thói quen, đó là cắt ra những tin tức mà ông cho là quan trọng. Nhưng nó cũng trôi qua theo thời gian, nên Bạch Cảnh Sùng đã thay đổi thói quen, chỉ xem lướt qua trên báo mà thôi.



Diệp Lăng Phi mặc bộ đồ mát, mang giày ba-ta đi xuống lầu. Hắn bước vào nhà ăn, sau khi bảo với vú Ngô là Bạch Tình Đình còn muốn ngủ thêm một lát nữa nên để dành phần ăn sáng cho cô, rồi tiện tay cầm báo lên đọc.



Lật xem qua loa một lượt, hầu như trong đầu đã biết sẵn là báo sẽ viết gì rồi.



Mấy tờ báo của thành phố Vọng Hải đều dài dòng văn tự, thường đưa những tin có hành động uy lực đạt được thành quả của tối hôm qua. Theo tin báo đã đưa, gần đây có hơn 30 phần tử khủng bố bị bắt hoặc bị đánh chết.



Diệp Lăng Phi không biết vì sao, chỉ vừa nhìn thấy người của câu lạc bộ Sát thủ còn sống là thấy khó chịu rồi. Hắn cho rằng chỉ có thể xử lý toàn bộ những người này mới là biện pháp tốt nhất, người chết càng đáng tin hơn người sống. Nhưng đó là việc của cảnh sát địa phương, Diệp Lăng Phi cũng không có cách nào nhúng tay vào được. Hắn lại suy nghĩ đến việc sau khi Steven biết được người của hắn bị đả kích lớn như vậy thì sẽ trả thù như thế nào đây.



Xem sơ qua tờ báo, Diệp Lăng Phi đặt qua một bên và bắt đầu ăn sáng. Vừa ăn được một nửa thì Dã Lang gọi điện thoại tới, báo với hắn là hôm qua sau khi hắn đi, Dã Thú và Angel lại bất đồng ý kiến và xảy ra đánh nhau, lần này Dã Thú đã thua nặng, bị Angel đánh quẹo sống mũi. Hiện giờ Dã Thú đang rất tức giận, đòi đánh trả Angel. Vạn quyển thư ốc không có ai ngăn cản được.



- Đồ chó chết. Gây chuyện với Angel làm cái quái gì chứ.



Diệp Lăng Phi vừa nghe đã nóng giận rồi. Tuy tính khí Angel thất thường, nhưng suy cho cùng vẫn là phận nữ nhi, Dã Thú lại là một thằng đàn ông thân hình vạm vỡ, lại đi đọ sức với Angel. Diệp Lăng Phi không còn tâm trí đâu mà tiếp tục ăn nữa, vội vàng lái xe chạy về hướng biệt thự mà Dã Thú đã mua ở vùng Nam Sơn.




- Satan. Em muốn ở lại bên anh, cho dù chỉ là thân phận bạn bè.



- Điều này làm anh thấy đau cái đầu, có vẻ như con gái bên cạnh anh rất nhiều. Nếu như có thêm em, không chừng anh sẽ bị đuổi ra khỏi cái thành phố này cũng nên.



Diệp Lăng Phi đùa:



- Angel, chẳng phải em thích con gái sao? Anh lại là một thằng đàn ông mà.



- Đó là vì anh không thích em nên em mới đi thích con gái.



Angel nói rất ngắn gọn.



- Vì thế nên, tất cả đều do anh gây nên, Satan, nếu anh không thích em, em sẽ dụ dỗ người phụ nữ của anh.



- Cái này là thách thức hay uy hiếp đây?



Diệp Lăng Phi cười hỏi.



- Cả hai!



Diệp Lăng Phi nhíu mày, làm ra vẻ rất đau khổ:



- Điều này thật khó trả lời, Angel, em có biết là em đã đưa ra cho anh một vấn đề rất nan giải không hả? khiến cho anh cảm thấy đây là một vấn đề nan giải rất rất khó trả lời.



- Em biết, ai bảo anh không thích em chi.



Angel nhìn thấy khuôn mặt khổ sở của Satan liền bật cười:



- Satan, em nghĩ em đã tìm được nhược điểm của anh rồi. Trước đây em luôn cho rằng anh không có nhược điểm, anh gần như là hoàn mĩ, bây giờ em đã biết được nhược điểm của anh rồi, em sẽ lợi dụng nhược điểm của anh để uy hiếp anh. Satan, anh chọn đi, nếu anh không để em ở lại bên cạnh anh, em sẽ dụ dỗ người phụ nữ của anh, anh biết mà, những việc này em có thể làm được.



Diệp Lăng Phi nhếch mép cười:



- Angel, anh chưa bao giờ nói anh không có nhược điểm, chỉ là em chưa phát hiện ra mà thôi, hoặc cũng có thể em nói đúng, anh rất quan tâm đến những người con gái bên cạnh anh, nhưng đây không phải là nhược điểm. Nếu như anh sẵn lòng, anh có thể nắm chặt bất kỳ người con gái nào bên cạnh anh, anh tin anh có được thực lực này. Mặc dù em không thể ép buộc được anh, nhưng anh vừa phát hiện ra một điều, em là một cô gái rất có sức hấp dẫn. Hứ, đừng có nhìn anh bằng ánh mắt đó, trước đây anh luôn xem em như huynh đệ của anh, còn bây giờ anh sẽ xem em như một cô gái. Anh lúc này luôn luôn hoan nghênh những người đẹp sà vào lòng anh, vì thế nên nếu em tự nguyện sà vào lòng anh anh cũng không phản đối.



Trong lúc Angel đang lộ vẻ hớn hở thì cô lại nghe hắn nói tiếp:



- Nhưng, đó là việc của một năm sau. Để cho em không có cảm giác hối hận, anh yêu cầu em trong vòng một năm không được có bất cứ liên lạc nào với anh cả. Nếu như vậy, sau một năm mà em vẫn yêu anh giống như lúc nãy em đã nói, lúc đó anh sẽ xem xét đến việc giữ em ở lại bên anh. Đây là yêu cầu của anh đối với em, không có bất kì sự đòi hỏi thân mật nào, Angel, em hãy suy nghĩ kĩ đi rồi báo cho anh biết là em có thể chấp nhận được điều kiện này của anh hay không.



- Em chấp nhận!



Angel trả lời không một chút đắn đo, thẳng thắn nói:



- Satan, anh hãy nhớ kĩ những gì anh đã nói hôm nay, một năm sau em sẽ đến tìm anh.