Đô Thị Tàng Kiều

Chương 32 : Tổ chức Lang Nha

Ngày đăng: 10:49 18/04/20


Diệp Lăng Phi lười nhác đi ra thang máy, ngáp mấy cái liền. Đêm qua hắn lại chơi đến gần sáng, hắn và tên Đừng chọc ta kia càng chơi càng ăn ý, nếu như không phải Diệp Lăng Phi thật sự không chịu nổi thì rất có thể sẽ đánh bài cả đêm.



- Chào trưởng phòng. vừa lúc Lý Khả Hân cầm một số hợp đồng mới kí kết đi qua, liền lên tiếng chào hỏi. Lần này, ngược lại làm cho Diệp Lăng Phi cảm thấy khó hiểu, thầm nghĩ:



- Chẳng lẽ hôm nay mặt trời mọc từ đằng tây, Lý Khả Hân lại chào hỏi khi gặp mình.



Lý Khả Hân nhìn vẻ mặt sững sờ của Diệp Lăng Phi không khỏi cười thầm, nghĩ:



- Người này thật có ý tứ, mình chỉ chào hỏi như vậy mà cũng ngẩn người.



Thật ra là nàng không ý thức được, khi trước Diệp Lăng Phi đã quen với hình ảnh luôn luôn lạnh lùng của nàng, đột nhiên nàng lại có chút nhiệt tình như vậy, hắn không phản ứng kịp.



- Trưởng phòng, trong lúc này có một số hợp đồng cần anh kí tên.



Lý Khả Hân đưa mấy hợp đồng cho Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi theo bản năng cầm lấy hợp đồng, lại có chút hồ đồ muốn sờ trán Lý Khả Hân, Lý Khả Hân vội lui về phía sau, gò má ửng đỏ, nói:



- Trưởng phòng, anh muốn làm gì?



Lý Khả Hân còn nhớ rõ chuyện lần trước thân mật trong xe cùng Diệp Lăng Phi, sau chuyện đó, nàng đang có mâu thuẫn trong tâm lý đối với Diệp Lăng Phi, không biết nên đối mặt Diệp Lăng Phi như thế nào.



Diệp Lăng Phi lúc này mới hồi phục tinh thần lại, xấu hổ cười nói:



- Tôi chỉ muốn xem cô có phải bị sốt hay không thôi, tôi cảm giác hôm nay cô có vẻ là lạ.



Rồi hắn cầm bút Lý Khả Hân đưa tới nhanh chóng ký tên lên hợp đồng. Khi đưa hợp đồng cho Lý Khả Hân, Diệp Lăng Phi đột nhiên nói:



- Tối nay chúng ta gặp nhau nhé?
Thủ lĩnh tổ chức này đương nhiên biết Trung Quốc, cũng hiểu địa vị Trung Quốc trên trường quốc tế. Chỉ là sợ một khi thả những này người về Trung Quốc, tổ chức võ trang phản chính phủ sẽ mất lợi thế.



- Nếu như mày không thả những người Trung Quốc này, tao sẽ tiêu diệt bọn mày.



Diệp Lăng Phi uy hiếp, tao có thể cung cấp vũ khí cho bọn mày, cũng có đủ khả năng tiêu diệt bọn mày.



Tổ chức Lang Nha sẽ không tiếc bất cứ giá nào tiêu diệt bọn mày. Thủ lĩnh tổ chức võ trang phản chính phủ đương nhiên biết rõ lợi hại của tổ chức Lang Nha, bọn họ cũng không có gan đắc tội tới tổ chức Lang Nha.



Bởi vậy, tổ chức võ trang phản chính phủ đã thả ra tất cả người Trung Quốc đã giam giữ, mà Diệp Lăng Phi cũng quen biết cùng thượng tướng Bành Nguyên. Bành Nguyên thượng tướng đã thể hiện ra phong độ lâm nguy bất loạn ( Gặp nguy hiểm mà không loạn) đã hoàn toàn thuyết phục Diệp Lăng Phi, thế nên Diệp Lăng Phi đối thượng tướng Bành Nguyên trong lòng sinh ra sự kính sợ.



- Ông ta đến đây thật sao, chẳng lẽ lần này là vì ta mà đến?



Diệp Lăng Phi lại nhớ tới hiện tại, phỏng đoán mục đích thực sự thượng tướng Bành Nguyên đến Thượng Hải lần này.



Diệp Lăng Phi nghĩ vỡ đầu cũng không nghĩ ra Bành Nguyên đến Thượng Hải vì cái gì, bất kể nói thế nào, mình có thể vào tập đoàn Tân Á, là nhờ có Bành Nguyên sắp xếp.



Nếu như không có Bành Nguyên trợ giúp, chỉ sợ mình hiện tại đã bị cảnh sát hình sự quốc tế truy nã, vừa nghĩ tới cảnh sát hình sự quốc tế, Diệp Lăng Phi lại nghĩ đến cô gái cảnh sát kia thề phải diệt trừ tổ chức Lang Nha, không biết cô ta sao rồi, có còn cố gắng điều tra tổ chức Lang Nha nữa hay không.



Tổ chức Lang Nha là một thần thoại, là một kỳ tích do người phương Đông sáng lập. Tôn chỉ của tổ chức Lang Nha chính là lấy tiền làm mục đích cao nhất, vì tiền không từ thủ đoạn. Nhưng nếu có người dám động đến tổ chức Lang Nha, cũng sẽ bị tổ chức Lang Nha điên cuồng trả thù.



- Ta không còn là Satan, ta gọi là Diệp Lăng Phi.



Diệp Lăng Phi trong nội tâm thầm nói:



- Satan đã chết rồi.