Đô Thị Tàng Kiều

Chương 333 : Bí mật giữa các người đẹp

Ngày đăng: 10:53 18/04/20


Diệp Lăng Phi rõ ràng cảm thấy bên trong còn có âm mưu. Nhưng Vu Tiêu Tiếu dùng cả hai thủ đoạn uy hiếp và khẩn cầu. Chịu khuất phục rồi, đành đồng ý với Vu Tiêu Tiếu.



Sau khi Diệp Lăng Phi chia tay với Vu Tiêu Tiếu và Trương Đông Dương ở cổng trung tâm tắm hơi. Hắn lại đến bách hóa Việt Dương. Hắn bắt đầu thấy hối hận rồi.



Vu Tiêu Tiếu giống như một bông hồng có gai. Không thể đụng vào được. Mức độ lợi hại hơn gấp mấy phần sự lợi hại của Lý Khả Hân. Nếu mình thật sự đùa với Vu Tiêu Tiếu. Thì trong nhà sẽ mau chóng xôi hỏng bỏng không, không thể sống yên ổn được.



Nhưng có hối hận cũng vô dụng. Chỉ có thể cẩn thận nhìn từng bước đi thôi.



Tạm thời phải giải sầu hết những đống hỗn loạn trong đầu này đi đã. Diệp Lăng Phi thấy sắp hơn năm giờ chiều rồi. Hắn lái xe đến bách hóa Việt Dương đón Bạch Tình Đình tan ca. Trên đường đi, Diệp Lăng Phi gọi điện cho Vu Đình Đình. Hỏi thẳng Vu Đình Đình có phải Tần Dao đã có bạn trai rồi không.



Vu Đình Đình đang học trong thư viện của trường. Việc chiều nay Tần Dao và Vương Quân đi ra ngoài cô cũng biết. Nhưng Vu Đình Đình lại nói cả buổi chiều mình học ở thư viện trường. Không biết là Tần Dao đã có bạn trai hay không nữa.



Diệp Lăng Phi cũng không truy hỏi tiếp, hắn hiểu tính cách của Vu Đình Đình, cô bé này sẽ không nói cho mình biết đâu. Diệp Lăng Phi đổi giọng nói:



- Anh thấy Tần Dao nên tìm một người bạn trai rồi. Nha đầu này ở một mình cũng không phải là biện pháp hay, có người chăm sóc cho cô ấy cũng tốt thôi.



Diệp Lăng Phi không nói với Vu Đình Đình là chiều nay hắn đã nhìn thấy Tần Dao thân mật với một nam sinh, hắn lại hỏi Vu Đình Đình gần đây có bận gì không, nếu có thời gian hắn sẽ đi thăm cô.



Sau khi hàn huyên với Vu Đình Đình được mấy câu, thì Diệp Lăng Phi cúp máy. Đã đến trước tòa bách hóa Việt Dương, Diệp Lăng Phi đỗ xe an toàn xong, trực tiếp đến văn phòng của Bạch Tình Đình ở lầu năm.



Bạch Tình Đình bận rối tinh rối mù cả lên, đã kiếm được tiền vốn từ bên tập đoàn quốc tế Thế Kỷ. Bạch Tình Đình định thứ bảy tuần này, cũng là ngày mười tháng tư, hoạt động thời trang xuất sắc của Bách hóa Việt Dương tạm thời đã tăng thêm kinh phí so với dự toán, sân khấu thời trang vốn rộng ba mét sẽ được mở rộng ra thành năm mét. Phương diện bối cảnh cũng tăng thêm kinh phí đầu tư.



Ban đầu hoạt động được tổ chức ở đại sảnh tầng một, Bạch Tình Đình tạm thời quyết định gắn thêm màn hình phản quang lớn trước tòa nhà bách hóa, để chiếu trực tiếp hoạt động ra bên ngoài.



Bạch Tình Đình cũng phải liệt ra những khách quý phải mời, người của chính phủ được liệt vào một nhóm lớn, bao gồm thị trưởng, bí thư ủy viên thành phố, đồng thời cũng mời các nhân vật nổi tiếng các giới đến tham dự.



Từ chiều, Bạch Tình Đình đã bận rộn rồi. Cô đích thân gọi điện cho các quý khách, đa số đối phương đều trả lời là cần suy xét xem sao, sợ hôm đó có việc, chỉ có một số ít biểu hiện rõ tối đó không rãnh, còn bên quan chức chính phủ, ngoài Chu Hồng Sâm có biểu hiện muốn đi tham dự ra, các quan chức chính phủ khác đều đưa ra những câu trả lời mập mờ, thế nào cũng được.



Khi Diệp Lăng Phi đến, vừa đúng lúc Bạch Tình Đình đang gọi điện cho MC của đài truyền hình thành phố Vọng Hải Diệp Tử, hy vọng Diệp Tử có thể dẫn chương trình hoạt động trực tiếp cho Bách hóa Việt Dương, phí lên sân khấu sẽ được bàn bạc thỏa đáng.



Nhưng không ngờ Diệp Tử lại khéo léo từ chối lời mời của Bạch Tình Đình, thì ra Diệp Tử đã đồng ý nhận lời mời của Lâm Tuyết thuộc bách hóa An Thịnh, làm MC trực tiếp cho đêm hội biểu diễn thời trang của bách hóa An Thịnh.



- Lại là Lâm Tuyết!



Bạch Tình Đình cúp máy, đang lúc tức giận thì Diệp Lăng Phi xuất hiện ở văn phòng của cô.



- Bà xã à, em đang giận ai thế?



Diệp Lăng Phi vừa nhìn thấy đôi môi mọng đỏ như hoa anh đào của Bạch Tình Đình mím chặt, hình như là đang rất giận, hắn cười toe toét hỏi.



- Giận anh đó!



Bạch Tình Đình nhìn thấy Diệp Lăng Phi xuất hiện ở văn phòng của mình, những bực bội lúc nãy bị Diệp Tử từ chối trút hết lên người Diệp Lăng Phi, cầm một tập ảnh tuyên truyền sản phẩm trên bàn đưa cho Diệp Lăng Phi.



Diệp Lăng Phi thò tay lấy tập ảnh tuyên truyền đó, đặt lại trên bàn. Hắn cười tươi đến bên Bạch Tình Đình, cố ý nói:



- Ây dô, anh đã đắc tội gì với phu nhân đại nhân vậy, để cho phu nhân giận dữ đến mức này, mặt đều tái xanh hết cả lên.
- Hân Mính, có việc gì thế?



- Tình Đình, cậu ở đâu?



Chu Hân Mính hỏi.



- Ở văn phòng, vẫn chưa về nhà.



Bạch Tình Đình ngước mắt nhìn qua Diệp Lăng Phi, phát hiện ra Diệp Lăng Phi đang nhìn mình cười. Cô cố ý bĩu môi, kêu lên. Nhưng lại bị Diệp Lăng Phi đưa tay ra ấn cái môi nhỏ nhắn của cô, Bạch Tình Đình há miệng cắn ngón tay Diệp Lăng Phi, đương nhiên là cắn không được rồi.



- Bên cạnh cậu có người à?



Chu Hân Mính hỏi, ngữ khí của cô lay động không ngừng, hình như là lo có người nghe thấy. Bạch Tình Đình lại nhìn Diệp Lăng Phi cười nói:



- Ở đây có một con sói háo sắc to.



Chu Hân Minh sau khi nghe câu nói này của Bạch Tình Đình liền chần chừ nói:



- Tình Đình, đợi sau khi về tới nhà, mình sẽ nói chuyện riêng với cậu. À, đừng nói gì nhiều với Diệp Lăng Phi, có một số chuyện mình không muốn để anh ấy biết. Ừm, vậy nha, cậu mau về nhà đi.



Nghe Chu Hân Mính cúp máy xong, Bạch Tình Đình cảm thấy kì quặc lầm bầm:



- Thật kỳ lạ.



Bạch Tình Đình bỏ điện thoại vào lại túi xách, liếc mắt về phía Diệp Lăng Phi nói:



- Em đi vệ sinh, nhớ không được phép lục đồ của em đó.



- Bà xã à, có cần anh đi với em không, anh lo là em sợ đó.



Diệp Lăng Phi cười xấu xa nói:



- Anh có thể đứng ngoài cửa đợi em!



- Thôi đi, chứ anh không nghĩ là có anh ở đó càng không an toàn à.



Bạch Tình Đình trừng mắt nhìn Diệp Lăng Phi rồi bước nhanh ra khỏi phòng làm việc.



Diệp Lăng Phi ngồi trong phòng làm việc của Bạch Tình Đình đợi cô vào, lúc nãy hắn thấy Chu Hân Mính gọi điện đến, chỉ là hơi thắc mắc sao Chu Hân Mính lại không nói nữa, hình như có việc gì đó muốn nói sau lưng mình.



Nhưng nói không chừng cũng có thể là chuyện con gái với nhau nên không muốn cho mình biết, ví dụ chuyện riêng tư đại loại như băng vệ sinh chẳng hạn, Diệp Lăng Phi cũng không nghĩ nhiều. Đợi đến khi Bạch Tình Đình trở vào, Diệp Lăng Phi rất tự nhiên ôm eo cô, tiện thể len lén xoa cái mông trắng ưỡn lên dưới lớp vải đồng phục OL của cô, bị Bạch Tình Đình khinh thường mắng cho một trận.



Nhưng Diệp Lăng Phi là kẻ mặt dày mà, hắn giải thích vô liêm sỉ rằng bản thân muốn thích ứng sớm hơn, khiến cho Bạch Tình Đình lại nhấch nhân đạp lên chân phải hắn, lúc này Diệp Lăng Phi mới thành thật hơn nhiều, ôm eo Bạch Tinh Đình đi ra khỏi Bách Hóa Việt Dương.



Khi Bạch Tình Đình cùng Diệp Lăng Phi tới khu biệt thự Nam Sơn, Chu Hân Mính vẫn chưa có trở lại. Bạch Tình Đình gọi điện thoại cho Chu Hân Mính, phàn nàn sao Chu Hân Mính bảo mình về sớm, mà cô lại chưa trở về. Chu Hân Mính nói cục cảnh sát tạm thời có chuyện cần xử lý, nửa giờ sau cô sẽ về.