Đô Thị Tàng Kiều
Chương 339 : Xem biểu hiện của anh tối nay!
Ngày đăng: 10:53 18/04/20
Bạch Tình Đình cả ngày đều bề bộn công việc, khi cách hoạt động còn không tới hai ngày, có rất nhiều công việc cần phải chuẩn bị. Bạch Tình Đình thậm chí còn không có thời gian gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi, tuy nàng rất muốn gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi, từ khi Chu Hân Mính nhắc tới Diệp Phong này, Bạch Tình Đình liền cảm thấy tâm thần bất an. Nói chung lo lắng Diệp Lăng Phi sẽ biết có một người như vậy tồn tại, Bạch Tình Đình không biết đến cùng là mình đang lo lắng cái gì, bất quá là một nam sinh cô đã âm thầm thích trong quá khứ mà thôi, cô gái nào không có đối tượng thầm yêu như vậy. Nhưng Bạch Tình Đình lại không nghĩ như vậy, nàng vẫn lo lắng giữa mình và Diệp Lăng Phi sẽ xuất hiện khoảng cách, dù là một điểm, nàng cũng không hy vọng.
- Bạch phó tổng, cô xem mấy bóng đèn này thế nào?
Trương Hoài Sinh cũng rất bận rộn, chuyện to chuyện nhỏ đều đến tay, trải qua chuyện lần trước kia, Trương Hoài Sinh đều tự mình kiểm tra mọi chuyện, sợ lại có chút sai lầm.
Bạch Tình Đình gật đầu, tỏ vẻ mấy bóng đèn này đã tạm ổn. Nàng chỉ huy người đi dán tờ rơi, quảng cáo chung quanh khu diễn ra hoạt động,
- Ừ, nơi đó cao hơn một chút, đúng, chính là nơi đó, tốt lắm.
Bạch Tình Đình lui về phía sau vài bước, lại nhìn tổng thể một cái, cảm giác rất hài lòng, gật đầu.
- Bạch phó tổng, cô xem thời gian cũng không còn sớm, cô về nhà trước đi, bên này để tôi giám sát được rồi.
Trương Hoài Sinh đi đến bên cạnh Bạch Tình Đình, nhắc nhở Bạch Tình Đình hiện tại đã hơn năm giờ, đã tan sở.
Bạch Tình Đình cảm thấy hôm nay trôi qua rất nhanh, sao trong nháy mắt đã quá năm giờ. Nàng nhớ Diệp Lăng Phi nói đến đón mình, giờ Diệp Lăng Phi còn chưa tới, nàng cũng không sốt ruột, gật đầu, nói:
- Trương giám đốc, một lát nữa tôi về, buổi tối hôm nay cho dù thế nào đều phải bố trí thật tốt, ngày mai chúng ta cần phải chuẩn bị trang phục, đạo cụ..... Còn có rất nhiều chuyện phải làm, anh nói một tiếng với mọi người, sau khi kết thúc hoạt động tôi sẽ mời mọi người ăn cơm, vấn đề tiền thưởng cũng sẽ không bạc đãi mọi người.
- Bạch phó tổng xem cô nói kìa, tất cả mọi người đều mong muốn công ty bách hóa tốt hơn, làm việc này cũng là dĩ nhiên.
Trương Hoài Sinh lại nói,
- Chuyện mời cơm sau này lại nói đi. Hiện tại chúng ta cần suy nghĩ bố trí sân khấu được tốt nhất. À, Bạch phó tổng, không phải Diệp tiên sinh sẽ đến đón cô sao?
Trương Hoài Sinh thấy mắt Bạch Tình Đình không ngừng nhìn ra ngoài cửa, cười hỏi.
- Tôi cũng không biết, anh ấy chưa gọi điện thoại.
Bạch Tình Đình thuận miệng nói có lệ, mới vừa nói xong, liền cảm giác điện thoại trong túi rung lên. Bạch Tình Đình lấy chiếc điện thoại di động Nokia màu lam ra, có cuộc gọi đến. Trong lòng Bạch Tình Đình liền oán giận, thầm nói Diệp Lăng Phi này chẳng chịu nhớ gì hết, đã nói đi đón mình, sao giờ còn chưa đến, muốn gọi điện thoại cho có lệ sao, không thể bỏ qua đơn giản như vậy.
Bạch Tình Đình nhìn thấy Trương Hoài Sinh đang cười trộm, nàng cũng khẽ cười cười, đi tới phía trước.
Bạch Tình Đình nhận định là điện thoại của Diệp Lăng Phi gọi tới, nên cũng không thèm nhìn điện thoại, liền nghe điện thoại, cố ý ra vẻ tức giận nói:
- Hỗn đản, anh muốn lấy cớ gì, lần này em cũng sẽ không tha cho anh, xem lần sau anh còn dám như vậy không?
Ngữ khí Bạch Tình Đình khi nói chuyện vô cùng kiều mị, nếu Diệp Lăng Phi nghe được, cam đoan cả đầu khớp xương đều nhũn ra, ngữ khí kiều mị mê người như vậy, chỉ có nữ nhân đã hãm sâu trong tình yêu ngọt ngào mới có cảm giác như vậy.
- Bạch Tình Đình, em còn nhớ anh sao?
- Giữ bí mật.
Bạch Tình Đình bị Diệp Lăng Phi ôm eo mình trước mặt cấp dưới, trong lòng hơi có cảm giác không quen. Dù sao cũng là phó tổng tập đoàn Thế Kỉ Quốc Tế. Trước mặt cấp dưới của mình mà làm như vậy thì không tốt lắm. Nhưng Bạch Tình Đình lại nghĩ Diệp Lăng Phi là ông xã của mình, để ông xã mình ôm eo cũng không phải chuyện gì đáng xấu hổ. Rồi lại nói, cũng để cho người khác nhìn một chút, mình đã là người đã kết hôn, nói chung so với bị người khác nói lung tung thì tốt hơn.
Nghĩ tới đây, trong lòng Bạch Tình Đình thoải mái hơn nhiều, không những không câu thúc như lúc trước, trái ngược trong lòng dâng lên cảm giác ngọt ngào, nàng cảm giác từ cánh tay Diệp Lăng Phi ôm eo mình kia truyền vào trong lòng mình một cỗ tình cảm ấm áp, làm cho lòng của nàng ấm áp hơn. Trên mặt Bạch Tình Đình nở nụ cười, trong miệng nói:
- Ai biết anh nói cái gì, em thấy chắc chắn không phải lời tốt đẹp.
Diệp Lăng Phi ngửi thấy mùi thơm từ trên người Bạch Tình Đình truyền vào mũi mình thấm tận tâm can, mắt thấy Bạch Tình Đình giống như một cô gái nhỏ, không nhịn được nghĩ muốn hôn một cái lên đôi môi kiều diễm ướt át của Bạch Tình Đình, nhưng Bạch Tình Đình nhìn thấu ý đồ của Diệp Lăng Phi, đưa bàn tay nhỏ che trên môi Diệp Lăng Phi đang muốn tiếp cận tới, nũng nịu nói vào tai Diệp Lăng Phi:
- Em rất đói bụng, em muốn đi ăn cơm.
Môi Diệp Lăng Phi bị Bạch Tình Đình che, không chạm được vào cái miệng nhỏ nhắn của Bạch Tình Đình, đành phải gật đầu. Hắn ôm Bạch Tình Đình ra khỏi tòa nhà bách hóa Việt Dương, đi tới chiếc xe Audi của mình, mở cửa xe nói:
- Bà xã, mời lên xe.
- Anh nhớ ngày mai phải đưa em đi làm, nếu không, em sẽ lái xe của anh đi làm.
Bạch Tình Đình hôm nay đi xe của mình đến, giờ lại ngồi trên xe Diệp Lăng Phi về, cho nên ngày mai Diệp Lăng Phi cũng phải đưa nàng đi làm. Diệp Lăng Phi ngồi trên ghế người lái, đưa tay nhéo một cái vào cằm Bạch Tình Đình, cười nói:
- Được thôi, nếu như bà xã thích, anh hy vọng cả đời có thể đưa bà xã đẹp nhất của anh đi làm.
Mấu câu này của Diệp Lăng Phi nghe hết sức củ chuối, vậy mà khi Bạch Tình Đình nghe lại giống như ăn mật vậy, trong lòng vô cùng ngọt ngào. Là con gái người nào không thích nghe mấy lời buồn nôn đó chứ, Bạch Tình Đình cũng là con gái, nàng cũng hy vọng ông xã mình có thể mỗi ngày nói những lời tâm tình như vậy cho nàng nghe. Bạch Tình Đình trong lòng vui vẻ, nhưng ngoài miệng lại lầm bầm nói:
- Buồn nôn quá, sao anh có thể nói những lời buồn nôn như vậy chứ, sợ quá.
Diệp Lăng Phi đã khởi động xe, hắn ha ha cười nói:
- Bà xã, đây là lời thật lòng của anh, chẳng lẽ nói ra lời thật lòng cũng sai sao. Em chính là cô gái đẹp nhất trong lòng anh, cho dù có người cho anh mấy chục tỷ cũng không thể đổi được em, em là vô giá đối với anh.
- Anh chỉ biết nói ngọt, ai biết trong lòng anh nghĩ cái gì.
Bạch Tình Đình kiều mị liếc mắt nhìn Diệp Lăng Phi một cái nói,
- Thôi đi, coi như em tin tưởng anh một lần.
Bạch Tình Đình nói xong những lời này, đột nhiên ngượng ngùng cúi đầu xuống, trong miệng hàm hồ không rõ nói:
- Xem biểu hiện của anh tối nay, nếu như biểu hiện không tốt, buổi tối hôm nay không được ở phòng ngủ em.