Đô Thị Tàng Kiều
Chương 344 : Bang Búa Rìu gặp chuyện
Ngày đăng: 10:53 18/04/20
Diệp Lăng Phi xuất hiện trước mặt Hứa Duy và Vu Tiêu Tiếu khiến hai cô giật cả mình. Ngày thường chỉ nhìn thây Diệp Lăng Phi mặc đồ thoáng mát, hôm nay lại thấy Diệp Lăng Phi đổi sang mặc âu phục, mặc áo sơ mi trắng bên trong, khóe miệng nở nụ cười nhạt. Vừa xuất hiện ở cổng đã khiến cho mấy nam sinh thua xa.
Người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân. Diệp Lăng Phi rất ít khi mặc âu phục chỉnh tề. Hắn đã quen với việc mặc tùy ý. Nhưng bây giờ sau khi ăn mặc như lúc này. Vẻ đẹp tiềm ẩn của người đàn ông được hiện ra rõ rệt.
Khí chất tiềm ẩn của người đàn ông này không phải tùy tiện có thể giả giả ra được. Đó là được phát ra từ trong xương cốt. Khí chất khác người lúc này của Diệp Lăng Phi đã thu hút không ít ánh mắt của các sinh viên nữ. Mức độ nhìn chăm chú chẳng khác nào như nhìn minh tinh vậy.
- Đẹp trai quá!
Vu Tiêu Tiếu và Hứa Duy nhịn không được buột miệng thốt ra.
Diệp Lăng Phi không có cười đùa cợt nhả vô liêm sỉ như trước đây. Đi đến bên cạnh Vu Tiêu Tiếu, đưa cánh tay phải rất thân sĩ nói:
- Tôi đã đồng ý tối hôm nay sẽ làm bạn nhảy của cô, đương nhiên tôi phải biểu hiện cho đạt. Nhưng tôi cũng có một điều kiện, sau tối hôm này không được quấy rầy tôi nữa.
- Thôi đi, sư phụ. Đây chính là do người sai. Sao tôi lại quấy rầy người.
Vu Tiêu Tiếu không khách khí kéo cánh tay Diệp Lăng Phi. Cười ha ha nói:
- Chẳng phải là tụi mình giúp đỡ lẫn nhau sao. Người xem tôi đã giúp người giải quyết xong việc người mẫu, người phải giúp tôi giải quyết xong việc khiêu vũ tối nay. Chúng ta hai bên đều rất sòng phẳng. Người nói có đúng không?
- Cô à...
Diệp Lăng Phi nhẹ lắc đầu, hắn không nói tiếp nữa. Tuy nói hắn đã hạ quyết tâm, đợi sau khi kết thúc buổi dạ hội tối nay, sẽ nói với Vu Tiêu Tiếu sau này hai bên đừng có gặp nhau nữa, nhưng Vu Tiêu Tiếu trước mặt ăn bận khiến cho người khác phải thèm thuồng, Diệp Lăng Phi làm sao có thể nói ra được.
Hắn cũng chẳng phải là Liễu Hạ Huệ, cự tuyệt phụ nữ đến xa ngàn dặm. Hơn nữa, Vu Tiêu Tiếu cũng chỉ là nói ngoài miệng, cũng khôn thật sự quấy rầy đến cuộc sống của hắn, câu nói đó của Diệp Lăng Phi thế nào cũng chẳng thể nói ra được.
Hứa Duy nhìn thấy Vu Tiêu Tiếu kéo cánh tay của Diệp Lăng Phi rất tự nhiên, cô vốn định kéo cánh tay của Vu Tiêu Tiếu, nhưng sau khi mím chặt môi mấy cái liền kéo cánh tay còn lại của Diệp Lăng Phi.
Việc này nằm ngoài dự đoán của Vu Tiêu Tiếu, cô thấy Hứa Duy hôm nay lại tranh giành với mình, vội nói:
- Cậu nha đầu thối, làm gì thế hả, sư phụ mình chỉ đồng ý mình thôi.
- Tiêu Tiếu, mình không có bạn nhảy, cũng chẳng nói là giành bạn trai với cậu. Hơn nữa, Diệp tiên sinh của cậu cũng đã thân quen với chúng ta như vậy, mình như vậy cũng chẳng có là gì, cậu nói có phải không?
- Cậu nha đầu thối, xem sau buổi dạ hội mình sẽ xử lý cậu thế nào!
Vu Tiêu Tiếu cười cố ý nói to.
Hứa Duy hoàn toàn không để ý đến câu nói sau của Vu Tiêu Tiếu, miệng lầm bầm:
- Mình có làm gì đâu, Diệp tiên sinh, đợi lát nữa nhảy với tôi một bản có được không?
Diệp Lăng Phi gật đầu, có hai mỹ nữ đi cùng, vốn dĩ là một việc rất hạnh phúc, nhưng Diệp Lăng Phi lúc này lại cảm thấy chẳng có gì hạnh phúc cả, trong lòng thầm than thở một câu, nghĩ bụng:
- Chẳng lẽ mình quá đào hoa rồi. Sao lại quen nhiều cô gái thế.
Vu Tiêu Tiếu và Hứa Duy vốn rất nổi, lại cộng thêm Diệp Lăng Phi càng nổi hơn. Cả đoạn đường từ ngoài cổng vào đến hiện trường dạ hội, những nơi đi qua, các gia súc có một đầu coi như một đầu, đều dồn ánh mắt lên người ba người này.
- Loại cảm giác này thật là nổi trội!
Vu Tiếu Tiểu vểnh cao ngực, nói với Hứa Duy:
- Sau này, mình sẽ mặc như thế này, đảm bảo những gia súc đó trong trường sẽ bài tiết không tốt.
Khì khì, Hứa Duy cười lên. Cô gào lên nói với Vu Tiêu Tiếu:
- Chẳng phải là sư phụ cậu nổi trội đấy sao, cậu không thấy mắt của các nữ sinh kia đều bốc sáng hết à.
Thủ lĩnh của 3K một năm trước đã sớm định cư ở Hồng Kông, thông báo với bên ngoài là về Hồng Kông dưỡng lão, trên thực tế lại không phải thế, mà là có kế hoạch khác.
Chuyện của xã hội đen mới có người của nội bộ xã hội đen rõ, người bình thường rất ít hiểu được sự tranh chấp trong nội bộ xã hội đen. Đương nhiên, có một số chuyện người ngoài như Diệp Lăng Phi không thể nào hiểu được.
Hắn chỉ tiếp xúc với Tiêu Triều Dương chỉ có một lần duy nhất, ấn tượng đối với Tiêu Triều Dương vẫn xem là không tồi, ít nhất là một thủ lĩnh của bang xã hội đen hiểu được rút tay lại, điều này đã khiến cho Diệp Lăng Phi cảm giác lão già này vẫn không tồi.
Đương nhiên, Diệp Lăng Phi không cần dây dưa đến tranh chấp trong nội bộ bang phái xã hội đen, đối với điều kiện trao đổi của Tiêu Vũ Văn không hề có hững thú. Không thể phủ nhận, Tiêu Vũ Văn là một cô gái khiến cho người ta **.
Tuy không có khí chất cao nhã như Bạch Tình Đình, nhưng trên người Tiêu Vũ Văn lại mang lại một khí chất ương ngạnh, cái khí chất này cùng với khí chất không câu nệ tiểu tiết của Angel và Vu Tiêu Tiếu đều là hoàn toàn khác nhau, đó là khí chấy ương ngạnh được sinh ra và lớn lên trong gia tộc xã hội đen.
Dáng người của Tiêu Vũ Văn không xem là mê hồn, nhưng chí ít ** vểnh cao, eo nhỏ thon gọn, cái quần bò không thắt nịt bó chặt cái ** vểnh cao của Tiêu Vũ Văn, chỉ cần khẽ cong lưng, là có thể nhìn thấy làn da trắng mịn giữa cái lưng nhỏ và mông. Mức độ gợi cảm khác cũng đủ để khiến đàn ông hồn xiêu phách tán.
Ngực của Tiêu Vũ Văn không phải là rất to, chỉ có thể xem ở hạng trung, nhưng khuôn mặt kiều diễm đã bù đắp cho bộ ngực không đủ, khiến người ta nhìn vào lại không nhịn được muốn ôm vào lòng. Đặc biệt là những đàn ông thích loại thiếu nữ ngang bướng, luôn có cảm giác trên giường sẽ có phong vị khác.
Đáng tiếc, Diệp Lăng Phi không có hứng thú với cuộc giao dịch này. Hắn không muốn nhúng tay vào bất kỳ việc nào có liên quan đến xã hội đen, sau khi nghe xong Tiêu Vũ Văn đưa ra cuộc giao dịch này, Diệp Lăng Phi lại khẽ cười nói:
- Thật ngại quá, tôi không có hứng thú.
Nói xong hắn buông tay, đi thẳng qua mặt Tiêu Vũ Văn, thậm chí không thèm hỏi cụ thể là làm gì, Tiêu Vũ Văn không ngờ Diệp Lăng Phi lại thẳng thắn cự tuyệt như vậy, trong phút chốc đã sững sờ đứng ngây người.
Diệp Lăng Phi trở về bên cạnh Vu Tiêu Tiếu, Vu Tiêu Tiếu và Hứa Duy chạy bu lại, hỏi:
- Cái con đáng ghét đó đã nói gì thế?
- Không có gì, chỉ là mấy chuyện lung tung phèn.
Diệp Lăng Phi không nói nhiều, hắn xem đồng hồ, xin lỗi nói:
- Tôi phải về rồi, chúc mọi người chơi vui vẻ.
- Không phải chứ. Sư phụ đi như vậy, quá sớm rồi!
Vu Tiêu Tiếu vừa mới nhảy một bài vẫn còn cảm giác chưa nhảy đủ, đã nghe Diệp Lăng Phi nói phải đi. Diệp Lăng Phi nhìn thấy một vài gia súc ở đây giương mắt nhìn xung quanh, cười nói:
- Nếu tôi không đi, e là tôi sẽ không ra khỏi được ngôi trường này nữa rồi.
Diệp Lăng Phi vừa đi, Vu Tiêu Tiếu và Hứa Duy cũng cảm thấy chẳng còn thú vị gì nữa, đều rời khỏi vũ hội. Kết quả đã đuổi được một đám gia súc.
Diệp Lăng Phi vốn định đi bách hóa Việt Dương xem chuẩn bị thế nào rồi, nhưng lúc hắn đi qua tiệm cà phê ở đường Học Uyển. Nhìn thấy trong tiệm vẫn còn sáng đèn.
Diệp Lăng Phi dừng xe bên đường. Đi đến cửa tiệm cà phê, liền nhìn thấy Đường Hiểu Uyển và Lý Khả Hân vẫn còn đang thu dọn bên trong, nhìn tổng thể thì tiệm cà phê đã được dọn dẹp gọn gàng rồi, có thể chuẩn bị khai trương rồi.
Diệp Lăng Phi đứng ngoài cửa chần chừ, đắn đo là có nên vào hay không, trong lúc hắn còn đang chần chừ thì Lý Khả Hân đã phát hiện ra Diệp Lăng Phi.
Lý Khả Hân mặc đồ đồng phục hôm đó Diệp Lăng Phi mang qua, trong tay cầm một miếng vải lau. Lúc nhìn thấy Diệp Lăng Phi, Lý Khả Hân vội vàng đẩy cửa ra, vẫy tay với Diệp Lăng Phi bảo:
- Làm gì đứng đấy, mau vào đi!
Diệp Lăng Phi cười cười, thẳng bước vào trong tiệm cà phê.
Diệp Lăng Phi vừa bước vào tiệm cà phê, sau khi Đường Hiểu Uyển đang bưng một thau nước lau quầy thu ngân của tiệm cà phê nhìn thấy Diệp Lăng Phi mặc bộ đồ vest đi vào, vui vẻ hô lên một câu:
- Diệp đại ca.
Liền vội chạy đến, Đường Hiểu Uyển đứng trước mặt Diệp Lăng Phi, nhìn Diệp Lăng Phi khắp một lượt, lại dùng mũi ngửi ngửi người Diệp Lăng Phi. Lè lè lưỡi, giống như một cô bé tinh nghịch nói:
- Diệp đại ca, có phải hẹn với cô nào không. Ăn mặc đẹp trai thế, trên người còn có mùi nước hoa của phụ nữ.