Đô Thị Tàng Kiều

Chương 433 : Ăn xong lại cãi nhau tiếp

Ngày đăng: 10:54 18/04/20


Câu nói này của Diệp Lăng Phi khiến cho Dương Tiêu càng trở nên hồ đồ hơn, hắn thắc mắc hỏi:



- Tiên sinh, câu nói này có ý gì thế?



Diệp Lăng Phi cười ha ha nói:



- Chẳng lẽ ngay cả câu nói này của tôi anh còn nghe không hiểu, vậy được thôi, tôi sẽ giải thích cho anh, ý của tôi chính là muốn nói, trước đây tôi chỉ cho rằng tôi là người nói khoác nhất, nhưng bây giờ tôi biết rồi, Dương tiên sinh mới thật sự là cao thủ nói khoác, nói khoác mà vẫn không cần phải viết nháp, thật khiến cho tôi phục sát đất!



Bạch Tình Đình nghe xong liền bật cười ha ha.



- Tiên sinh, sao anh có thể nói như thế được!



Dương Tiêu bị Diệp Lăng Phi nói thế thì ngượng chín người, mặt hắn không vui nói:



- Công ty chúng tôi là một công ty diễn nghệ rất nổi tiếng, tiên sinh, xin anh chú ý đến khẩu khí của mình!



- Khẩu khí của tôi không tốt thì sao hả?



Diệp Lăng Phi cười nhạt nói.



- Loại người như anh tôi gặp nhiều rồi, cầm ra một triệu đe dọa người à, tôi nói cho anh biết, cho dù công ty các anh có đưa ra một tỉ thì trong mắt lão tử, công ty các anh không bằng *** chó, tôi đếm cho anh từ một đến ba, anh lập tức cút khỏi đây cho tôi, nếu không tôi sẽ lấy tiền đập chết anh đó, cũng là một cách chết!



Bạch Tình Đình từ sau lúc tên đàn ông tự xưng Dương Tiêu đó chuồn đi cô không ngừng cười mãi. Diệp Lăng Phi nhìn bộ dạng Bạch Tình Đình cười nắc nẻ như vậy chịu không được hỏi:



- Thật sự buồn cười lắm sao?



- Đương nhiên buồn cười rồi, hắn đã cầm một triệu làm con đường lót, anh không nhìn thấy bộ dạng hắn nghe nói dùng tiền đập chết hắn à, quả thật rất nực cười!



- Thật là tiểu nha đầu ngốc nghếch!



Diệp Lăng Phi vừa thở nhẹ một hơi cũng chẳng thèm để ý đến Bạch Tình Đình nữa.



Hôm nay là ngày cuối cùng của kỳ nghỉ dài ngày, trong Phát Hiện Vương Quốc vẫn người đông nườm nượp, đa số đều là cả gia đĩnh cùng đến chơi.



Bạch Tình Đình đã từng đến đây một lần, lúc đó xe vượt núi của Phát Hiện Vương Quốc vẫn còn đang trong giai đoạn xây dựng sửa sang, bây giờ xe vượt núi đã được xây dựng sửa sang xong, có điều nhìn thấy trước xe vượt núi xếp hàng đầy ắp người. Bạch Tình Đình đã dẹp đi cái suy nghĩ muốn chơi xe vượt núi.



Bạch Tình Đình nắm cánh tay Diệp Lăng Phi đi ra từ chỗ xe vượt núi đến thắng tàu hải tặc. Hai người đứng xếp hàng trong đội tàu hải tặc cả nửa ngày mới đến lượt chơi.




- Lộ Tuyết, rồi đây cô còn gì đáng nói nữa không!



Tuy mặt Bạch Tình Đình trắng bệch, nhưng cô vẫn không quên khiêu khích Trương Lộ Tuyết:



- Lúc nãy cô nói không hét mà, cô cũng đã hét rồi đó, xem ra cô cũng chỉ là con quỷ nhỏ nhát gan!



- Tôi...chí ít tôi cũng nôn muộn hơn cô một chút!



Trương Lộ Tuyết thực không tìm ra được lý do dưới sự khiêu khích của Bạch Tình Đình, ngay cả lý đo này cũng nói ra được.



Diệp Lăng Phi vừa bước qua nghe thấy câu nói này của Trương Lộ Tuyết nhịn không được bật cười lên. Hắn đến trước mặt hai người. Không ngừng lắc đầu nói:



- Anh nói hai người hà tất gì phải khổ vậy, vốn dĩ là bạn thân thanh mai trúc mã. Kết quả trở nên giống như kẻ thù vậy. Hay như vậy đi, anh mắc sợi dây giữa hai người, hai người tụi em làm hòa đi, đến, đưa tay ra đây, hai người bắt bắt tay đi nào!



Diệp Lăng Phi nhìn thấy Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết đều không có ý đưa tay ra, thế là hắn kéo tay của hai người ra, tay hai người vẫn chưa đụng vào nhau thì hai người đã rút tay lại mất rồi.



Diệp Lăng Phi đành phải hết cách, hắn gặp phải chuyện như thế này trong nhất thời không biết nên xử lý thế nào cả.



Diệp Lăng Phi lấy ra một đĩa thịt xuyên lớn đặt trước mặt bốn cô gái, hắn đặt xuyên thịt trên bạn miệng nói:



- Đồ ở đây mua rất mắc, chỉ một xâu thịt xuyên này mua bên ngoài cũng chỉ một tệ một xâu, ở đây lại năm tệ một xâu, đơn giản chỉ là cướp tiền!



Nói xong hắn cầm thịt xuyên phát cho mỗi người một xâu. Hai cô hái đi cùng Trương Lộ Tuyết nói tiếng cảm ơn rồi cầm lấy xâu thịt nhìn Trương Lộ Tuyết hỏi:



- Lộ Tuyết, đợi lát nữa chúng ta sẽ đi đâu đây?



- Tiếp tục chơi ở đây!



Trương Lộ Tuyết cắn một miếng thịt xâu nhai kĩ hỏi Bạch Tình Đình:



- Tình Đình, buổi chiều chúng ta tìm một trò chơi khác thi thế nào?



- Đương nhiên rồi, ai không thi chứ, người đó......người đó là chó con!



Bạch Tình Đình nghĩ cả một hồi lâu mới nói được.