Đô Thị Tàng Kiều

Chương 457 : Không có tiền làm sao đây?

Ngày đăng: 10:54 18/04/20


Món lẩu ở quán Sư Tử thực sự rất ngon, ba người ăn bốn đĩa thịt cừu cắt lát, cảm thấy vẫn không đủ liền gọi thêm hai đĩa nữa. Diệp Lăng Phi dương cờ đánh trống ăn, ăn như chưa được ăn bao giờ, vừa ăn hắn vừa muốn xác nhận lại lần nữa, nói:



- Bữa nay do hai em mời đúng không.



- Giám đốc Diệp, anh cứ ăn đi.



Trịnh Khả Nhạc vừa nhấc cốc bia vừa nói:



- Giám đốc Diệp, em mời anh.



- Tiểu nha đầu, anh không nghĩ em lại là con sâu rượu cơ đấy.



Diệp Lăng Phi cầm chai bia, rót đầy vào cốc của mình, cầm lên, nhìn Từ Oánh, nói:



- Từ Oánh, em thì sao, em không muốn mời anh hả?



Từ Oánh vốn không biết uống, vừa này do muốn thể hiện lòng cảm ơn của cô tới Diệp Lăng Phi vì đã cứu mình, cô đã uống ba cốc bia liền, giờ thấy Diệp Lăng Phi nói lại phải uống, Từ Oánh chỉ đành cầm cốc lên, mở miệng nói:



- Giám đốc Diệp, em không biết uống, mấy cốc lúc này uống có hơi nhiều rồi, lần này em có thể uống chút chút thôi, được không?



- Như lời em nói vậy, anh cùng không muốn ép em, em đã không uống được thì ăn nhiều chút đi.



Diệp Lăng Phi nói tiếp:



- Em phụ trách phần thêm rau vào nồi lẩu đi, à, em cho nhiều cá mọc (cá viên) trước mặt em vào nồi lẩu một chút, anh rất thích ăn cá mọc.



Trịnh Khả Nhạc cầm cốc bia, nói với Từ Oánh:



- Đúng đó, chị Từ Oánh, chị chuyên tâm bổ sung rau vào nồi lẩu cho em và giám đốc Diệp là được rồi, chị không uống được thì đừng uống, đợi lát nữa chúng ta còn phải đi hát cơ.



Diệp Lăng Phi và Trịnh Khả Nhạc chạm cốc keng một cát, rồi cùng uống cạn bia trong cốc của mình. Tửu lượng của Trịnh Khả Nhạc không tồi, chỉ là chưa có cơ hội thể hiện ra. Diệp Lăng Phi vừa thấy Trịnh Khả Nhạc uống hết hai chai liền vỗ tay nói:



- Hay lắm, tửu lượng của em không tồi, thật không ngờ, công ty chúng ta lại có nhân tài như thế này.



Trịnh Khả Nhạc cầm đũa lên, gắp ra một viên cá mọc, đưa lên miệng, có chút hơi hơi say nói:



- Tửu lượng của em thế này vẫn chưa là gì, anh chưa thấy đứa bạn học của em thôi, đó mới gọi là sâu rượu. Ban đầu, lúc lớp tụi em tụ tập ăn uống, cô ấy không bao giờ uống rượu, nhưng sau đó cô ấy bị mấy bạn nam ép quá, cô ấy liền cầm một chai rượu trắng lên, nói muốn thi với các bạn nam trong lớp, kết quả thế nào anh đoán được không, cô ấy uống liền một lúc ba chai rượu trắng, một chút cũng không say, khiến các bạn nam trong lớp sợ chết khiếp, sau không dám nói uống rượu trước mặt cô ấy nữa.



Trịnh Khả Nhạc vừa kể xong, khiến Diệp Lăng Phi và Từ Oánh cười phá lên. Từ Oánh cho cá mọc vào nồi lẩu, cảm thấy mặt hơi nong nóng, say say liền vội vã uống ngay một cốc trà.
Diệp Lăng Phi nhếch mép cười nói:



- Tôi gọi ông qua đây để ông aiúp chúng tôi làm chứng.



Diệp Lăng Phi vừa nói vừa chỉ về phía những chai rượu đẹp nhất ờ dẫy rượu trong tủ nói:



- Tôi thấy thế này, quý công tử tên có chữ Tiền kia, trong tủ này có khá nhiều rượu, hai người chúng ta mỗi người mua một nửa, thế nào?



Câu này của Diệp Lăng Phi khiến những người có mặt đều kinh ngạc, rượu trong tủ đó đều là rượu cao cấp, bình rẻ nhất cùng đã đáng giá mấy nghìn, bình đắt nhất thậm chí còn tới hàng vạn, hai người chia đôi, không phải đùa đó chứ?



Tên họ Tiền kia nghĩ Diệp Lăng Phi cố ý chơi mình, hắn nheo mắt lại, miệng nhếch nhếch lên, cười lạnh nói:



- Ta thì không vấn đề gì, chỉ sợ ngươi không có tiền thôi, thân chỉ có vài đồng đừng ra vẻ ta đây đại gia.



- Việc này không cần ngươi phải lo.



Diệp Lăng Phi giơ tay lấy ra một chiếc thẻ ngân hàng, đưa cho vị giám đốc, nói:



- Phiền ông xem thẻ ngân hàng này có đủ dùng không?



Vị giám đốc đó không dám chậm trễ, vội vã cầm chiếc thế tới máy quét thẻ, vừa quét xong, vị giám đốc liền ngẩn người, hai tay cầm chiếc thẻ ngân hàng nhanh chóng trả lại cho Diệp Lăng Phi, nói:



- Đủ, đủ, tuyệt đối không có vấn đề gì.



- Thế thì tốt rồi, bày giờ phiền ông mở tủ rượu, tôi và Tiền công tử muốn chọn một chút rượu.



Diệp Lăng Phi nói xong, lại nhìn qua phía tên thanh niên kia, nói:



- Ngươi không vấn đề gì chứ, nếu không có tiền thì bây giờ biến ngay đi cho khuất mắt, đừng ở đây xấu mặt.



- Mày nói tao không có tiền sao, mày quá khinh thường tao rồi đó.



Tên thanh niên kia vốn vẫn còn hơi do dự, nhưng nghe Diệp Lăng Phi nói vậy liền nóng bừng bừng, bước mạnh qua đó.



------------******----------



Chú thích (*): KTV đại chúng là quán Karaoke kèm siêu thị, khách vào đây hát được tự ý chọn đồ ăn và đồ uống, giá cả so với bên ngoài không khác mấy.