Đô Thị Tàng Kiều
Chương 562 : Giá vàng cũng không đáng tin cậy
Ngày đăng: 10:55 18/04/20
Trịnh Khả Nhạc vốn tưởng rằng Diệp Lăng Phi không biết chuyện mình nói cho Bạch Tĩnh Đình là Trương Lộ Tuyết mang thai con của Diệp Lăng Phi, nỗi lo trong lòng vừa buông lỏng. Chợt nghe thấy Diệp Lăng Phi hỏi nàng chuyện này, lòng dạ Trịnh Khả Nhạc lại bị treo ngược lên.
- Giám đốc Diệp, em không biết!
Trịnh Khả Nhạc già ra hình dạng kinh ngạc, nói:
- Giám đốc Diệp. Anh và Trương tổng giám đốc có quan hệ? Sao em chưa nghe nói qua, có thật không?
Diệp Lăng Phi thấy Trịnh Khả Nhạc giả bộ vô tội trong lòng buồn cười nói:
- Em nha đầu này. Không đi làm diễn viên thực sự là lãng phí. Giả bộ thật là giống đó!
Diệp Lăng Phi thấy Trịnh Khả Nhạc không chịu thừa nhận chuyện này. Hắn liền cố ý nói:
- Cũng không có gì. Người đó tung tin vịt Trương tổng giám đốc mang thai con của anh, chuyện này cũng may là anh nghe được, nếu như bị Trương tổng giám đốc nghe được. Sợ rằng cô ấy sẽ điên lên mất. Em nghĩ xem, người ta còn chưa có kết hôn. Chuyện như vậy vừa truyền ra. Đảm bào dư luận xôn xao, anh thấy nếu như Trương tổng giám đốc tìm được kẻ bịa đặt kia, nhất định sẽ sử dụng mười đại cực hình Mãn Thanh đối phó với kẻ đó.
Trịnh Khả Nhạc cũng cảm thấy sau lưng lạnh toát. Nàng không dám nhìn Diệp Lăng Phi. Mà cúi đầu lắp bấp nói:
- Có lẽ, có lẽ là có người nói lung tung. Thế nhưng... Thế nhưng... Em nghĩ người kia cũng là thuận miệng mà nói thôi, ha ha. Dù sao em không biết chuyện này, ừ, em không biết.
Diệp Lăng Phi bỗng nhiên đưa tay vỗ vai Trịnh Khả Nhạc một cái. Ngay lập tức làm Trịnh Khả Nhạc sợ đến cả người run run, vội vàng hô lên:
- Không phải em, không phải em!
- Khả Nhạc. Em làm sao vậy. Sao anh cảm giác hôm nay em cứ là lạ, cái gì không phải em, anh chỉ tùy tiện vỗ em một cái, không có ý gì mà.
Diệp Lăng Phi cười nói,
- Chẳng lẽ trong lòng em có quỷ?
- Không có, tuyệt đối không có!
Trịnh Khả Nhạc nhìn lên Diệp Lăng Phi, miệng nói:
- Diệp đại ca. Nếu như không có chuyện gì, em muốn đi về trước, bên kia còn có việc chưa làm xong. Trương tống giám đốc cũng không có ở công ty. Em sợ có người gọi điện thoại, nhưng không ai tiếp, giờ em về đây.
Trịnh Khả Nhạc vừa định rời đi, đã bị Diệp Lăng Phi cầm tay, kéo Trịnh Khả Nhạc trở lại.
- Khả Nhạc, tán gẫu một lúc đã!
Diệp Lăng Phi cười nói.
- Không được. Em phải đi về làm việc!
- Như là tôi có ý đồ vói cô vậy!
- Anh...!
Trương Lộ Tuyết bị Diệp Lăng Phi nói vậy làm tức giận đến trợn mắt, tức giận nói:
- Anh đồ hỗn đản này. Không nên quên anh đã làm chuyện gì đối vói tôi. Chẳng lẽ anh nghĩ làm xong liền xong chuyện sao. Tôi không phải một cô gái dễ bắt nạt như vậy!
- Vậy cô muốn thế nào, muốn tôi cưới cô?
Diệp Lăng Phi nhìn lướt qua vóc người gợi cảm nóng bỏng của Trương Lộ Tuyết, miệng cười nói:
- Đáng tiếc tôi đã có Tình Đình, nếu như tôi không lấy Tình Đình, có lẽ sẽ suy nghĩ đến cô một chút, cô ngoại trừ tính tình không tốt lắm ra. Cái khác cũng không tệ!
Trương Lộ Tuyết trừng Diệp Lăng Phi, nói:
- Anh nghĩ hay nhỉ, anh nằm mơ đi!
Diệp Lăng Phi cười cười. Không nói tiếp đề tài này, mà nói sang chuyện khác hỏi:
- Cô biết hôm nay cổ phiếu tập đoàn Tân Á như thế nào không?
- Tôi...Tôi không biết!
Trương Lộ Tuyết ngữ khí hơi ngưng lại, nói:
- Tôi nghĩ đến phi trường gặp anh ấy một chút, rồi lập tức về tập đoàn.
- Trương Lộ Tuyết, cô là tổng giám đốc tập đoàn, cô nên có trách nhiệm vói tập đoàn, trong lúc mấu chốt này, sao cô có thể rời khỏi chức vị tổng giám đốc của cô chứ.
Diệp Lăng Phi vẻ mặt thành thật nói,
- Thứ cô cần học còn rất nhiều, sau khi tôi rời khỏi tập đoàn Tân Á. Sau này tất cả phải nhờ vào cô, tôi hy vọng cô có thể dẫn dắt tập đoàn Tân Á tốt hơn. Khiến tập đoàn Tân Á mau chóng đi lên.
- Cái gì. Anh phải rời khỏi tập đoàn Tân Á?
Trương Lộ Tuyết giật mình hỏi.
Diệp Lăng Phi gật đầu, nói:
- Đây chính là nguyên nhân buổi chiều tôi muốn họp hội đồng quản trị.