Đô Thị Tàng Kiều

Chương 578 : Sức quyến rũ của Angel

Ngày đăng: 10:55 18/04/20


Dáng vẻ hấp dẫn của Angel luôn khiến đàn ông không dừng được suy nghĩ tội lỗi khi đối diện. Hôm nay Angel mặc chiếc đầm ngắn màu đen, bó sát lấy vòng ba khiêu khích.



Chiếc thắt lưng to bản thắt quanh vòng eo vốn mảnh mai giờ lại càng thêm nổi bật.



Diệp Lăng Phi vừa nhìn ra Angel đã thấy đau đầu. Lần trước, Angel mang lại cho hắn không biết bao nhiêu là phiền phức, hắn đã không dễ dàng gì đuổi người đàn bà này đi, thế mà giờ đây cô ta lại lù lù xuất hiện.



Diệp Lăng Phi không tìm được cớ để không gặp mặt Angel, nói gì thì nói Angel cũng là nhân vật quan trọng của Lang Nha. Lần này người của Lang Nha ai cũng đã đến Vọng Hải tham dự lễ cưới của hắn, nên sự xuất hiện của Angel cũng là lẽ đương nhiên.



- Sa- tan, em không nuốt lời đấy nhé, khi anh kết hôn, là người của Lang Nha, dù sao thì em cũng nên đến.



Angel bước vào, quắc mắt nhìn Dã Thú:



- Dã Thú, cậu ra ngoài đi, tôi có chuyện muốn nói với Sa- tan.



- Đồ khủng long, nói thì cứ nói, liên quan gì đến cái mông tôi.



Dã Thú và Angel từ trước đến nay cứ như khắc tinh của nhau, nghe Angel nói thế, Dã Thú cũng chả nể nang gì nói:



- Đừng tưởng tôi không biết cô có ý định gì, tôi nói cho cô biết, bà xã của lão đại đẹp gấp trăm lần vạn lần cô. Cô định đến gần đại ca, đến lối vào cũng không có đâu.



- Dã Thú, anh nói gì, nói lại lần nữa coi.



Angel nghe xong, trợn trừng mắt, lộ ra bộ dạng thách thức nói.



Diệp Lăng Phi ở giữa mà đau cả đầu, hai người này cứ gặp mặt là lại cãi nhau, hắn ho một tiếng, nói với cả hai:



- Hai người không nhìn thấy có người bệnh đang nằm ở đây à, thật là chả có chút ý thức nào cả.



Dã Thú nghe vậy, vội nói:



- Lão đại, em chỉ muốn nói với cô ta như vậy. Em ra ngoài ngay giờ đây.


Không đợi Angel nói hết câu, Diệp Lăng Phi vội vàng xua tay nói:



- Được rồi, được rồi, anh biết rồi!



Diệp Lăng Phi thật sự sợ Angel lại tiếp tục nói, ai biết cái cô Angel này lại nói ra những điều gì.



Diệp Lăng Phi bảo Angel ra gọi đám người của tổ chức Lang Nha vào, giờ đám người đó đang ở cả trong bệnh viện quân khu. Hơn một trăm người, phòng bệnh căn bản không thể chứa được nhiều người đến thế. Diệp Lăng Phi cũng không còn cách nào khác, thôi thì đành để bọn họ lần lượt vào thăm. Sở dĩ Diệp Lăng Phi muốn gặp những người này, một mặt là vì từ ngày rời khỏi tổ chức hắn đã không gặp họ, nên cảm thấy rất nhớ. Mặt khác, Diệp Lăng Phi cũng muốn nhân cơ hội này bàn với họ về lời đề nghị của lão già, hi vọng rằng người trong Lang Nha có cơ hội tham gia huấn luyện cho đội đặc chủng binh Lang Nha.



Trong lúc Diệp Lăng Phi bận tiếp bao nhiêu lượt khách ở bên này thì bên kia chỗ tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế Bạch Tình Đình lại nhận được điện thoại của Lâm Tuyết. cú điện thoại này làm Bạch Tình Đình cảm thấy rất bất ngờ. Trong nhận thức của Bạch Tình Đình thì giữa cô và Lâm Tuyết cũng chẳng có chút thân tình gì, thậm chí Bạch Tình Đình còn rất ghét mụ đàn bà này.



Cô nhắc điện thoại, lạnh nhạt nói:



- Giám đốc Lâm, cô tìm tôi có việc gì?



Lâm Tuyết cười nói:



- Chủ tịch Bạch, tôi biết cô rất ghét tôi, nhưng lần này, tôi gọi điện cho cô là để nói cho chủ tịch Bạch biết một chuyện rất quan trọng.



- Chuyện quan trọng?



Bạch Tình Đình cười nhạt, nói:



- Giám đốc Lâm, tôi không nghe nhầm đấy chứ, hình như từ trước đến nay cô luôn ngấm ngầm giở trò quỷ ra với tôi, sao lần này lại nói có chuyện quan trọng muốn tìm tôi, cô đang đùa đấy à?



- Chủ tịch Bạch, tôi nói rồi, chuyện rất quan trọng.



Lâm Tuyết tiếp:



- Có điều, chuyện này lại không liên quan tới tôi, tôi chỉ cảm thấy nó khá thú vị mà thôi.



- Chủ tịch Bạch, tôi tin là cô rất có hứng thú với chuyện này. Vì trong câu chuyện tôi sắp kể ra đây nhân vật chính lại là cô. Sao rồi. có hứng thú ra ngoài nghe chút không?